Thiếu Nữ Sản Nhũ (NP)

Chương 2: Đi Vào Quần Trong

Chương 2: Đi Vào Qυầи ɭóŧ

Mạnh Kinh Huy ngựa quen đường cũ qua lớp qυầи ɭóŧ chạm vào âʍ ɦộ đã hơi ẩm ướt, cảm nhận được cánh hoa môi hơi mở ra như đang gọi anh tiến vào, anh chờ không kịp nữa, đưa tay cắm vào.

Hà Cửu Vi chịu không nổi, rêи ɾỉ “Nhẹ chút……qυầи ɭóŧ……đi vào…….”

Mạnh Kinh Huy vùi đầu vào cổ cô để lại một dấu dâu tây, giống như nghiện để lại hết cái này đến cái khác, trên tay không quên không ngừng ra vào hoa huyệt, qυầи ɭóŧ cũng đã ướt sũng.

“A……Kinh Huy……..đừng di chuyển nơi đó……a……”

“Đừng di chuyển nơi nào?”

Mạnh Kinh Huy ấn mạnh hạt châu tròn nhỏ khiến Hà Cửu Vi thiếu chút nữa mất khống chế “Đừng di chuyển nơi này sao? Hử?”

“A……ưm……đừng……”

“Đừng? Âʍ ɦộ em cắn chặt ngón tay như vậy lại nói đừng?”

Vừa nói, anh vừa vươn tay hung ác khuấy động nó.

Đầu ngón tay thô ráp ở trong hoa huyệt qua lại đưa đẩy, vách hoa ướŧ áŧ dán chặt vào ngón tay, như không muốn cho nó rời đi.

Mạnh Kinh Huy hung hăng đảo lộng, cuộn lên một làn chất lỏng thơm phức.

“A……a……a……”

Hà Cửu Vi chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh bạch quang lóe lên, bụng dưới bắt đầu không ngừng co giật, toàn bộ dâʍ ɖị©ɧ mê người trong suốt từ trong hoa huyệt phun ra.

Đầṳ ѵú không chịu thua kém, phun ra hết tia sữa này đến tia sữa khác, bắn ở trước ngực Mạnh Kinh Huy, anh đỏ mắt, mấp máy miệng muốn uống, sợ lại bỏ lỡ nhiều hơn.

Cô bị ngón tay chơi đến cao trào.

Mạnh Kinh Huy nhìn cô đang đắm chìm trong cao trào, đưa ngón tay đút vào trong miệng, ngón tay dính đầy dâʍ ɖị©ɧ được liếʍ sạch "Bảo bối, em thật ngọt.”

Hà Cửu Vi nào có nghe được? Mạnh Kinh Huy cũng không quan tâm, anh cúi đầu, tiếp tục tìm kiếm loại sữa mà anh si mê.

Sau dư vị của cao trào, Hà Cửu Vi nhìn Mạnh Kinh Huy với đôi mắt mơ hồ, anh đang liếʍ sữa mà cô cảm thấy hơi xấu hổ vào buổi sáng, anh không phát tiết du͙© vọиɠ mãnh liệt, tất cả là do anh nâng niu cô, bụng dưới phình lên như muốn chọc thủng lỗ xuyên qua quần.

Anh biết bí mật đáng xấu hổ của mình…….

Trong nháy mắt, Hà Cửu Vi liền đưa ra quyết định.

“Bảo bối, giúp giúp anh…..”

Mạnh Kinh Huy khàn giọng nói, môi ướt đẫm sữa, bàn tay to nhớp nháp muốn nắm lấy hai bàn tay nhỏ bé của Hà Cửu Vi đang chống trên mặt cỏ.

Hà Cửu Vi biết anh muốn cô dùng tay hoặc miệng giải quyết cho anh, nhưng hôm nay, cô muốn trao thân cho anh.

“Chúng ta đừng ở chỗ này được không? Chúng ta tìm một nơi sạch sẽ, em dùng nơi khác giúp giúp anh……”

Lời nói của Hà Cửu Vi vang vọng bên tai Mạnh Kinh Huy như âm thanh của tự nhiên, ngọt ngào như kẹo mạch nha, béo ngậy khiến trái tim anh như tan chảy.

Mạnh Kinh Huy làm sao lại từ chối cơ hội này, không cần nói rõ ràng "nơi khác" là nơi nào, anh đã sớm……muốn cắm vào a…..

“Được được, anh dẫn em đi tìm nơi sạch sẽ.”

Nói xong Mạnh Kinh Huy không quên cài lại áσ ɭóŧ cho cô, mặc lại áo sơ mi, chỉ là qυầи ɭóŧ…..đã sớm bị anh xé rách.

Hạ Cửu Vi hơi đỏ mặt mặc cho anh làm bậy, lúc đứng dậy dùng cặp mông trống rỗng của cô cọ cọ chỗ phồng lên của anh, Mạnh Kinh Huy thở hổn hển “Chờ lát nữa anh sẽ thu phục em.”

Cái gọi là nơi sạch sẽ, Hà Cửu Vi thực sự không nghĩ tới nơi này.

Văn phòng hiệu trưởng.

Mạnh Kinh Huy là hội trưởng hội học sinh nên có chìa khóa phòng làm việc cũng không có gì lạ... Nhưng, đây là phòng giáo viên!

Rõ ràng là rất sợ hãi, nhưng càng thêm hưng phấn.

