Bỏ qua thằng này Thái quay qua ngắm nhìn giai nhân trong lòng mình thở hổn hển, hắn dân lên cảm giác thành tựu khó tả, nhìn làn da ửng đỏ do thành quả hắn mơn trớn sau trận chiến mồ hôi nhễ nhãi, hắn vươn lưỡi ra liếʍ láp, hương thơm lan toả trong miệng hắn ngọt như mật ong.
Hắn thích thú ham muốn bạo phát lại xách thương lên ngựa chinh phạt cực phẩm mỹ phụ Long Tộc này.
Để cho Long Thủy Chung nằm nghiêng qua một bên dươиɠ ѵậŧ cũng trượt ra khỏi âʍ đa͙σ tinh hoa cùng dâʍ ɖị©ɧ trắng đυ.c hoà quyện tràn ra như suối.
Đỡ một chân nàng gác lên hông. Hắn cầm lấy côn ŧᏂịŧ kê ngay hai mép thịt ửng đỏ vận hông dùng lực đâm mạnh vào.
"PHẠCH" Long Thủy Chung còn lân lân trên mây liền bị hắn đẩy một phát lúc cán nàng trợn mắt lên.
BẠCH....BẠCH...BẠCH
Hắn không thương hoa tiếc ngọc dùng lực đạo mạnh nhất thao nàng.
Long Thủy Chung cảm thấy mình như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa sóng dữ, sóng thần dữ tợn dài 25cm to lớn của hắn như mang theo vũ bão cứ đánh vào lỗ nhỏ sưng húp giữa hai chân của nàng kịch liệt.
Hắn vòng tay ra phía trước bóp ngực sữa no đủ của nàng, nhào nặn nó thành muôn hình vạn trạng, ngắt véo lấy trái dâu nhỏ khiến nó đỏ chót săn cứng lên. Hắn lại xoay mặt nàng qua hôn xuống đôi môi anh đào nhỏ nhắn kia, luồng vào khoang miệng nàng mơn trớn mọi ngóc ngách liếʍ mυ'ŧ lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, nàng vươn lưỡi mình ra hưởng ứng nhấm nháp lấy lưỡi thô ráp của hắn.
"Ưʍ....Ưʍ....Chậm một chút..sẽ rách mất....Áaaaaaaa.
Nàng cảm thấy hắn chơi mình thô bạo như vậy bên trong nàng như bị hắn tàn sát từng ngóc ngách, nàng cảm giác như tiểu huyệt muốn bị xé rách làm hai, linh hồn như muốn xuất khiếu khỏi não hải thăng thiên, những kɧoáı ©ảʍ dạt dào này khiến nàng như biến thành tiên nhân, bỗng nhiên bên trong âʍ đa͙σ nàng co bóp lấy dươиɠ ѵậŧ hắn một dòng nước ấm phun lên côn ŧᏂịŧ.
"Áaaaaa.....áaaaaa.....Ta.....Ta.....Raaaaaaa"
Thấy mỹ phụ rêи ɾỉ nghe dụ hoặc như vậy hắn vận hông dùng lực chín trâu hai hổ chạy nước rút, đâm thật mạnh cái cuối hai viên tinh hoàn như muốn chui vào âʍ ɦộ nàng, dươиɠ ѵậŧ co giật bên trong, phun ra những sinh linh bất diệt trắng đυ.c nóng rực như thác thủy trên phong sơn trùng điệp tưới vào hang động sơ khai người mỹ phụ kiều diễm ướŧ áŧ dưới thân hắn.
Nàng mềm nhũn như bún thở hừ hừ, hắn không cho nàng cơ hội lật úp Long Thủy Chung xuống kéo mông nàng lên theo tư thế mẫu cẩu, dươиɠ ѵậŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ nhắm ngay âʍ đa͙σ mạnh mẽ xâm nhập vào tiểu huyệt.
Ự.....Nàng vẫn còn mẫn cảm bị hắn trùng kích dũng mãnh như vậy liền nằm đo ván xuống nền.
