“Ư... thật là con đĩ dâʍ đãиɠ...”. Anh nhìn thấy bộ dạng phóng đãng của cô mà không khỏi thích thú, chỉ là con cɧó ©áϊ này lại thèm khát tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến thế rồi. Bàn tay anh làm sao có thể an phận mà tha cho chiếc chuỗi hạt, anh lại nâng mức rung lên mức thứ 5 rồi mới vươn tay đánh nhẹ lên mông của cô một cái. Anh vùi đầu xuống hõm cổ của cô mà tùy ý cắи ʍút̼, còn chưa được hưởng thụ anh đã nhận lấy một cuộc gọi từ cậu. Anh có chút không vui mà bất máy.
“Em nghe!”. Cậu nghe anh trả lời liền không khỏi cau mày cho đến khi nghe được tiếng rên phóng đãng của cô, cậu biết đang làm vỡ cuộc vui của anh nhưng không quan tâm lắm mà vào thẳng vấn đề chính.
“Anh không biết bọn chúng lấy thông tin từ đâu, dự án này em là người làm và dồn sức vào nó khá nhiều. Nhưng bên công ty đối thủ đưa ra dự án gần như giống em lên đến 90%, em nghĩ sao về việc này?”. Anh nghe cậu nói liền cau mày lại, liệu thật sự đây là sự trùng hợp sao? Anh vỗ nhẹ lấy mông của cô ý bảo cô bò dậy, anh muốn chơi cô ở tư thế doggy. Chỉ đợi cô vừa mới vào tư thế bò anh đã đem gậy thịt cắm sâu vào miệng tử ©υиɠ của cô rồi, bàn tay không an phận mà đánh lên mông của cô một cái.
“Ư... chuyện này chắc chắn... không trùng hợp, anh cho người điều tra chưa?”.
Cô nghe thấy tiếng chuông thì dừng lại, không biết ai ở đầu dây bên kia nhưng tay cũng nhanh chóng bịt chặt miệng. Cái đuôi bên dưới không hề tha cho cô, nó vẫn còn điên cuồng rung lắc khiến cô kìm chế khổ sở vô cùng.
“Ưhm....”. Sức chịu đựng của cô rất nhanh đã bị món đồ chơi đó đánh bại, cả người cong lên khẽ giật giật mấy cái rồi bắn ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ. Miệng cũng không giữ được mà rên thành tiếng. Cô vội bịt miệng lại, kéo lấy cái gối cắn chặt, lật đật bò lại quay lưng về phía anh, để anh đem côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào cơ thể. Côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng hổi như sắt nung, anh vừa bàn công việc với cậu vừa không quên động hông dày vò con chó nhỏ. Mẹ kiếp cái động của cô thật chặt, anh bị cô chèn ép tới mức tí thì thất thủ.
Cậu nghe tiếng rêи ɾỉ của cô đầy thỏa mãn kia cũng thừa biết cô vừa mới đạt cao trào đây mà. Cậu nói chuyện với anh một chút rồi mới tắt máy. “Xem ra con chó nhỏ như ngươi cũng thật không biết kiềm chế chút nào cả!”.
Anh sau khi nói chuyện điện thoại xong mới quay lại đưa mắt nhìn cô, anh vung tay đánh lên mông của cô một cái. Tay tiện ý nắm lấy sợi dây xích ở cổ của cô kéo ngược ra phía sau. “Ư... ngươi đúng thật không biết kiềm chế, xem ra ta đánh ngươi có là quá đáng!?”
Cuộc gọi vừa rồi cố khiến cậu mất hửng không? Vấn đề có vẻ khá quan trọng, cô tưởng anh sẽ tha cho cô để đi lên công ty cùng với cậu giải quyết. Nhưng hình như anh vẫn chưa có ý định này. “A....chủ nhâ..n...ưʍ....chủ nhân....không quá đáng...ức...ư..câu nô...ức....đáng...phạt....”.
