“Tiểu Ninh, rời giường thôi, đến toilet rửa mặt một chút, chốc nữa còn phải làm việc.” Thương Diễn đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm Thường Ninh, thanh âm tự nhiên mà tiếp lời.
Tuy rằng Thường Ninh cảm thấy hành vi của hắn có điểm khác thường, nhưng lực chú ý của cậu vẫn bị dời đi.
Làm việc với Thương Diễn suốt ba tháng, Thường Ninh rất khâm phục vị thiên chi kiêu tử này .
Vô luận là xét về năng lực công tác hay đạo lý đối nhân xử thế, Thương Diễn không có chỗ nào phải bắt bẻ, không kiêu không ngạo, bình dị gần gũi.
Thường Ninh hai mắt rưng rưng, trong lòng mặc niệm, chỉ cần Thương Diễn không nhúng tay vào việc của Lâm Yến Yến, không đội nón xanh cho cậu, vậy hắn chính là bằng hữu tốt nhất đời này của cậu!
9 giờ, các đồng nghiệp lục tục đến điểm danh.
“Buổi sáng tốt lành, tổ trưởng Thường!”
“Tổ trưởng, anh khá hơn chưa? Chỗ tôi có thuốc giải rượu đây!”
“Tổ trưởng Thường, tối hôm qua anh không về nhà sao?”
Áo sơ mi trên người Thường Ninh đã bị giặt đến bạc màu, dù đã trải qua xử lý đôi chút nhưng vẫn mang theo mùi rượu nhàn nhạt, nhìn là biết đây chính là bộ quần áo cậu đã mặc hôm qua.
“A! Đúng vậy……” Thường Ninh ngập ngừng, biểu tình quẫn bách mà đẩy đẩy cặp kính trên mũi.
Đồng sự nhoẻn miệng cười, xua tay: “Tổ trưởng, ta về bàn ngồi trước vậy.”
Thường Ninh làm việc ở công ty đã lâu, tư lịch cao, làm việc nghiêm túc, đãi nhân hiền lành, rất nhiều đồng nghiệp đều thực thích cậu.
“Sáng nay có hội nghị, yêu cầu mọi người chuẩn bị tốt báo cáo tuần này cùng tư liệu công tác để tiến hành hội báo.” Thường Ninh cười cười, đứng lên sửa sang lại văn kiện trên mặt bàn.
Người chủ trì hội nghị là Thương Diễn, hắn cũng không thay đổi quần áo, các đồng nghiệp nhanh chóng phát hiện ra chuyện này, châu đầu ghé tai thảo luận.
“Xem ra tối hôm qua giám đốc đưa tổ trưởng Thường tới công ty nghỉ ngơi, cho nên hai người đều chưa đổi quần áo.”
“Tôi cũng đoán vậy.”
“Cảm giác quan hệ của giám đốc và tổ trưởng Thường rất tốt, vừa lúc trong bộ môn còn để trống vị trí phó giám đốc, hẳn là muốn an bài tổ trưởng Thường nhậm chức.”
Rốt cuộc phía trước Thường Ninh từng chủ động cạnh tranh vị trí giám đốc, công ty lại an bài giám đốc Thương, hiện tại lại không cho Thường Ninh làm phó giám đốc thì quá không hợp lẽ.
Thường Ninh không có tâm tư nghe lén các tổ viên nói chuyện, trong lòng cậu còn đang nghĩ cách cứu vớt cốt truyện.
Hệ thống cũng thường thường trồi lên cổ vũ Thường Ninh.
68 ngữ khí trào dâng, khát khao mơ mộng về một tương lai trở thành hệ thống Long Ngạo Thiên: [ký chủ, nếu chúng ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ hốt một đống tích phân! Đến lúc đó tổng hệ thống sẽ chế tác quá trình chấp hành nhiệm vụ của ngài làm thành video ngắn, đưa cho các ký chủ và hệ thống ở các vị diện khác xem để học tập!]
[Đến lúc đó chúng ta sẽ nổi danh toàn vị diện!]
[Mà tiền đề là, chúng ta phải chia rẽ cấp trên và vợ sắp cưới!]
Nó không đi làm bán hàng đa cấp thì thật là lãng phí nhân tài, Thường Ninh hồi tưởng nhiệm vụ khó khăn, cảm thấy quãng đường phấn đấu mờ mịt mà xa xôi.