Hắn luồng tay ra phía trước bắt lấy hai bầu ngực sữa trắng như tuyết của nàng vừa xoa nắn mân mê vừa đẩy hông, chín nông một sâu rút ra gần hết rồi lại đâm vào, hắn sướиɠ như muốn phát điên vì càng chơi âʍ ɦộ nàng càng co bóp chặt chẽ.
Hắn đùa bỡn chán cặp ngực quay sang vỗ mông tròn lẳng kia của nàng vang lên "Chát Chát" giòn tan, mông nàng đỏ lên in hằn dấu bàn tay hắn, âʍ ɦộ nàng bên dưới một mảnh dâʍ ŧᏂủy̠ lầy lội càng o ép lấy côn ŧᏂịŧ như muốn trục xuất dươиɠ ѵậŧ ra.
Long Thủy Chung lệ giọt chảy dài trên má, không biết vì sướиɠ hay đau, nàng không ngừng rêи ɾỉ những từ vô nghĩa.
"Ưʍ.....Ưʍ......Ta......Ta sắp....Raaaaaa"
Hắn nghe vậy bế nàng lại chỗ cửa kính nhấc bổng lên tách hai chân nàng banh ra thành chữ M côn ŧᏂịŧ phía dưới trùng kích chạy nước rút.
PHẠCH..PHẠCH..PHẠCH dâʍ ŧᏂủy̠ bắn lên kính khi da thịt va chạm.
"Không......Không.....đừng mà người khác thấy mất" Nàng hét lên khi thấy hắn thao nàng trong tư thế xấu hổ như này, hai bầu ngực nàng bị hắn dí sát vào kính bên dưới ánh mắt như nhìn nàng và hắn giao hoan.
Nàng lo lắng vừa thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai tay nàng bấu chặt vai hắn, bên dưới tiểu huyệt nàng càng khít ôm lấy dươиɠ ѵậŧ khiến hắn hơi thở gấp rút càng điên cuồng ra sức cày cấy bên trong âʍ ɦộ mỹ phụ này.
"Ưʍ.....Ưʍ......Áaaaaa......Thϊếp.....raaaaaa" Nàng rêи ɾỉ một tiếng cao vυ't âm tinh tưới lên côn ŧᏂịŧ, cao trào cũng kéo đến với hắn khi âm tinh ấm áp kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên côn ŧᏂịŧ, nhấp mạnh cái cuối sâu tận cùng côn ŧᏂịŧ co giật tưới tinh hoa trắng đυ.c vào tử ©υиɠ nàng, Long Thủy Chung liền trợn mắt ngất liệm trong vòng tay hắn.
Hắn thở ra một hơi nặng trĩu thoả mãn, rồi bế nàng lại đằng nệm rút côn ŧᏂịŧ đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra.
Đắp chăn cho nàng vuốt ve làn da căng mịn ửng đỏ Long Thủy Chung vô thức run lẩy bẩy
Hai lão này trợn mắt khó tin tên này c*c thép? chơi mãi không thấy nó mềm vẫn sừng sững như kia, Long Hậu bị hắn vùi hoa dập liễu tàn tạ như bãi bùn nhão còn hắn vẫn khoẻ như trâu, hai lão nhìn nhau đều thấy sự kinh ngạc từ đối phương, về phương diện đó thì có thể nói Long Tộc là dẫn đầu nhưng cũng đâu biếи ŧɦái giống tên này, nhìn tên tộc trưởng nhà mình lắc đầu chán chường.
Hắn phất tay dọn dẹp lúc này mới khoát lên mình y phục khác rồi đi tới chỗ Long Hải Phong đã tỉnh lại lúc nào, ánh mắt không mấy thân thiện nhìn Thái như chó dại muốn cắn xé hắn thành muôn mảnh.
Hắn ngồi xổm trước mặt tên Long Hải Phong tát vào mặt hắn vài cái hỏi.
"Sao thấy thế nào màn trình diễn này đặt sắc không?"