Cái vòng siết lấy cổ khiến cô không thở được, đầu ngẩng lên cao há miệng chật vật hít lấy từng ngụm không khí quý giá. Côn ŧᏂịŧ vẫn còn đang bận rộn thúc đẩy, anh cứ như thế này cô sẽ lại bắn ra nữa mất. “ức...ư...chủ...nha...cầu...chậm...lại...ư...”
“Ư... ngươi thử đạt cao trào lần nữa xem! Tự tiện ra khi chưa được cho phép đấy à!?”. Anh lại vung tay đánh lên mông của cô một cái rồi lại nắm lấy chiếc eo nhỏ của cô mà thô bạo đem côn ŧᏂịŧ cắm thật sâu vào trong tâm hoa của cô. Cô càng bảo anh chậm lại có vẻ như anh càng cấm sâu vào hơn thì phải, mông lại bị anh dùng lực mà đánh lên đến mức hai bên mông sớm đã đỏ ửng lên rồi. Anh không đến công ty vì cậu bảo anh không cần đến, đến sẽ khiến cho người nào đó nghi ngờ hơn mà thôi. Anh cũng sẽ điều tra ra được ai dám lấy tài liệu của anh, nếu người anh đoán không sai chính là những người trong ngôi nhà này!
“A...không...dám...a...cẩu...nô...ưʍ....ư.....”. Làm sao cô chống lại được sự tấn công mạnh mẽ này đây. Kɧoáı ©ảʍ tầng tầng lớp lớp dồn dập đánh tới khắp người, loại kɧoáı ©ảʍ đau đớn lan toả thấm vào từng lỗ chân lông khiến cô chỉ biết há miệng mà rên lên không ngừng. Tâm huyệt bị giã tới nỗi muốn hỏng luôn rồi, ngay tới thành thịt cũng bị ma sát mà nóng lên như lò đốt. Thần trí cô trầm luân trong du͙© vọиɠ, cơ thể run rẩy liên tục bắn ra dâʍ ɖị©ɧ, nhiều tới nỗi dính cả lên hạ thân anh, nhỏ xuống giường tí tách. Hài bầu ngực cũng theo chuyển động của chủ nhân nó mà nảy lên, rỉ ra từng giọt sữa trắng ngần. Khắp cả căn phòng tràn ngập tiếng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ và tiếng hai cơ thể điên cuồng va đập vào nhau..
“Ư...lại không biết nghe lời!” Anh nhìn thấy cô vì du͙© vọиɠ mà không kiềm chế được lại đạt cao trào thêm lần nữa, anh vươn tay đánh lên mông của cô một cái rồi mới thúc gậy thịt vào sâu trong tâm hoa của cô để đem những hạt giống ấy lấp đầy bên trong cơ thể của cô để giúp cô có thể thụ thai được và sinh ra cho anh những đứa trẻ ngoan.
Sau khi luận động xong anh mới đem côn ŧᏂịŧ rút ra khỏi hạ thân của cô rồi mới mặc lại âu phục, dù gì anh cũng nên đưa cô đi dạo còn gặp ả ta ở ngoài sân vườn nữa. “Cɧó ©áϊ...dậy, đưa ngươi đi dạo!”.
“Ưʍ..chủ nhân...em mệt quá...”. Cô thở dốc, nhỏ giọng thều thào năn nỉ. Mắt nặng nề hé ra nhìn anh một thân y phục đã chỉnh tề. Cô vừa mới qua một trận kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt, toàn thân nhớp nháp dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn dâʍ ɖị©ɧ. Cửa mình vẫn còn kịch liệt co bóp chưa thể khép chặt, vô tình làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vừa rồi chảy cả ra ngoài. Cô biết thừa anh muốn cô gặp ả nhưng cô thật sự rất mệt, chỉ muốn được ngủ một giấc thật ngon mà thôi. Cả tuần nay cô luôn bị cậu kiểm soát, tới ngủ thì côn ŧᏂịŧ vẫn vùi sâu vào cơ thể khiến cô không ngủ ngon được. Giờ anh còn muốn bắt cô đi dạo. Có phải áp bức quá rồi không.