“Chúng ta đi chỗ khác đi…….trong lớp học cũng được.”

Trực giác của Hà Cửu Vi mách bảo cô rằng làm ở đây sẽ gây ra rất nhiều rắc rối.

Nhưng Mạnh Kinh Huy không nghe "Bảo bối, em không thấy làm ở đây sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao? Lần sau chúng ta làm trong lớp được không?”

Anh sốt ruột hôn lên môi cô.

Đầu lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt tiết ra không chỗ dừng trượt xuống khóe miệng, treo lấp lánh trên cằm dụ hoặc như sợi chỉ bạc.

“Ưm……”

Hà Cửu Vi bị nụ hôn làm cho choáng váng, khi định thần lại thì nửa người trên của cô đã trần như nhộng, ở đâu có còn không quan trọng không?

Bộ ngực của cô vẫn còn tràn đầy mùi sữa nhớp nháp, đầṳ ѵú của cô bị mυ'ŧ to như hạt đậu đỏ, kiều diễm ướŧ áŧ, có tư thế muốn bị người khác hái.

Lần này Mạnh Kinh Huy mυ'ŧ mạnh hơn bên ngoài, có lẽ là hưng phấn, cô muốn kìm nén tiếng rêи ɾỉ của mình, nhưng cơ thể lại làm ngược lại, giọng nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ cào xé trái tim cô như móng mèo.

“A……bị hút khô rồi……a……”

“Sữa nhiều như vậy, không cho anh hút bớt chẳng lẽ muốn chảy xuống lãng phí……ưm……em thật ngọt……”

“A……vậy em…..muốn anh uống sữa của em…..a……nhẹ một chút…….”

Ngón tay nhanh nhẹn luồn vào trong lỗ nhỏ, thật vất vả mới mở rộng lỗ ra đến độ rộng bằng hai ngón tay, chỉ là ngón tay đã bị hút chặt đến mức khiến người ta phát điên.

Vừa xoa hoa huyệt vừa cởi váy cô, Mạnh Kinh Huy vẫn còn chút lí trí không xé rách váy, Hà Cửu Vi ngoan ngoãn đem hai chân thoát ra khỏi chiếc váy, cặp mông căng tròn ngồi trên chiếc bàn gọn gàng trống trải.

Nghĩ đến nơi mình đang khỏa thân ngồi là văn phòng giáo viên, cảm giác xấu hổ phấn khích đan xen ồn ào kêu gào, cuối cùng sự phấn khích đã thắng thế.

Môi Mạnh Kinh Huy di chuyển từ ngực xuống bụng dưới, khi chiếc mũi cao thẳng rời xuống âʍ ɦộ trắng nõn mịn màng của cô, anh ngửi thấy một luồng hương thơm nồng nàn.

Cmn đúng là vưu vật…….bạch hổ không lông, còn có mùi hương cơ thể!

Anh một ngụm ngậm lấy hoa huyệt đang chảy nước, Hà Cửu Vi lập tức hưng phấn ôm lấy đầu anh kêu lên “A……đừng……dơ…..nha.”

Đáp lại cô chỉ có tiếng nước mυ'ŧ tấm tắc.

“A ha……em chịu không nổi……Kinh Huy……tiến vào…….anh nhanh tiến vào đi…….”

Âm thanh giống như một thuật ngữ gọi hồn, khơi dậy bản chất thú tính của Mạnh Kinh Huy. Nhưng cuối cùng anh cũng vì yêu cô hơn, thè lưỡi vào lăn lộn trong lỗ nhỏ, chỉ để giảm các giác lát nữa đỡ đau một chút.

Chiếc lưỡi khéo léo đưa tới quét lui sâu cạn, có lúc chạm vào vách hoa, có lúc lại chạm sâu vào da thịt non mềm.

“A……đừng chạm vào nơi đó…..a a……”

Hà Cửu Vi chỉ cảm thấy cô phập phồng như bèo trên mặt nước, kɧoáı ©ảʍ từ hạ thể truyền đến khiến cô ngạt thở, hoa huyệt không ngừng tiết ra chất lỏng, như vô tận, đúng là yêu tinh nhiều nước!

Mạnh Kinh Huy còn kiên nhẫn nữa thì hắn không phải đàn ông!

Anh đứng lên, đem mông của Hà Cửu Vi đẩy đến trước bàn, dươиɠ ѵậŧ to dài hơi ửng hồng, vài giọt chất lỏng trong suốt không kịp chờ đợi tràn ra từ mã mắt, nhảy dựng giống như muốn thoát ly khỏi cơ thể, có thể thấy được anh đã chịu đựng khó khăn như thế nào.

Hà Cửu Vi đem môi cô đến bên miệng anh, cùng anh triền miên, nước bọt róc rách trong không gian yên tĩnh khiến người ta mặt đỏ tim đập. Ở khoảnh khắc này, Mạnh Kinh Huy đẩy dươиɠ ѵậŧ gần như không chịu nổi của mình về phía trước, cuối cũng cũng chen được vào trong cái động kia.

“Ưm…..”

Hà Cửu Vi nhíu mày gần như không nghe thấy, lớn quá, cô có chút không thích ứng được.

Ngay khi cảm nhận được rào cản mỏng manh đó, Mạnh Kinh Huy cố gắng dùng sức nén lại, cố ý phân tán lực chú ý của cô.

Cuối cùng, phụt một phát đi vào.