Long Hải Phong như gào rống ú ớ trong cổ họng Thái vuốt cằm suy nghĩ, có thể cho thằng này chơi với yêu thú chưa phát dục được này chắc sẽ hiểu ngôn ngữ nhau. ( là chưa hoá hình nó chỉ biết gầm gừ gào hống hí vv ).
"Hỏi không đáp chắc là cảm thấy đặc biệt chứ gì, để ta ban thưởng cho ngươi một ân huệ Ha hả" Thái cười như ác quỷ.
Lấy bình Dục Hoả Xà lấy cái bùi nhùi ở miệng Long Hải Phong ra.
Súc sinh ngươi là a..."ực ực" Long Hải Phong chưa hết lời trợn mắt dữ tợn khi bị Thái bóp họng đổ thứ chất dịch gì đó vào miệng mình.
"Ta đã nói là ngươi im ta sẽ ban ân sao lại phí lời nói nhiều như vậy" Thái lạnh lùng chất vấn.
"Được rồi hai người các ngươi tự xử với hắn đi, coi như phần thưởng dành cho các ngươi" Thái mua một trận pháp giam cầm Tứ Lập Ám Không Gian trận bao trùm 3 người lại.
Hai lão này kinh hỉ như nhặt được chí bảo gật đầu đa tạ Thái liên tục.
Thái là người tốt vì l-n mà sống ,cũng đâu thể để mấy tên này làm quần chúng xem phim miễn phí đâu, ban cơ duyên tạo hoá cho bọn hắn tự làm diễn viên chính luôn.
"Thả ta ra!....Thả ra ngươi sẽ không biết hậu quả khi đυ.ng tới Long Tộc đâu" Bên trong vọng ra tiếng tên Long Hải Phong gầm gừ điên cuồng mắng chửi đe doạ Thái.
Ngoáy lỗ tai mình một cái như không nghe hắn phất tay trận pháp Cách Âm liền bao phủ bên trong im bặt lại.
Hắn đi lại kế chỗ Long Thủy Chung đang nằm ngồi lên mép giường âu yếm khuôn mặt mỹ phụ này, chờ lão giun nước kia thành Thái giám rồi xử tiếp.
...............
...............
Ngày hôm sau
Buổi đấu giá vẫn còn tiếp diễn chắc sắp đến hồi kết, nhưng Thái thì vì chờ lâu nên đã ngủ thϊếp đi lúc nào không hay, trong tay hắn đang có mỹ phụ nép vào lòng hắn ngủ.
Lúc này Long Thủy Chung mở mắt ra nàng hơi choáng váng đầu lấy tay xoa vầng thái dương một cái, nàng định ngồi dậy nhưng bên dưới hạ thể liền truyền đến cơn đau rát, nàng nhíu mày thật chặt đảo mắt nhìn thì giật mình, tên nam nhân nào đang ôm lấy eo của nàng đây.
Tên Long Hàn Du đâu?, không lẽ lão gϊếŧ Long Hải Phong rồi.
Nàng nhìn xung quanh thì không thấy ai chỉ thấy một mảnh đen kịt ở phía trước.
Nàng lại nhìn qua nam nhân này nhìn hắn rất giống với người hôm qua, nàng mơ hồ thấy được nhưng chỉ một chút.
Nàng muốn xác định có phải tên này cưỡng bức mình hay không, nàng liền dở chăn ra nhìn xuống phía dưới nơi tiểu huyệt sưng múp còn chảy ra ái dịch hôm qua.
Nàng vén chăn ra nhẹ nhàng cởi y phục hắn liền thấy cây hung khí 25cm, nàng thoạt nhìn liền phẫn nộ cùng cực ánh mắt loé lên sát khí.
Nàng nén đau dưới hạ thể lấy từ nhẫn trữ vật một cây đoản kiếm dơ lên cao đâm ngay tim của hắn.
Vù!
Còn một tí nữa thì đâm xuống, nàng cư nhiên dừng tay lại cảm xúc bây giờ của nàng rất phức tạp, biết tên này cưỡng bức mình, nhưng tại sao! Tại sao?