“Xin chủ nhân.... cho em ngủ một chút”.
“Đứng dậy!”. Anh nghe lời cô cầu xin chưa để cô phải nói hết anh đã lập tức gằn giọng mà ra lệnh cho cô, anh hướng mắt nhìn cô rồi mới đưa tay nắm lấy sợi dây xích giật nhẹ lấy để cô bò dậy.
“Hay là muốn ta giao ngươi cho cậu chủ!?”. Nói rồi anh đưa tay cầm lấy một sợi dây xích khác, dù gì anh cũng nên thay vòng cổ cho ả một cái mới, chiếc vòng cổ đó không hợp với ả chút nào cả. Anh chỉ đợi cô bò dậy theo anh đi dạo trước đã.
“Không muốn....em dậy ạ....”. Cô nghe thấy anh đòi đem cô giao lại cho cậu thì sợ hãi mà ngồi bật dậy. Nhanh chóng nâng cơ thể mệt mỏi bò xuống giường theo chân anh ra ngoài. Ả đã đợi anh và cô ở bên ngoài vườn khá là lâu. Vừa nhìn thấy anh dắt cô đi xuống, lướt mặt qua thấy trên cơ thể cô dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, người cũng hiện lên vài vết cắи ʍút̼ thì ghen tức trong lòng ả trào lên. Cả một tuần qua anh ngoài việc đem ả làm cái bao cát trút giận thì anh không dụng tới người ả. Ả là người thắng mà giống như kẻ thua cuộc bị cấm dục chẳng khác gì anh cả. Cả còn kế hoạch phải ra ngoài làm, tiện đi khám thai và ngụy tạo chứng cứ nữa. Anh vừa xuống ả đã đom đả chào đón.
“Chủ nhân xong việc rồi ạ. Em có việc muốn xin anh”.
Anh đưa mắt nhìn ả rồi đưa sợi dây xích nối với cổ của cô móc vào một thanh kim loại rồi mới đưa tay bế ả lên để ả ngồi trên đùi của anh, dù gì ả ta cũng là người anh đang cần. Cũng đồng thời kiểm tra xem ả có thật là đang cung cấp cho anh những thông tin thật không, sau khi xong việc chắc chắn ả không yên thân với anh đâu.
“Chó ngoan, em muốn nói gì với ta hửm?”. Đối với cô cách xưng hô luôn phải đúng quy tắc còn đối với ả thì khác, vì ả chính là con cɧó ©áϊ của cậu mà. Chứ không phải anh, anh đưa tay vân vê lấy bầu ngực của ả rồi liếc mắt sang nhìn cô.
“Anh cho em ra về nhà. Ba có việc, nói em về gấp”. Ả vừa ôm lấy cổ anh vừa nũng nịu không thôi. Đôi hàng mi cong vυ't chớp chớp cố tỏ vẻ dễ thương. Ả cũng chủ động mà nâng hai bầu ngực lên để anh tuỳ ý đùa nghịch. Cô quỳ bên cạnh nghe mà thấy thật muốn nôn. Dù sao anh cũng có coi cô là vợ đâu, càng nghĩ càng thêm tủi. Cô cúi thấp đầu xuống mặc kệ hai người họ bán đường.
“Phong, em đi rồi sẽ về sớm thôi. Anh đợi em nha”. Sau khi xin xong, có được sự đồng ý của anh, ả vui vẻ chạy vào nhà thay đồ. Trước khi đi cũng không quên cười khịa cô một cái. Tài xế là anh sắp xếp, chở ả về Đồng gia. Ả vừa về tới lập tức đem mấy tin tức mà hôm qua trong lúc anh đi làm đã ăn cắp được giao cho Đồng lão gia. Thì ra nhà họ và Tập đoàn Hà Quân đã ngầm liên kết với nhau để chống lại anh. Những thông tin về nội gián Lâm Thi đưa cho anh chỉ đúng một nửa, còn một nửa lại mờ mịt và nhắm tới cô.