Tiểu Cẩu Phu Nhân

Chương 49: Thay Đổi Sau Một Tuần (H+)

“...không phải...ức....”. Cô tất nhiên là muốn về với chồng của mình rồi. Chỉ là một tuần qua hầu hạ cậu, cô có chút tiếc nuối côn ŧᏂịŧ khổng lồ đó. Mỗi lần bị cậu hung hăng chà đạp cô dù có đau đớn khổ sở thì vẫn cảm thấy rất sung sướиɠ. Cô làm sao thế này, cô cảm thấy bản thân bị thao tới điên mất rồi, sao lại nghĩ được những điều này cơ chứ "Điên mất rồi! " Hai tay ôm lấy cổ, cô vùi mặt vào hõm vai cậu để cậu bế xuống nhà. Anh có lẽ đã đợi khá lâu nên mặt có chút khó chịu thì phải. Còn Lâm Thi qùy ở bên bên chân anh thì nhìn vô cùng thảm hại. Cả tuần qua chắc ả đã bị anh dày vò không ít. Dù sao anh cũng bị cấm dục một tuần cơ mà, có chơi có chịu. Ai bảo anh muốn hại cô làm gì.

Cậu vừa bế cô xuống nhà lại thấy anh ngồi ở trên sofa đang mải xem tài liệu còn ả trông thật thảm, xem ra không khiến cậu phải uổng công mà. Cậu bế cô về phía của anh đợi anh đưa tay bế lấy cô mới giao cô cho anh. “Một tuần qua xem ra đã đủ với "Tiểu Cẩu Phu Nhân" rồi. Trả lại cho em đấy, chăm sóc cho tốt, dạy dỗ vừa phải đấy!”.

Anh nghe cậu nói cũng chỉ gật đầu cho có, tay nhẹ đưa lên bế cơ thể của cô để cô ngồi vào lòng. Xem ra cơ thể này sạch sẽ khi giao lại cho anh thì phải, anh cúi nhẹ đầu xuống cắn nhẹ lên cổ của cô một cái rồi mới ngước mắt nhìn cậu. “Em biết rồi, công ty thế nào rồi? Đã ổn hơn rồi chứ?”

Cô thấy sắc mặt không mấy tươi tắn của anh khi đón cô về thì trong lòng buồn rười rượi. Rời tay từ cổ cậu chuyển sang ôm lấy cổ anh. Một vòng tay của anh là đủ ôm trọn lấy chiếc eo bé xíu, cô nằm gọn trong lòng anh khẽ run lên vì bị đau. Cô chau mày, vùi mặt vào khuôn ngực rộng rên khẽ, mũi hít hà lấy hương thơm nam tính trên người chủ nhân của mình. Cô nằm im, lắng nghe cuộc trò chuyện của của anh và cậu, sơ qua thì cũng hiểu được chút tình hình. Chợt cô nhớ ra, ngày đó đã nhìn thấy Lâm Thi lén vào phòng của anh một, hai lần. Nhưng ả còn ở đây, cô không dám nói. Thôi đành để dịp khác sẽ báo lại với anh.

Lúc này cậu đang nói chuyện với anh lại thấy điện thoại từ trợ lý gọi đến mà cau mày, khi cậu nhấc máy lên nghe lại được báo rằng "dự án đang chuẩn bị ký hợp đồng, lại bị mất vào tay của công ty đối thủ". Lúc này cậu ngời ngợi ra gì đó rồi mới quay lại nhìn đứa em trai của mình rồi nhìn ả ta.

“Lại bị cướp mất bản hợp đồng nữa, anh đi xử lý. Ráng chăm hai con chó cho tốt đấy!”. Anh vừa nghe cậu nói lại có chút không yên tâm mà nhìn anh còn định nói lại đã thấy cậu đi mất. Lúc này anh đưa mắt nhìn cô rồi lại nhìn sang ả, anh bế cô lên vai đưa cô lên phòng tiện thể cho ngươi hầu dẫn ả đi dạo tập thể dục một chút.

“Dẫn chó nhỏ đi dạo, một lát nữa chờ ta ở sân vườn!”