Thâm tâm nàng lại không thể hạ thủ một tay đâm chết hắn chứ. Cảm xúc hỗn độn vô lý khiến nàng đau đầu không thôi.
Lúc này có một bàn tay kéo nàng ngã vào lòng là Thái.
"Ngươi...buông ta ra" Long Thủy Chung hoảng hốt vùng vẫy hét vào mặt Thái.
"Không" Thái vẫn ôm chặt nàng ôn nhu nói, hắn vốn dĩ đã tỉnh từ lúc nàng ngọ quậy, hắn thấy hết nhưng vẫn giả vờ ngủ đúng là nàng không làm hắn thất vọng, hệ thống cũng 10 điểm.
"Ngươi tại sao lại làm vậy chúng ta vốn dĩ không quen biết" Nàng cũng không thoát được liền giận dữ chất vấn hắn.
"Đơn giản thôi là vì ta yêu nàng, tên Long Hải Phong là kẻ thù của ta, nàng đẹp như vậy ta sẽ bắt nàng về làm lão bà đá đít thằng già khú đế này khỏi tâm trí nàng"
"Hừ" Ngươi đã gϊếŧ hắn? Long Thủy Chung ngờ vực hỏi.
"Nàng lo lắng cho tên súc sinh đó?" Thái không trả lời câu hỏi mà thả nàng ra nhìn vào mắt nàng hỏi.
"Ta......ta" Long Thủy Chung không biết nói như thế nào lòng nàng rối như tơ vò. nàng muốn dứt khoát nói "đúng vậy" nhưng lời tới cửa miệng thì khựng lại như bị thế lực nào đó chặn lại không phát ra thành chữ được, khi nhìn vào ánh mắt chân thành kia của nam nhân trước mặt không nỡ cự tuyệt hắn, cũng không ai biết nàng đang suy nghĩ gì.
Thái thấy vậy âm thầm mừng rỡ, đúng là đồ hệ thống không tồi nha công dụng của Hảo Cảm - Đào Hoa hiển uy rồi ha hả.
Thái nắm lấy tay nàng tươi cười nói.
"Ta biết mà! Yêu nàng chết mất hắc hắc"
"Hừ" Long Thủy Chung hừ một tiếng rút tay ra xoay người qua chỗ khác gương mặt bất giác hơi đỏ lên.
Chính nàng cũng không biết tại sao nghe những lời hắn nói nàng cảm thấy như được mật ngọt rót vào tai. Khác với tên Long Hải Phong, hắn tự tôn sùng coi hắn là bề trên là duy ngã độc tôn vạn người quỳ bái không coi ai ra gì, chúng sinh như kiến hôi hắn nắm trong tay bóp cái là chết hết thảy, nàng dù là Long Hậu cũng chỉ như vật nền hắn cưới cho có không quan tâm đến nàng, chỉ vùi đầu tu luyện cũng chỉ động vào nàng 2 lần kể từ khi cưới, nàng sinh được một nhi nữ, rồi bỏ nàng lạc lỏng phòng đơn gối chiếc, không biết vì việc gì hôm nay hắn lại muốn nàng theo hắn đến đây, vốn dĩ lâu rồi nàng chưa được quét mạng nhện, nên nàng khá vui vẻ đi theo hắn đến đây, liền bị tên da^ʍ tặc này cưỡng bức, nhất thời da^ʍ tính đè nén của nàng bao lâu nay bành trướng như thủy triều đánh vỡ đê tiện nghi cho tên này, nàng đâu biết tên da^ʍ tặc này dò xét qua căn phòng khi thấy nàng thì đã chủ ý nàng phải làm lão bà của hắn.
Long Thủy Chung thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình nàng nhẹ giọng lại hỏi.
"Vậy ngươi đã gϊếŧ hắn rồi?"
Hắn cũng không biết chuyện này, đúng bánh ngon từ trên trời rơi xuống "khá cẩu huyết", Thái chỉ tay vào phía căn phòng nơi trận pháp đen kịt kia nói.
