Hôm Nay Vợ Chồng Đỉnh Lưu Lại Show Ân Ái Ư?

Chương 34: Huyệt Nhỏ Ngậm Trứng Rung, Bị Chồng Yêu Dạy Dỗ.

Cố Tây Trầm cười nói: “Mới như này mà em đã bảo da^ʍ à? Bà Cố còn muốn được anh làm ngay từ thời cấp 3 cơ mà.”

Lâm Vãn liền cầm ngay một miếng bánh tart trứng nhét vào mồm Cố Tây Trầm, ngăn không cho anh nói.

Hai gã phóng viên đang chụp trộm phía sau: “…”

Thật là bực mình quá đi! Không chụp được thật hả?

Vậy thì chờ tiệc tối kết thúc, nhất định sẽ có drama!

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Cố Tây Trầm lái xe đưa Lâm Vãn về. Nhưng nghĩ đến việc ở trong nhà còn một đống đồ chơi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Vãn liền trắng bệch.

Tuyệt đối không thể về nhà! Giờ mà về nhất định sẽ bị Cố Tây Trầm chơi chết mất.

“Chồng à, hình như chúng ta còn chưa đi khách sạn để trải nghiệm.”

Vừa nói, ngón tay Lâm Vãn vừa chui vào trong quần áo Cố Tây Trầm.

“Anh vốn định cho em nghỉ ngơi một đêm. Nhưng nếu vợ đã muốn thì người làm chồng này không thể từ chối. Được rồi đi thôi!”

Cố Tây Trầm cười cười, đánh tay lái, quay đầu xe đi hướng khác.

“Không phải, ý em là tối nay nghỉ ngơi cũng được.”

Lâm Vãn thật muốn tát cho bản thân một cái, hối hận quá đi.

“Vãn Vãn à, anh ngoành đường khác rồi, giờ mà quay lại thì sẽ bị kẹt xe ít nhất nửa tiếng.”

“Cố Tây Trầm, anh cố ý chứ gì!”

Lâm Vãn tức giận đến mức muốn lao vào cắn anh, nhưng nghĩ đến Cố Tây Trầm đang lái xe, mạng nhỏ của cô hiện đang nằm trong tay anh, cô nhịn.

Hai gã paparazzi theo dõi suốt đêm vẫn chưa tìm được nhược điểm của Cố Tây Trầm. Lúc này phát hiện xe anh đổi hướng, hai người nhìn nhau cười như được mùa, đợi cả đêm cuối cùng cũng lộ đuôi cáo rồi.

Rất nhanh, xe của Cố Tây Trầm dừng lại trước cửa khách sạn.

Hai gã phóng viên giống như được tiêm máu gà. Khách sạn à, cái nơi này không phải dùng để chim chuột thì còn làm gì nữa. Nếu như chụp được cảnh Cố Tây Trầm đến khách sạn cùng người mẫu thì trong tay anh ta sẽ có hàng triệu đô la.

Đặc biệt, Cố Tây Trầm với Lâm Vãn còn vừa cùng nhau tuyên truyền tham gia gameshow vợ chồng. Đêm nay chắc chắn sẽ kiếm được món hời đây.

“Có người đang theo sau chúng ta. Em đừng quay đầu lại, cứ đi thẳng vào bên trong là được.”

Cố Tây Trầm thấp giọng nói bên tai Lâm Vãn.

Anh cởϊ áσ khoác lên người Lâm Vãn, dẫn cô đi vào thang máy VIP ở bên cạnh.

Hai gã kia nhìn đoán tầng thang máy VIP đi lên, lập tức sang thang máy khác đuổi theo.

Vợ chồng Lâm Vãn vừa bước ra khỏi thang máy thì thấy thang bên cạnh đã đuổi kịp.

“Mấy người này còn mãi chưa chịu buông tha, muốn chụp đúng không? Thế thì chụp cho đủ đi này.”

Lâm Vãn nói xong liền đè Cố Tây Trầm lên tường mà hôn.

Hai tên phóng viên đang hưng phấn bước ra từ thang máy, đinh ninh rằng chuẩn bị chụp được cảnh Cố Tây Trầm qua đêm với người mẫu.

Lễ phục đêm nay của Lâm Vãn quá dài, lúc ở trên xe cô đã đổi một cái váy khác.

Từ góc độ đó chỉ chụp được mặt Cố Tây Trầm và bóng lưng Lâm Vãn.

Hai gã paparazzi điên cuồng chụp ảnh. Phen này danh tiếng người kia tha hồ bị bôi đen. Tin tức này của bọn họ là độc quyền, đảm bảo hot.

Bị Lâm Vãn hôn một cách càn rỡ, cơn giận của Cố Tây Trầm đã tiêu tan bớt.

Anh mở cửa phòng bằng khóa từ, hai người cùng nhau bước vào.

“Sao căn phòng này trông khác với mấy phòng khác vậy?”

Căn phòng lấy màu hồng phấn làm chủ đạo, ở giữa phòng có một chiếc giường lớn hình tròn, một chiếc xích treo lủng lẳng trên trần, dài tới giường.