Cậu vội vã bỏ đi, anh lại bế cô lên lầu, Lâm Thi bị bỏ lại trơ mắt nhìn theo bóng anh. Ả cũng nghe được cuộc trò chuyện vừa rồi, chắc hẳn nội gián thông đồng với người của ả lén đưa bản kế hoạch ra ngoài. Coi như thời gian ả bị hành hạ ở đây không uổng công rồi. Cô ôm anh thật chặt, như sợ anh sẽ ném cô đi bất cứ lúc nào. Một tuần vừa rồi không biết anh có nhớ cô không. Mà chắc không đâu, người chồng trên danh nghĩa này của cô đâu có tình cảm với cô, người anh yêu chắc là Lâm Thi rồi. Cô chỉ là con búp bê để anh thỏa mãn du͙© vọиɠ mà thôi. Chẳng hiểu sao càng nghĩ lại càng buồn, cô chôn sâu mặt vào vai anh trầm lặng. Cho tới tận khi đã lên tới phòng, cô vẫn còn mông lung suy nghĩ.

Anh bế cô lên phòng đưa cô vào phòng mới tiện tay khóa cửa lại, anh đem cô đến giường trực tiếp ném người của cô xuống giường. Anh không chờ được cứ đem cơ thể của cô đè ở dưới thân anh, anh không thể chờ lâu nữa. Cả một tuần vừa qua anh đã không gặp cô, ấy vậy mà giờ này cô còn lại bày ra dáng vẻ thế này.

“Ngươi là không nhớ ta!?”. Nói rồi anh cúi xuống cắи ʍút̼ nhẹ lên chiếc cổ của cô, bàn tay nắm lấy chiếc công tắc ở chuỗi hạt lại nâng lên 3 mức rung để nó nằm ở mức rung thứ 4.

“Giúp ta cởi đồ, được chứ?”.

“A... chủ nhân...”. Cô bị ném xuống giường lớn, cảm giác như mấy đốt xương bị gãy cả ra rồi. Nhưng cô không có thời gian để cảm thán, cơ thể cao lớn của anh đã nhanh lẹ đè lên người. Âm thanh của anh trở nên trầm khàn bởi du͙© vọиɠ, bàn tay to ở bên hông cô chậm rãi vuốt ve. Cô cũng không ngần ngại vòng tay ôm lấy cổ anh, nâng bộ ngực đẫy đã áp lên thân thể nóng rực đó.

“Chủ nhân...em rất nhớ người... ư...để em ...ưʍ.... hầu hạ chồng...”. Chữ chồng cô bật ra mà không suy nghĩ. Chuỗi hạt ở nhị huyệt rung lên đột ngột, cô bất giác rên lên bên tai anh. Hai chân co lại khép chặt để chống đỡ lấy cơn đau như một thói quen. Cô thấy anh ôn nhu đến lạ, liền dùng sức kéo anh nằm xuống giường, thân thể mềm mại luồn lách ngồi lên trên bụng anh. Cái miệng nhỏ hôn lên môi anh rồi kéo xuống yết hầu. Bằng kĩ năng đã học trong một tuần qua, cô nhanh chóng cởi bỏ hết đồ trên người anh. Nhìn côn ŧᏂịŧ ngạo nghễ ngẩng cao đầu, cô dùng tay bắt lấy nó nhẹ vuốt.

“Chủ nhân... em xin phép bj cho người...”.

“Được...”. Anh nhìn thả bộ dáng chủ động của cô kỳ thật rất hài lòng, xem ra để cậu đem cơ thể của cô ra mà giao cho cậu cũng thật không uổng công mà. Anh đưa tay nhẹ chống người ngồi dậy để dự vào thành giường, bàn tay không an phận mà bóp nhẹ lấy mông của cô.

“Ư...ngoan, ta sẽ có thưởng cho ngươi...”. Anh để cô BJ cho anh, kĩ thuật của cô cũng không tồi chút nào cả. Xem ra được cậu huấn luyện rất kỹ đây, xem như anh không bắt bẽ cô vì cô gọi anh là "chồng" thay vì chủ nhân nhưng đó cũng là danh phận của cô thôi. Là là nhị thiếu phu nhân mà, còn được gọi là "tiểu cẩu phu nhân" cũng không có gì sai cả.

