Vậy Mà Lại Có Mưu Đồ Với Ta

Chương 23: Anh em lên giường

Đã thích từ rất lâu rồi.

Thời thanh xuân giống như một giấc mơ đẹp luôn có hình bóng anh trong đó. Cậu mơ thấy cơ thể trắng nõn mảnh khảnh của anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trong vòng tay cậu, sau đó cậu có thể cướp hết những mật ngọt ở đường hầm nóng bỏng quyến rũ kia.

Từ sau khi cha mẹ mất, người duy nhất ở bên cậu là anh trai.

Tống Tri Viễn ban đầu chỉ chạm nhẹ, sau đó cậu liếʍ mυ'ŧ phần gáy nhạy cảm của anh, mỗi lần chạm vào, cơ thể anh sẽ vô thức run nhẹ. Cậu vừa căng thẳng vừa mong chờ, mong chờ một đêm nào đó có thể kề sát bên anh trai, mong chờ anh sẽ hiểu được tấm lòng mình.

Có thể… Anh trai cũng biết rồi?

Do anh quá ngại hay do anh không chịu thừa nhận?

Dù gì… Lần nào anh cũng gọi tên của cậu.

Suy nghĩ này bỗng chốc khiến Tống Tri Viễn cảm thấy nóng râm ran, cậu cọ xát phần dưới vào rãnh mông anh trai, nhiệt độ cơ thể Tống Gia Bình tăng lên, Tống Tri Viễn cảm thấy hơi thở của anh không ổn định, cậu mím môi và vuốt bụng anh, sờ xuống phía dưới, đúng là của quý của Tống Gia Bình đã cương lên. Dường như Tống Tri Viễn có thể tưởng tượng ra khuôn mặt thanh tú mà quyến rũ của Tống Gia Bình, lúc này lông mày anh hơi nhíu lại giống như đang thầm chịu đựng gì đó, chắc chắn rất quyến rũ.

Bên dưới căng đến mức đau đớn, chỉ cọ xát cách một lớp vải thì không thể khiến Tống Tri Viễn thỏa mãn. Cậu nhẹ nhàng tụt qυầи ɭóŧ của Tống Gia Bình xuống một nửa, cặp mông căng tròn đàn hồi lộ ra, Tống Tri Viễn cảm thấy cổ họng nghẹn lại, cậu rất muốn có thể làm giống như trong giấc mơ, đè Tống Gia Bình xuống dưới, bỏ hết những thứ vướng víu, cuồng nhiệt đâm rút vào chiếc lỗ mềm mại của anh trai, hòa làm một với anh.

Dù máu trong cơ thể đã sôi lên nhưng Tống Tri Viễn vẫn dịu dàng luồn tay vào trong qυầи ɭóŧ của Tống Gia Bình, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng rồi xóc lên xuống, còn du͙© vọиɠ của cậu thì chèn vào giữa hai rãnh mông của anh trai, để phần thịt trắng mềm ấy bao lấy dươиɠ ѵậŧ rồi đâm rút.

Cơ thể của anh trai thật mềm.

Thật sướиɠ.

Ngọn lửa du͙© vọиɠ và kɧoáı ©ảʍ đốt cháy cơ thể Tống Gia Bình, làn da trắng nõn hằn lên những vệt đỏ gợi cảm, miệng anh mở hờ, dường như sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong giấc mơ đã khiến anh phát ra những tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng. Tiếng hơi thở dồn dập truyền vào tai Tống Tri Viễn, cậu cảm thấy vô cùng hưng phấn.

"Anh cũng sướиɠ đúng không." Cậu vừa vuốt ve dươиɠ ѵậŧ đang cương lên vì mình của anh trai, vừa mô phỏng động tác làʍ t̠ìиɦ mà cọ xát ở mông anh. Dường như anh cảm giác chiếc lỗ nhỏ thẹn thùng cũng đang co bóp theo chuyển động của dươиɠ ѵậŧ anh, sự hưng phấn trào lên trong lòng.

"Ư… Ưm… Viễn… Đừng…" Tiếng Tống Gia Bình nói mớ trong khi mơ giống như tiếng rên của một con mèo nhỏ.

"Anh đang mơ đến em sao." Tống Tri Viễn tiếp tục hôn lên sống lưng của Tống Gia Bình, cậu có thể cảm nhận rõ cơ thể trong lòng mình đang run rẩy, sau đó lòng bàn tay cậu ướt đẫm, cậu không nhịn được mà mỉm cười.

Hồi trước khi cậu làm thế này, cậu cảm thấy căng thẳng khi nghe thấy tiếng rên của anh trai. Sau này cậu mới phát hiện, Tống Gia Bình chỉ kêu lên trong lúc mơ màng không ý thức, anh vẫn chỉ nghĩ rằng mình đang mộng tinh.

Nhưng từ phát hiện này, Tống Tri Viễn chắc chắn rằng trong lòng Tống Gia Bình cũng có cậu, có thể do anh ngại nói, cũng có thể là anh chưa phát hiện ra.

"Anh lúc nào cũng như vậy, không đợi em mà ra trước luôn. Em vẫn chưa tận hưởng đủ mà." Động tác của Tống Tri Viễn trở nên dồn dập hơn, phần thịt trơn mềm ấm áp đó kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ cậu, kɧoáı ©ảʍ từ nơi cọ xát với anh trai trào lên trong lòng cậu như một làn sóng: "Rốt cuộc anh đã mơ thấy gì vậy? Nếu em ở trong đó, chắc chắn cũng rất dịu dàng với anh đúng không? Anh đừng trốn, cứ thoải mái tận hưởng là được."

Dù có làʍ t̠ìиɦ cả đời với Tống Gia Bình thì cậu vẫn không thấy thỏa mãn.

Khi mắt cậu trở nên trắng dã rồi xuất tinh, suy nghĩ đó chợt nảy ra trong đầu cậu.