- Hắn còn sống ở trong đấy
Nàng gật đầu rồi hỏi.
"Vậy ngươi muốn gϊếŧ hắn sao?"
Thái xụ mặt nhìn nàng nghi hoặc hỏi.
- Sao nàng cứ lập đi lập lại một câu vậy, không có câu khác?
Nàng lúng túng á khẩu, vì nàng không biết hắn tên gì.
Nàng cũng không biết hắn là ai.
Nàng thẹn quá hoá giận mặt đỏ bừng nói.
"Ngươi không nói danh tánh cho ta biết, ta có biết ngươi là ai đâu, làm sao bắt chuyện"
Thái một mặt đầy hắc tuyến trên trán, thấy mình hỏi hơi ngu, đúng là mình từ đầu đến cuối đều không nhắc tới hèn gì.
"Ta họ Lão tên Công, nàng cứ gọi là Lão Công là được" Hắn nói xạo điêu luyện tới nổi mặt không đổi sắc tim không đập nhanh.
Long Thủy Chung dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, trầm tư suy nghĩ Lão Công có sao?.
Hắn nhìn biểu cảm của nàng không nhịn được mà bật cười.
Nàng sững người hiểu ra mình bị lừa liền giận dữ xấu hổ tay đấm thùm thụp vào người hắn.
Hắn thấy như vậy cũng không đùa nữa nắm lấy hai tay nàng ôn tồn nói.
"Ta tên Minh Thái"
"Thật sao ngươi không lừa ta?" Long Thủy Chung ngây ngô hỏi.
Thái nói.
"Không ta lừa nàng làm gì nha chuẩn tên mẫu thân đặt luôn nói xạo chết liền"
"Chán ghét ngươi điên sao? khi không lại nói lời xúi quẩy như vậy" Nàng bịt miệng hắn lại mà chất vấn.
Hắn cười hắc hắc không quan tâm vì đúng tên hắn mà có sai đâu mà chết.
Hắn lè lưỡi ra liếʍ lấy lòng bàn tay của nàng, Long Thủy Chung giật mình rụt tay về.
"Ngươi tên sắc tặc này biếи ŧɦái như vậy không thấy bẩn sao?" Nàng ỏn ẻn mắng yêu hắn, giọng của nàng vốn dĩ đã câu dẫn người khác rồi còn kết hợp thân hình bóc lửa trần như nhộng.
Hắn nghe thì như liều thuốc kí©ɧ ŧìиɧ dục hoả tăng lên côn ŧᏂịŧ liền giận dữ phồng má cạ vào cửa mình sưng húp của nàng vì nàng đang ngồi trên đùi hắn.
"Làm cái nữa nha lão bà" Thái phả hơi thở nóng rực vào gáy ngọc của nàng thì thầm nói.
Nàng hoảng sợ run như cầy sấy cảm nhận được phía dưới côn ŧᏂịŧ hắn muốn chui vào tiểu huyệt mình đẩy hắn ra kinh hô nói.
"Ngươi cút đi đừng đến đây còn đau lắm sẽ hư mất"
Hắn giọng nặng nề khàn khàn nói.
"Nhưng tiểu đệ của ta nó còn giận dữ đây hay nàng dùng khẩu giao giúp ta đi"
"Không! Đừng mơ tưởng" Nàng kiên quyết lắc đầu
"Vậy thì đừng trách phu quân nàng vô tình khà khà"
Hắn di dịch ôm lấy nàng bế nàng đặt lên giường banh hai chân nàng ra lộ ra cánh hoa sưng múp đỏ rực, khe rãnh kia còn chưa khép lại do bị côn ŧᏂịŧ tàn phá hôm qua, hắn chảy nước miếng ròng ròng si ngốc ngắm nhìn vào khe rãnh vì lúc này nó mê người vô cùng từng thớ thịt xinh xắn còn đọng lại một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong hắn nuốt nước bọt "ực" một cái
Đưa nhục côn tới khe nứt cà lên xuống định đâm vào thì tiếng Long Thủy Chung vang lên.
"Ta làm...ta làm là được đừng đút nó vào" Long Thủy Chung giãy dụa nói với hắn.
Hắn nghe vậy dừng lại lui ra ngồi xuống ngay mép giường.
Nàng ngượng ngùng liền bò xuống ngay giữa hai chân hắn dùng tay mình nắm lấy long căn vuốt ve nhẹ.
Thái thở ra một hơi sướиɠ khoái bao trùm khi bàn tay như búp măng mát lạnh của nàng chạm vào.
Nàng vuốt ve một lúc bắt đầu gia tăng tốc độ tay nhanh hơn thấy hắn chưa ra nàng nhíu mày hỏi.
"Tên da^ʍ tặc là ngựa giống sao ngươi còn chưa ra"
"Lão bà dùng miệng đi sẽ ra thôi" Hắn dụ dỗ nàng xoa mái tóc dài mượt mà nói, hắn ra một lần thì nàng đã ra 5 lần, dùng tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ bình thường như vậy làm sao ra được.
Nàng đỏ mặt như trái cà chua nhưng vẫn làm theo lời hắn, nàng hé môi nhỏ ra ngậm lấy 1/3 côn ŧᏂịŧ vào bên trong miệng nàng dùng lưỡi khuấy động khe rãnh qυყ đầυ của hắn.
Thái gương mặt hưởng thụ cùng cực ngửa người ra phía sau.
Thấy hắn khoái hoạt như vậy nàng cũng vui vẻ nhiệt tình hơn hé môi lớn hơn ôm trọn 2/3 côn ŧᏂịŧ phun ra nuốt vào.
Một lúc sau hắn sắp thăng hoa liền đứng dậy khỏi giường ôm đầu nàng vận hông dùng lực nhấp vào môi nhỏ của nàng, cắm lúc cán tận yết hầu làm nàng trợn mắt lên.
"Phụt" tinh hoa nóng rực bắn vào miệng nàng ho sặc sụa, hắn rút côn ŧᏂịŧ ra bắn tùm lum lên mái tóc xanh biếc của nàng lại bắn lên ngực, tinh hoa chảy dài xuống vùng cổ xuống eo phẳng lì.
Long Thủy Chung ngồi bệt xuống nền như chữ W thở hồng hộ, liếʍ khoé môi dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn xót, ánh mắt nàng u oán nhìn Thái tên này muốn ra là ra cũng không nói với nàng.
Hắn gãi đầu mình cười trừ bế nàng lên hỏi.
"Lão bà muốn tắm không?"
Nàng ngại ngùng gật đầu trên người nhầy nhụa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đây.
Hắn bế nàng theo kiểu công chúa đi vào phòng tắm ôm nàng vào một cái thùng to đặt nàng vào, hắn cũng nhảy vào từ phía sau ôm nàng kì cọ rửa ái dịch trên người nàng ra.
Thấy nam nhân này dịu dàng nhẹ nhàng nâng niu cơ thể nàng như vậy, nàng khẽ mỉm cười hạnh phúc.
Một lúc sau hắn mua cho nàng một bộ y phục Thanh Loan Y mặt vào, nàng ríu rít bên cạnh hỏi hắn đủ thứ, hắn đành phải xạo lờ đổ hết công đức cho tên sư phụ vô danh có câu "Thí Chủ Hữu Duyên Với Giáo Ta", nói chung là màu xanh biển có con thanh loan uốn lượn trên đó váy tà xoè ra như váy công chúa.
Đi ra ngoài đỡ nàng ngồi lên ghế căn phòng bóng loáng như Ô Mô sạch tinh tơm.
Hắn nói.
"Chung nhi nàng ngồi đây đợi phu quân một chút"
Nàng không nói gì chỉ nhu thuận gật đầu.
Hắn lúc này mới bước vào trận pháp.
"Oẹ" xém tí nữa hắn nôn mẹ nó ra cảnh tượng hắn thấy trong này còn lầy lọi da^ʍ mỹ còn hơn ngoài kia.
Hai lão này đã ngất liệm đi từ lúc nào miệng mũi tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ tùm lum lỗ nhị không một chỗ nào không có.
Tên Long Hải Phong thì thở hổn hển nằm một bên gương mặt nhợt nhạt trắng bệch nghe tiếng bước chân hắn cố ngước lên nhìn thấy Thái nhưng hữu khí vô lực nói.
"Các hạ rốt cuộc là ai ta và ngươi không thù không oán tại sao lại hãm hại bản tộc trưởng?"
Thái cười nghiên ngẫm nói.
"Chơi dao có ngày đứt tay, ngươi hiểu đạo lý đó không?"
Long Hải Phong buồn bực suy nghĩ liền kinh hô không lẽ hắn, là người cứu ả Nhân Ngư Nữ Hoàng đó.
"Ngươi là tên nam nhân thần bí đã cứu Thủy Băng Tịch?"
"Được rồi! Bây giờ chết hay quy thuận đừng nói nhảm" Thái lạnh lẽo hỏi.
"Hừ ta có chết cũng không quy thuận" Long Hải Phong hừ lạnh nói
"Được thôi vậy thì "CHẾT"
Thái đưa một ngón tay nhẹ nhàng phun mấy chữ.
"Nhất Kiếm Xuyên Ngàn Tâm"
Xèo!!!! Một ngàn thanh kiếm khí hình ngón tay được tạo ra lao tới Long Hải Phong làm hắn sợ vỡ hoảng loạn gào lên.
"Ta quy, ta quy đừng gϊếŧ ta"
Thái liền thu tay lại cười hiền từ nói.
"Ngươi không phải từ lúc đầu nói là Long Tộc thà chết oanh liệt chứ không chạy sao?"
Long Hải Phong thoát khỏi 18 cửa địa ngục thở phào một hơi, hắn thề từ cha sinh mẹ đẻ từ bé đến lớn hắn chưa bao giờ bất lực như lúc này, nghe Thái nói vậy lắc đầu liên tục.
"Là tiểu bối vô tri"
"Biết vậy là tốt kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt" Thái híp mắt nhìn hắn
Long Hải Phong gật đầu liên tục.
"Đúng đúng tiền bối nói gì cũng đúng"
"Ngươi còn lão bà không?" Thái cười tà hỏi
Long Hải Phong nghe vậy nghiếng răng ken két vẫn vì mạng sống mà nói.
"Còn thưa tiền bối ba người tiểu thϊếp" Long Thủy Chung nàng là chánh thất cũng là Long Hậu của Thủy Long Tộc.
"Vậy ngươi đã có nhiều thê thϊếp như vậy còn bắt Thủy Băng Tịch làm gì" Thái giả vờ tức giận hỏi trong lòng thì cười như nở hoa.
"Ta......!" Long Hải Phong sững người lắp bắp không dám nói nếu không bị tên này gϊếŧ luôn không chừng.
"Nói!" Hắn đưa tay ra một ngàn cây kiếm khí liền như tia laze loé sáng khắp thân thể Long Hải Phong chỉ hô "Đi" một tiếng tên này sẽ phi hôi yên diệt.
"Được được ta nói ta nói.....Ta muốn bắt ả về làm lô đỉnh song tu trợ giúp tu luyện"
Thái nghe xong gương mặt nhăn nhó trong vô cùng khó coi.
Long Hải Phong thấy như vậy liền hoảng hốt nói.
"Tiền bối từ từ đừng vội, không phải ả ta được tiền bối giúp rồi sao"
"Mụ nội nó cứu con bà già mày ấy, mày đánh người ta hấp hối nếu không có bản thiếu gia này một đoá hoa mỹ lệ đã bị ngươi gϊếŧ rồi" Hắn giận dữ đá một phát ngay giữa hán tên Long Hải Phong khiến hắn đau đớn giãy đành đạch như heo bị chọc tiết.
Thái lại nói.