Ngậm côn ŧᏂịŧ lớn trong miệng, cô không ngần ngại mà nhấp sâu xuống. Cổ họng căng ra nuốt lấy qυყ đầυ, tốc độ nhấp cũng rất vừa phải, không để kɧoáı ©ảʍ anh lên quá nhanh mà từ từ kiểm soát. Đầu lưỡi liếʍ dọc theo thân côn, thỉnh thoảng lại tìm tới đỉnh dươиɠ ѵậŧ mà xoáy nhẹ. Hai tay cô cũng không an nhàn mà xoa nắn hai hòn bi bên dưới cho tới khi cô cảm thấy kɧoáı ©ảʍ trong anh đã đủ lớn mới tập trung nhấp nhanh hơn. Côn ŧᏂịŧ được chăm sóc nhiệt tình cũng không làm cô khó xử, rất nhanh đã giật giật bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng nhỏ. Cô ngoan ngoan nuốt xuống toàn bộ, chỉ giữ lại trong miệng một chút liền vươn người lên hôn lấy anh, thuận lợi đẩy chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại đó để anh cũng tự cảm nhận dư vị của mình.

“Ưʍ.... chủ nhân...”.

“Ư...”. Anh có thể cảm nhận rõ chiếc lưỡi nhỏ của cô không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lấy du͙© vọиɠ của anh, kỹ thuật của cô cũng không tồi chút nào cả. Có lẽ vì anh đã nhịn cả một tuần lễ nên cô BJ anh lại ra nhanh hơn mọi khi một chút, cái dư vị cô đẩy qua cho anh. Anh liền có chút không vừa ý mà cau mày, bàn tay anh vòng qua eo của cô liền vươn đến đánh lên mông của cô một cái.

“Ư...ngoan ngoãn như này...xem ra được cậu dạy bảo rất tốt nhỉ?”. Anh vừa nói vừa vươn tay đến chạm lên chuỗi hạt của cô xoay nhẹ lấy rồi rút nhẹ ra một mắt hạt lại đến hai mắt hạt nhưng anh cố tình đem nó nhét vào lại nhị huyệt của cô.

“Ưʍ... ư...cậu chủ..a...dạy rất tốt...a....”. Cô không dây dưa với môi lưỡi của anh, vì cô biết bản thân làm tới sẽ bị anh nắm bắt lại và m phản kích, lúc đấy người thiệt chỉ có cô mà thôi. Nhị huyệt khó khăn co rút, một hạt châu bị kéo ra rồi lại bị nhét ngược lại là một lần đau đớn trỗi dậy, cô cắn chặt lấy môi, đầu gục xuống ngực anh rêи ɾỉ không ngừng. Nhưng việc của cô vẫn chưa xong, ngước đôi mắt long lanh chứa đầy thèm khát nhìn về anh, cô uỷ mị nỉ non cầu xin anh để cô tiếp tục hầu hạ.

“Chủ nhân...ưʍ...xin chủ nhân cho em ©ôи ŧɧịt̠ của người... lỗ l*и dâʍ đãиɠ rất đói...”. Bàn tay mềm mại đâu cần chờ anh đồng ý đã đi xuống mà bắt lấy côn ŧᏂịŧ. Cô nắm phân thân của anh nhẹ nhàng vuốt ve, đem đỉnh đầu chạm vào miệng huyệt. Sau khi đã xác định được mục tiêu, cô nhấc hồng từ từ ngồi lên nó.

“Ưʍ... to quá..chủ nhân...”. Tiểu huyệt co bóp rất mạnh mẽ, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra làm ướt cả hạ thân của anh. Hai tay chống lên người anh làm điểm tựa, cô tự mình nhấp xuống ngày càng nhanh, dùng cái động chặt chẽ bức ép kɧoáı ©ảʍ trong anh tăng dần.