Thường Ninh lấy lại tinh thần, cúi đầu làm tốt công tác ký lục, đồng thời dựng lên lỗ tai nghe sắp xếp công việc.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Thường Ninh đến phòng trà rót một ly trà giải khát……
Người bên bộ nhân sự dẫn theo một vị nam nhân trẻ tuổi đi tới cửa, gõ gõ cửa văn phòng của Thương Diễn.
“Giám đốc Thương, buổi sáng tốt lành, tôi là tiểu Lý bên bộ nhân sự." Người phụ nữ mặt mang mỉm cười, tiếp tục giới thiệu, “Đây là đồng nghiệp mới được phân tới tổ 3 bộ kế hoạch.”
Tổ 3 bộ kế hoạch, chính là tổ của Thường Ninh.
“ Buổi sáng đã gửi tư liệu đến hộp thư của ngài, thỉnh ngài tìm đọc.”
“Giám đốc Thương, tôi là Trần Phi Phàm, rất vui vì được làm việc với anh.” Nam nhân trẻ tuổi giới thiệu chính mình.
Thương Diễn nhướng mày trên dưới đánh giá từ đầu đến chân, làm cho Trần Phi Phàm không được tự nhiên, cảm thấy chính mình là hàng hoá treo giá ngoài chợ, dường như Thương Diễn có địch ý đối với mình.
“Buổi sáng tốt lành, hoan nghênh tân đồng sự, tôi sẽ sắp xếp cho cậu một vị trí trong văn phòng.” Thương Diễn lộ ra tươi cười, tùy ý an bài.
Thương Diễn nhận thức hắn.
Người đàn ông này chính là tình nhân của Lâm Yến Yến, hai người bọn họ hẹn hò, lúc ấy Thương Diễn ngồi trên tầng hai nhìn thấy rõ ràng.
Trần Phi Phàm không quen biết Thương Diễn, nhưng Thương Diễn nhớ kỹ hắn.
Thương Diễn câu môi ngậm cười, ánh mắt tối tăm suy nghĩ cuồn cuộn.
Trần Phi Phàm là công tử nhà giàu, ngày thường ăn chơi trác táng, uống rượu đua xe, nay lại đột phát kỳ tưởng nhảy vào công ty của bạn trai tình nhân……
Hắn nhằm vào Thường Ninh mà tới.
Thương Diễn nhấp môi, hừ lạnh một tiếng.
Mặt khác đồng sự trong bộ môn cũng đang nghị luận sôi nổi.
Lúc nghỉ giữa trưa, trong phòng trà có ba đồng nghiệp, Trần Phi Phàm đi vào rót cốc nước.
“Chào mọi người.”
Ba người gật đầu chào hỏi lại, chờ Trần Phi Phàm đi rồi, mọi người khe khẽ nói nhỏ.
“Sao lại thế này?” Một người hướng về phía Trần Phi Phàm vừa rời đi đưa mắt ra hiệu.
Bộ môn thiếu vị trí phó giám đốc, liền an bài một tổ viên bình thường Trần Phi Phàm, người này có gia cảnh như thế nào?
Những người khác lắc đầu.
“Không lẽ là tới đoạt chức vụ phó giám đốc.”
Mọi người đều thay đổi sắc mặt trong nháy mắt.
Thường Ninh không quen biết Trần Phi Phàm, nhưng đối phương rõ ràng không phải hậu bối lễ phép, không có chủ động chào hỏi, thực không khách khí.
Tan tầm, Thường Ninh tạm biệt mọi người, về nhà nấu cơm cho Lâm Yến Yến trước.
Thương Diễn gửi tin nhắn cho cậu.
“Tiểu Ninh, đêm nay còn tập lái xe không?”
Thường Ninh nhắn lại: “Còn chưa tỉnh rượu, tạm thời không luyện, đêm mai tiếp tục!”
Thương Diễn cong cong khóe miệng: “Được, nghe cậu hết.”
Thường Ninh buông điện thoại, đi ra khỏi công ty, ngồi tàu điện ngầm về nhà.
Tàu điện ngầm đông kín người, chỗ đặt chân cũng không có.Thường Ninh dựa vào cột sắt suy tư.
Nếu là tích phân của hệ thống cao một chút, cướp được nhiệm vụ chất lượng thì quá tốt rồi.
Mà hiện tại, cậu chỉ là một tên pháo hôi xui xẻo trong cốt truyện, giống như vô số tiểu thuyết khác, phía sau mỗi một vị bị cường thủ hào đoạt, tất nhiên sẽ có một người chồng tính cách khác biệt!