nhóm dịch: bánh bao
Ngoại trừ Lưu Chính ra, còn có Quách Chính Nghiệp, Triệu Chấn Quốc, Trần Hướng Vinh, một năm không gặp, bọn họ đều bị rám nắng không ít, nhưng trên mặt đều tràn đầy tươi cười tươi mới.
“Hoan nghênh hoan nghênh, hoan nghênh các cậu đến công xã Trường Kiều, tôi là Tống Chí Cương phụ trách công tác tiếp xúc thanh niên trí thức trong xã, mọi người gọi tôi là đồng chí Tống là được rồi.”
Tống Chí Cương hai mươi sáu mươi sáu bảy dáng vẻ, vóc dáng không cao, thanh âm nói chuyện lại rất vang dội, anh mới nói xong, liền có người dẫn đầu vỗ tay, cửa xã vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt.
Nhóm thanh niên trí thức đang theo trình tự từ trên xe buýt đi xuống, Bạch Tố theo trí nhớ của mình, từ trên giá để hành lý tìm được hành lý, đang định xuống xe, lại nghe thấy Quý Lan Anh kéo cô lại nói: “Tố Tố, gói đồ này cũng là của cậu này, anh trai cậu trước khi đi nhét cho cậu đấy, sao lại quên rồi?”
Bạch Tố xoay người, nhìn thấy Quý Lan Anh đưa tới một cái túi vải lớn màu xanh quân đội, ký ức bỗng nhiên giống như nước chảy dâng lên trong lòng, người anh trai cô cơ hồ quên mất diện mạo, cùng cái gọi là nhà, lại một lần nữa tham dự vào cuộc sống của cô.
Cô nhận lấy cái túi kia từ trong tay Quý Lan Anh, cúi đầu không nói lời nào, lại nghe Quý Lan Anh nói: “Anh trai cậu tốt thật đấy, còn cố ý tới tiễn cậu, so với anh tớ mạnh hơn nhiều, mỗi ngày ở nhà ngóng trông tớ biến khỏi mắt anh ấy.”
Mỗi gia đình ở lại thành phố có hạn, Quý Lan Anh nếu không về quê chen chúc, thì nhóm tiếp theo sẽ đến phiên anh trai cô ấy.
Nhưng loại chuyện này, ở nhà Bạch Tố bọn họ mà nói, hoàn toàn không tồn tại, nhà cô là kiểu tổ chức lại gia đình, mẹ mang theo cô gả cho cha dượng Khang Đức Nguyên, Khang Đức Nguyên là tư lệnh bộ đội, có một trai một gái, con trai ở bộ đội làm binh lính, con gái còn nhỏ, còn đang học trung học.
Lấy điều kiện của Bạch Tố, là nhất định có thể vào đoàn văn công bộ đội, nhưng một tháng trước đã xảy ra một chuyện, khiến Bạch Tố không thể không bước lên hành trình làm thanh niên trí thức.
Con trai của cha dượng, Khang Chí Vỹ, lại đề nghị với mẹ cô muốn Bạch Tố làm bạn gái.
Trong lúc nói chuyện mọi người đều xuống xe, Bạch Tố trong tay xách hành lý, trên lưng đeo ba lô, hai bím tóc đen bóng treo ở ngực, nhìn qua sạch sẽ xinh đẹp.
Lưu Chính đã dẫn theo mấy thanh niên trí thức nghênh đón, Quý Lan Anh vội vàng đem hành lý của mình đưa cho anh, nhìn lướt qua, chỉ mở miệng nói: “Âu Dương Thiên sao lại không tới?”
Âu Dương Thiên là bạn trai của Bạch Tố, cùng cấp bậc với Lưu Chính, hai người hơn một năm trước cùng nhau đến ở xã Trường Kiều.
Lưu Chính trên mặt có chút xấu hổ, mấy thanh niên trí thức khác đến nghênh đón người mới cũng không nói lời nào, Quý Lan Anh thấy dáng vẻ ấp úng của anh, chỉ tiếp tục hỏi: “Anh ta không biết hôm nay Tố Tố cũng tới sao?”
Bạch Tố trong lòng đã sớm thoải mái, bởi vì cô biết, lúc này Âu Dương Thiên đã sớm đồng tình biệt luyến.