Lúc anh không biết đã bắt được tóc của ai tính toán thời điểm này liền phản kháng, đột nhiên một giọng nữ bén nhọn xuyên thấu tầng tầng lớp lớp người vang lên.
“Mấy người, nhanh chóng buông Tô đại ca ra!”
Tiểu Hoa thở hổn hển chạy đến, bất chấp lau đi mồ hôi trên trán nhanh chóng hô ta.
Đám người vây quanh Tô Cẩn Ngôn nhìn thấy Tiểu Hoa chạy đến trong tay cầm một cái lưỡi liềm, nhanh chóng né tránh mũi nhọn, sợ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Tiểu Hoa liền cái lưỡi liềm này sẽ hướng về phía bản thân mình.
Đám người nhanh chóng lui lại, cẩn thận từng li từng tí cách xa Tiểu Hoa nửa mét. Tiểu Hoa trong tay cầm lưỡi liềm chạy vào trong. Rất nhanh liền nhìn thấy Tô Cẩn Ngôn bị mọi người xô đẩy ngã trên mặt đất.
Tiểu Hoa vội vàng chạy đến, Tô Cẩn Ngôn đã bị thương, cô thử vài lần mới có thể nghiêng ngả lảo đảo mà nâng Tô Cẩn Ngôn đứng dậy được. Cô nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Tô Cẩn Ngôn, trong mắt hiện lên một tia đau lòng.
Chờ Tô Cẩn Ngôn thật vất vả đứng lên, cô một bên đỡ Tô Cẩn Ngôn một bên vung liềm giống như một con thú mẹ đang bảo vệ con của mình. Đông thời đem Tô Cẩn Ngôn bảo vệ phía sau lưng của mình, bất kỳ ai muốn vượt qua cô mà công kích Tô Cẩn Ngôn đều bị cô vung liềm mà dọa cho lui về phía sau.
“Mấy người, tai sao lại làm như thế với Tô đại ca!” Tiểu Hoa bị ngọn lửa tức giận hừng hực thiêu đốt.Cô chưa từng trở nên dũng cảm như thế, này thường cùng người khác trò chuyện đều nhất gan. Nhưng vì Tô đại ca của cô, liền có thể đối với một đám người mà vung liềm.
Cô giống như một người chiến binh đứng ở trước mặt Tô đại ca, cô biết rõ vào thời điểm này cô không thể nhát gan, không thể sợ hãi. Nếu như cô lộ ra một chút sợ hãi thì đám người đang tức giận thì sẽ đem cô cùng Tô đại ca đánh ngã.
“Tô đại ca rốt cuộc là đã làm cái gì, mà các ngươi lại đối xử với anh ấy như vậy? Các người có còn nói đạo lý hay không?”
“Hắn ta làm cái gì, chính cô không thấy sao? Trong thư tố giác không phải viết rõ ràng sao, người cặn bã như hắn nên tiếp thu sự giáo dục của quần chúng nhân dân.” Phía dưới có người oán giận nói.
Người không nên thân như vậy liền có thể trở thành giáo viên, con cái của bọn họ nếu như bị làm hư thì phải sao bây giờ?
Tiểu Hoa chặt chẽ trừng cái người vừa mở miệng: “Tôi không biết chữ! Ngươi ngược lại nói ta nghe một chút, Tô đại ca của ta rốt cuộc là phạm sai lầm gì mà các người đối với anh ấy như vậy, ngươi nói rõ ràng cho ta.”
“Hắn ta một chân đạp hai thuyền, quan hệ nam nữ bừa bãi, bắt nạt một người phụ nữ lương thiện, những cái này không lẽ không phải tội ác của hắn sao?” Người trả lời đối với Tô Cẩn Ngôn chán ghét đến cực điểm, hắn ta hận nhất trên đời đó là quan hệ nam nữ bừa bãi, nhất là thanh niên trí thức. Nếu như là không phải bị thanh niên trí thức dụ dỗ, thì vì sao vợ sắp cưới của hắn muốn cùng hắn từ hôn? Cho nên, thời điểm nhìn thấy phong thư tố giác này, hắn ta là người trở nên kích động nhất. Thời điểm đánh Tô Cẩn Ngôn dùng lực nhiều nhất cũng chính là hắn.
“Ngươi là từ đâu mà biết Tô đại ca quan hệ nam nữ bừa bãi? Ngươi tận mắt nhìn thấy sao? Nếu không thì ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy?” Tiểu Hoa căn bản là không sợ tên đàn ông đang cãi chày cãi cối trước mặt mình. Bởi vì cô biết Tô đại ca không phải là loại người như trong lời nói của tên đàn ông này.
“Chuyện này còn cần tôi nói sao? Trong thôn gần đây mà chẳng biết?” Người đàn ông cười nhạt “Không có lửa làm sao lại có khói, nếu như hắn không làm mấy việc này, vậy thì mấy lời đồn nhảm nhí ở trong thôn là từ đâu mà có?”
“Nói bậy” Sắc mặt tức đến đỏ bừng, Tiểu Hoa vẫn như cũ mà chặt chẽ nhìn vào chằm chằm người đàn ông “Tuy rằng tôi không có ăn học, nhưng tôi cũng biết muốn bắt lấy người thông da^ʍ thì phải có chứng cứ. Không thì cái gì cũng dựa vào lời nói, người này một câu người kia một câu, có cũng nói thành không, không thì nói thành có, vậy thì đã tạo thành bao nhiêu án oan? Cũng có người từng nói qua không có điều tra qua thì không có quyền lên tiếng. Ngươi không có đi kiểm chứng qua việc này có phải thật không, thì không nên chỉ nghe những tin đồn nhảm hại người.”
Trong tình cảnh hỗn loạn tranh cãi ầm ĩ rốt cuộc trong lúc lời nói mạnh mẽ của Tiểu Hoa vang lên liền trở nên bình tĩnh lại. Mọi người lặng lẽ nghe lời nói của Tiểu Hoa, trầm tư suy nghĩ có phải hay không chính mình đã quá mức hồ đồ.
Có người không phục nhịn không được mà nói thầm: “Cô là vợ hắn ta, cô đương nhiên là sẽ giúp hắn nói chuyện. Nhưng là người bị hai người ức hϊếp Từ Kiều Kiều thì sao? Hai người đã làm tổn thương đến một cô gái vô tội, hai người không lẽ không có lỗi sao? Dù sao tôi cũng không đồng ý một người như Tô Cẩn Ngôn tiếp tục làm một người giáo viên.”
“Đồng ý, đồng ý, mặc kệ nói như thế nào, chúng tôi cũng không muốn một người thanh đã mất lại không có phẩm đức làm giáo viên. Bọn nhỏ là tương lai của đất nước, lại để một người có thanh danh không tốt làm giáo viên, chúng tôi dù như thế nào cũng không yên tâm.”
Những người khác cũng sôi nổi phụ họa, bọn họ đến cùng cũng mặc kệ Tô Cẩn Ngôn có phải thật sự có quan hệ nam nữ bừa bãi hay không. Dù sao, trải qua ầm ĩ hôm nay, Tô Cẩn Ngôn nhất định không thể lại trở thành giáo viên, không thì chẳng phải là đang nói rõ bọn họ đều đã làm sai rồi sao? Bọn họ không có lỗi, người có lỗi là Tô Cẩn Ngôn, cho nên Tô Cẩn Ngôn nhất định phải đi!