"Tội sống có thể miễn nhưng tội chết khó tha, ta sẽ giao ngươi cho lão bà ta xử lý, nếu nàng muốn gϊếŧ ngươi thì do ngươi xui xẻo rồi cầu nguyện đi"
Hắn phất tay giải trừ trận pháp tiện tay thu hết đồ của tên Long Hải Phong.
"Ta chỉ lấy giữ giùm không xài ok" Thái vô cùng chính nhân quân tử nói với Long Hải Phong.
Long Hải Phong há hốc mồm đây là trắng trợn trấn lột thì có, ngươi tự lấy ta đã đưa đâu?, nhưng cũng không dám nói gì chỉ gật đầu. Thái kệ mẹ luôn hai tên trưởng lão đang phê thuốc kim cương kia. Xách cổ tên Long Hải Phong bằng một tay.
Lúc này Long Thủy Chung ngồi đó nhìn qua thấy tên Long Hải Phong thì cảm xúc phức tạp vô cùng vừa chán ghét vừa thương cảm, hình bóng Long Hải Phong trong tâm nàng cũng mờ nhạt đi, bất giác thay thế bằng tên thanh niên có gương anh tuấn cương nghị kia, nhưng chính nàng cũng không biết.
Long Hải Phong thì đối với hắn mạng sống là quan trọng nhất còn sống còn tát, nhẫn nhịn tìm cơ hội trốn thoát rồi triệu tập nhân thủ gϊếŧ tên tiểu súc sinh này.
Bởi vậy mới nói là Bát Đại Thế Lực phía sau luôn có hộ thuẫn hoặc gia tộc phụ thuộc vào mưu sinh trên lãnh địa Long Tộc thì không đếm xuể.
Thái âm thầm cười lạnh nhìn xem lão giun nước này làm được trò gì, nếu bây giờ gϊếŧ Long Hải Phong thập hại vô lợi, những lão quái vật kia sẽ biết vì khi Long Tộc chết sẽ cảm ứng được vị trí nhờ huyết mạch chung chung, huống hồ còn cả lệnh bài sinh tử, nếu không tên này đã chết bởi một chiêu hồi nãy rồi, hắn chưa tự phụ đến nổi nhờ mấy cái trận pháp
"Tao Thái một mình tao chấp hết"
Hắn còn muốn hưởng thụ nhân sinh đầy tươi đẹp này với lão bà hắn a!.
Nhưng ai nói hắn sợ đi đào góc tường phóng hoả thì cháy mẹ luôn, ăn xong đổ vỏ cho thằng Long Hải Phong cho hắn làm tội nhân thiên cổ Long Tộc haha. Thái cười khoái chí nghĩ thôi đã thấy tinh thần phấn chấn chà đồ nhôm nhà người ta xài mới hết sảy.
Hắn xoay qua cười nói với Long Thủy Chung.
"Đi thôi lão bà cùng gặp các tỷ muội của nàng luôn" Thái mỉm cười ôm eo Long Thủy Chung không đợi nàng phản ứng liền tiêu thất khỏi căn phòng.
....
Ps (thác thủy sơn phong là theo kiểu nước chảy từ trên núi cao xuống cọi nguồn vậy ). hang động bằng thịt là âʍ đa͙σ các đạo hữu hay "sắc" cũng biết, sơ khai là thứ đã có trước khi phàm nhân được tạo ra, i như cây ớt ra đời trước mình phải khai phá "ăn thử cay vãi l-n" để biết tên nó là cây ớt. Như âʍ đa͙σ cũng đâu tên ai biết, phải khai phá đặt tên cho từng bộ phận mới biết nó tên là vậy chung chung. Tùy các đạo hữu, tác giả dùng từ hơi phá cách có sai mong thứ lỗi, sinh linh bất diệt là được nam nhân xuất bắn ra rồi tự diễn sinh như vòng tuần hoàn lập đi lại, nên mới gọi là bất diệt. Với lại truyện này tiểu đệ không rành về viết bụp nhau nên cho main mạnh sẵn đi vòng vòng khắp đại lục như dòng pr review truyện vậy đó, bắt hết gái xinh về làm vợ.