Quả Phụ Phong Lưu

Chương 4: Nam tử thần bí trong đêm trăng (4)

Vì là tư thế cắm từ phía sau nên Vân Nương lúc này vẫn đang nằm sấp, cơ thể nàng không ngừng run rẩy.

Cho đến khi nàng phục hồi tinh thần lại thì mới lật người nằm thẳng trên giường.

Trong quá trình này, cự vật của nam nhân vẫn luôn cắm trong hoa huyệt của nàng, theo động tác xoay người, côn ŧᏂịŧ không ngừng nghiền nát mỗi ngóc ngách trong tiểu huyệt cọ qua nơi mẫn cảm nhất của Vân Nương, cơ thể nàng cũng vì thế mà bắt đầu vặn vẹo, cảm giác ngứa ngáy trong tiểu huyệt càng mãnh liệt khiến nàng hận không thể để côn ŧᏂịŧ lập tức xỏ xuyên qua.

Nàng nâng chân quấn lên eo nam nhân lần nữa, bắt đầu từ từ cọ xát.

“Da^ʍ phụ!” Nam nhân đột nhiên mở miệng, tay hắn còn đánh lên cặp mông vểnh của nàng một cái, sau đó hắn nắm lấy bộ ngực mềm mại của nàng, côn ŧᏂịŧ rút ra rồi dùng sức đâm mạnh vào.

Giọng nói của hắn trầm thấp, đặc biệt là lúc này, không biết nguyên nhân có phải do tìиɧ ɖu͙© hay không, giọng nói hắn nhiễm một tia khàn khàn vô cùng gợi cảm, giống như một hạt cát mềm mại cọ qua lỗ tai nàng.

Dưới thân ngoại trừ đau đớn còn cảm thấy ngứa ngáy hư không, khiến nàng muốn ngừng mà ngừng không được.

Vân Nương không ngừng thở dốc, nàng cười nhìn hắn.

Đây là câu đầu tiên mà hắn nói khi gặp nàng.

Dáng vẻ vừa rồi của hắn rõ ràng cự vật dưới thân đã cứng rắn nhưng ánh mắt lại vô cùng tỉnh táo, khiến Vân Nương hơi hoảng hốt, tuy làm chuyện này rất sung sướиɠ nhưng nàng vẫn sợ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Lúc này nam nhân mở miệng nói chuyện, trái tim đang treo lơ lửng của nàng cuối cùng cũng có thể thả lỏng.

Loại chuyện này là ngươi tình ta nguyện, nếu hắn đã mở miệng, chứng tỏ là hắn cũng muốn, vậy thì nàng càng không cần cố kỵ gì cả.

“Ca ca tốt...” Vân Nương cười một lát rồi mới thở gấp nói, “Vân Nương sẽ giúp chàng thoải mái!”

Nếu không phải gặp nàng, nam nhân trúng xuân dược này không tìm được cách giải quyết sợ là sẽ khiến bản thân nghẹn đến hỏng.

Hắn đột nhiên cong môi, vốn dĩ hắn dung mạo hắn đã tuấn tú, nếu không cũng không khiến Vân Nương động tâm, lúc này cười rộ lên, càng khiến nàng không chống đỡ được.

Vân Nương cảm thấy ngứa ngáy, nàng định nói thêm vài lời nhưng nam nhân đã cúi xuống ngậm lấy đầṳ ѵú mà liếʍ mυ'ŧ, hắn dùng sức mạnh đến mức Vân Nương cảm thấy hơi đau xót, sau đó cảm giác tê dại mới lan tràn ra toàn thân.

Bên vυ' còn lại cũng không bị vắng vẻ, bàn tay thô ráp nắm lấy một bên vυ' mà xoa bóp.

Vân Nương nhịn không được nâng cổ, nàng há miệng thở dốc không nói nên lời.

Nam nhân như bị mê hoặc, môi hắn dần di chuyển lên liếʍ mυ'ŧ cổ nàng để lại từng dấu hôn đỏ chói.

Nơi đó của Vân Nương rất mẫn cảm, tuy động tác của đối phương nhẹ, nhưng nàng đã thở hồng hộc, mồ hôi chảy đầm đìa, nàng không ngừng vặn vẹo cổ, không biết là muốn chạy trốn hay là muốn để nam nhân càng thuận tiện hơn.

Khó khăn lắm mới chờ đến khi nam nhân buông tha cho cổ nàng, Vân Nương vội vàng lắc mông, bụng nhỏ hơi co rút, mật huyệt cũng vì thế mà co chặt cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ của nam nhân, nàng nũng nịu nói, “Quan gia, đừng giày vò nô gia nữa... Mau động một chút...”

Tình triều vừa rồi khiến cả người nàng hơi nóng lên, dưới ánh trăng mờ ảo, da thịt trắng nõn nhiễm một tầng hồng nhạt càng thêm mê người, câu nói đó của Vân Nương cũng đủ khiến nam nhân phát điên.

Nam nhân trên người nàng cũng không ngoại lệ, hắn chế trụ eo nàng, bắt đầu dùng sức thọc vào rút ra.

Vân Nương lắc mông, nàng nhẹ nhàng đong đưa phối hợp với động tác của nam nhân, từng tiếng rêи ɾỉ kiều mị không ngừng vang lên, “Ưʍ... A... Quan gia... Nhẹ chút... Là nơi đó... Dùng sức... A...”

Sức của nam nhân rất lớn, sức chịu đựng cũng không tồi, ngay từ đầu Vân Nương còn có thể phối hợp, nhưng sau đó dần dần liền mềm thành một vũng nước, đến cả ánh mắt cũng bắt đầu mê mang để nam nhân tùy ý ra vào, trong miệng chỉ phát ra tiếng hừ nhẹ.

Khi động tình nhất, đến cả miệng nàng cũng không khép được, hô hấp nàng dồn dập, cả người căng chặt, cơ thể vô thức mà vặn vẹo, cuối cùng nàng nhịn không được mà đưa tay vào trong miệng tự cắи ʍút̼ tay mình.

Động tác vô thức kia khiến cổ họng nam nhân căng chặt, côn ŧᏂịŧ dưới thân càng thêm dùng sức ra ra vào vào.

Vân Nương cuối cùng cũng dần đạt đến cao trào dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, chỗ sâu bên trong hoa huyệt phun ra chất lỏng, đồng thời tiểu huyệt cũng co rút lại dùng sức xoắn lấy cự vật của nam nhân.

Hắn cuối cùng cũng không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, sau khi thọc vào rút ra vài cái cũng bắn tinh.

Sau khi bắn, hắn cũng không lập tức rời khỏi mà vẫn để cự vật trong hoa huyệt hưởng thụ cảm giác ấm áp cùng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi hoa huyệt co rút lại.

Đồng thời hắn ôm Vân Nương lên, bản thân thì xoay người nằm xuống để nàng nằm sấp trên người mình, bàn tay thô ráp vuốt ve theo sống lưng nàng, dùng chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhỏ này để kéo dài dư vị cao trào.

Lần này vì quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên sau cao trào Vân Nương vẫn chưa thể hoàn hồn, cả người nàng như rơi vào trạng thái choáng váng, cơ thể cũng vô thức run rẩy, hiển nhiên đã sung sướиɠ đến cực hạn.

Qua một lúc lâu, Vân Nương mới chậm rãi hồi phục từ loại cảm giác thỏa mãn này, nàng cảm thấy người mình đã không còn chút sức lực nào, đến cả động một ngón tay cũng khó.