Trên giường còn trải đầy cánh hoa hồng cùng một số dụng cụ như roi da, còng tay.

Bên cạnh đặt một chiếc ghế có hình dáng không giống với những chiếc ghế thông thường.

Có một lỗ nhỏ trên đệm ghế được khoét rỗng, chân ghế có chiếc cùm nhỏ.

“Đây là khách sạn hay là pháp trường vậy?”

Lâm Vãn nhìn cảnh tượng trước mặt, lòng đầy nghi vấn, không nhịn được mà hỏi.

Cô bước đến bên giường thì phát hiện dưới lớp hoa hồng là một hộp bαo ©αo sυ.

Mặt cô đỏ ửng, khó trách căn phòng này lại bố trí kỳ lạ như vậy, hóa ra là phòng tình thú trong truyền thuyết.

“Chúng ta đổi phòng đi, phòng này quá kỳ quái.”

Lâm Vãn lùi lại, muốn nhanh chóng bước ra khỏi nơi này.

“Anh thấy rất thích hợp, em không muốn thử những thứ này à?”

Nếu đây là một tình huống trong trạng thái bình thường, cô sẽ không ngần ngại mà tát lên trán anh.

Nhưng bây giờ cô đang diễn vai một cô vợ nhỏ dịu dàng quyến rũ, chỉ đành mặt đỏ bừng gật đầu đồng ý với yêu cầu của anh.

Cố Tây Trầm cởi váy Lâm Vãn, để cô trần trụi ngồi lên ghế, cô vừa ngồi xuống thì bị gông cùm khóa chặt.

Chân ghế co giãn bị kéo sang hai bên làm chân cô mở rộng, ngay lập tức huyệt nhỏ bại lộ trong không khí.

Hoa huyệt ửng đỏ run lên khi gặp không khí lạnh. Tưởng tượng cảnh tiếp theo cùng Cố Tây Trầm làm, đóa hoa nhỏ bắt đầu run rẩy tiết ra mật ngọt.

Ngón tay Cố Tây Trầm tìm đến lỗ nhỏ, chen vào bên trong, tách hai mép cánh hoa, tìm hạt ngọc rồi nhẹ nhàng ấn vào.

“A… Nhẹ một chút…”

Cô cất giọng run rẩy, nước mật tuôn xối không ngừng. Nghe thấy lời cầu xin của Lâm Vãn, Cố Tây Trầm không những không dừng lại mà còn lấy vết chai mỏng ở ngón tay ấn mạnh vào huyệt nhỏ.

Huyệt nhỏ lập tức phun mật dịch ướt đẫm, tiếng nước chảy òm ọp.

“A a a… Đừng nhanh như vậy… Chồng ơi, tha cho em…”

Lâm Vãn thét chói tai, huyệt nhỏ kẹp chặt lấy ngón tay Cố Tây Trầm không buông.

Huyệt nhỏ mẫn cảm co rút không ngừng, hai chân run rẩy đạt tới cao trào.

Lúc này, Cố Tây Trầm rút ngón tay ra, mυ'ŧ lấy ngón tay dính đầy mật, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú.

“Vãn Vãn, chưa gì em đã lêи đỉиɦ rồi sao?”

Anh lôi chiếc trứng rung từ đống đạo cụ trên giường ra rồi nhét vào hoa huyệt của cô.

Nhấn công tắc, quả trứng rung với cường độ cao, chui sâu vào âʍ ɦộ cô.

“Anh mau rút ra đi, aaaaa… Chồng ơi, anh mau lấy cái thứ đó ra đi… Nó vào trong rồi!”

Lâm Vãn la hét, cầu xin Cố Tây Trầm.

Hai chân cô bị trói chặt, dù giãy dụa cũng vô tác dụng, càng khiến trứng rung đi sâu vào trong dễ dàng hơn.

Trứng rung trực tiếp khoan sâu vào bên trong nhụy hoa, chạm vào điểm G mẫn cảm của cô và mυ'ŧ lấy thịt non mềm.

“Hu hu, trên cái thứ này có gì ấy. Chồng ơi, lấy nó ra đi.”

Lâm Vãn nghẹn ngào sắp khóc.

Cô cố gắng co rút nhằm đẩy quả trứng ra ngoài nhưng lại phản tác dụng. Cảm nhận được sự co bóp của cô, trứng nhỏ rung nhanh hơn, mạnh hơn.

“A a a!”

Lâm Vãn thét chói tai, phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠. Miệng cô không kịp khép lại, một dòng nước chảy từ khóe miệng ra.

Cố Tây Trầm vươn tay chơi đùa núʍ ѵú của cô, nở nụ cười: “Vãn Vãn, anh quên nói với em, thứ đồ chơi này nhạy cảm với áp lực, em càng bóp chặt, nó càng rung mạnh.”

Anh đọc hướng dẫn sử dụng, vừa mới biết cách dùng.

Lúc này, ánh mắt anh lập tức thay đổi, nhìn Lâm Vãn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi.