Nhỏ xong anh thấy đối phương liên tục nháy mắt, liền cùng đối phương nói, "Nhắm mắt lại, thuốc nhỏ mắt đều bị cậu chớp cho lăn hết rồi."
Hồi ức đến nơi đây ngưng hẳn.
Lâm Yên Nhiên mở to mắt.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhãn hiệu thuốc nhỏ mắt trên tay Cố Tư Nghiệp.
Anh phát hiện nhãn hiệu này giống hệt như trong hồi ức của anh.
Lâm Yên Nhiên nhìn lên, dừng tầm mắt trên mặt Cố Tư Nghiệp.
Người trong trí nhớ, là kêu Nghiệp ca sao?
Sau khi nhỏ thuốc mắt, Lâm Yên Nhiên hàn huyên hai câu đơn giản với nhóm thực tập sinh liền cùng Cố Tư Nghiệp đi đến trước đài.
Bởi vì đoạn ký ức ngắn vừa rồi chợt lóe qua, anh liền quay sang Cố Tư Nghiệp để hỏi về nhãn hiệu thuốc nhỏ mắt này.
"Bác sĩ đề nghị. Trước kia, khi tôi quá bận công việc và nghỉ ngơi không tốt, mắt cũng sẽ bị đỏ và khô, ông ấy đề nghị tôi sử dụng cái này."
Nghe xong lời này, Lâm Yên Nhiên nói không nên lời anh đang cảm thấy gì.
Cùng nhãn hiệu thuốc nhỏ mắt, dường như cũng chỉ là một sự trùng hợp thôi?
Lâm Yên Nhiên đang nghĩ ngợi tới chuyện này, người bên cạnh đã dừng lại, "Giờ mắt có thoải mái hơn không?"
Nói xong đối phương hơi hơi cúi người nhìn vào mắt anh.
"Không đỏ như vậy."
Cố Tư Nghiệp cao hơn Lâm Yên Nhiên khoảng mười cm, nên khi đối phương nhìn vào mắt anh, tầm nhìn của anh vừa vặn ngang hàng với xương quai xanh của đối phương.
Hôm nay Ming đã tạo hình cho Cố Tư Nghiệp một diện mạo rất ngầu, một thân áo sơmi đen không cài hai nút, khuôn ngực gợi cảm lộ ra hình chữ V.
Phía trên xương quai xanh tinh xảo có hai sợi vòng cổ so le với hai viên trứng hạt châu chuế màu đen và xám nhạt.
Khi Cố Tư Nghiệp cúi người nhìn vào mắt Lâm Yên Nhiên, vì góc nghiêng nên khi hắn đứng lên lần nữa, các hạt châu trên dưới liền đan xen với nhau.
"Anh Cố, vòng cổ của anh bị vướng."
Lâm Yên Nhiên sau khi nhìn thấy lập tức nhắc nhở đối phương.
Hôm nay đạo diễn chào hỏi qua, vì khán giả đến hiện trường sớm, nên trước khi thi đấu chính thức bắt đầu, khả năng sẽ có một số màn ảnh hậu trường bị cắt.
Mặc dù vòng cổ bị lộn xộn chỉ là một vấn đề nhỏ không ảnh hưởng, nhưng loại đỉnh lưu như Cố Tư Nghiệp, từ khi ra mắt đến nay cơ hồ chưa từng có băng đồ, càng không bị chụp đến tạo hình có vấn đề, Lâm Yên Nhiên vẫn cảm thấy kịp thời nói cho đối phương tương đối tốt.
Cố Tư Nghiệp sau khi nghe được không nhanh không chậm ừ một tiếng, nhưng vẫn đứng tại chỗ không động.
Sau đó, hắn dù bận vẫn ung dung nhìn Lâm Yên Nhiên, hơi liễm khóe môi, cười nói, "Cậu giúp tôi đi."
Lâm Yên Nhiên nghe vậy, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đối phương.
Có trong nháy mắt như vậy, anh thậm chí có loại cảm giác thời không đan xen.
Trước mặt rõ ràng là Cố Tư Nghiệp, nhưng anh lại cảm thấy vẻ mặt đối phương vừa mới nói chuyện cùng Nghiệp ca trong trí nhớ một hai phải nhờ anh giúp nhỏ mắt hình như...
Thấy Lâm Yên Nhiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, Cố Tư Nghiệp tiếp tục thản nhiên nói, "Tôi cũng không nhìn thấy, cậu giúp tôi không được sao."
Cũng?
Lâm Yên Nhiên lập tức chú ý tới từ ngữ khá đột ngột của đối phương.
Nhưng chưa kịp suy nghĩ, Cố Tư Nghiệp đã hơi nâng cằm lên, để lộ đường cong cổ duyên dáng.
Lâm Yên Nhiên nhìn lướt qua vòng cổ dây dưa của đối phương, tiến lên hai bước, cách Cố Tư Nghiệp hai mươi centi.
Anh nâng tay, hơi nghiêng đầu sang phải, bắt đầu nghiêm túc giúp đối phương sửa lại.
Bất quá, trên hai chiếc vòng cổ có một số khóa kim loại, trong đó hai cái không biết như nào lại bị dính vào nhau.
Chiếc khóa rất nhỏ, tháo ra cũng chó chút phiền phức, nên Lâm Yên Nhiên chỉ có thể hướng đầu về phía trước gần hơn một chút, để nhìn rõ hơn.
Nhưng sau khi làm vậy, khoảng cách giữa anh và Cố Tư Nghiệp trở nên rất, rất gần.
Bởi vậy khi đầu ngón tay của Lâm Yên Nhiên không cẩn thận chạm vào hầu kết của đối phương, anh cũng cảm nhận được rõ ràng độ ấm hơi thở của đối phương nhẹ nhàng cọ qua tai mình.
Tai và cổ Lâm Yên Nhiên là nơi tương đối mẫn cảm, khi hơi thở của đối phương lướt qua, cảm giác có chút ngứa.
"Hai sợi dây bị vướng, chờ lát tôi lại chỉnh một chút."
Lâm Yên Nhiên nói xong, thuận thế thoáng điều chỉnh vị trí của mình.
Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Cố Tư Nghiệp hơi rũ, nhìn người đang hết sức chuyên chú sửa lại vòng cổ giúp mình, xen vào còn có máy quay còn đang quay nên hắn vẫn nhịn xuống xúc động muốn sờ tóc đối phương.
"Được, không cần nóng nảy."
Đại khái qua hai mươi mấy giây, Lâm Yên Nhiên cuối cùng cũng sửa lại vòng cổ xong.
"Cảm ơn."
Trong hai tiếng mà Cố Tư Nghiệp phát ra, cuối cùng man theo ý cười vài phần mãn nguyện.
Nhưng mà hai người lại không biết là, một đoạn vừa rồi bọn họ sửa sang lại vòng cổ, đã được đưa lên màn hình lớn khi màn hình bị chuyển sang chế độ nền ngẫu nhiên.
Vì kiểm phiếu sớm, nên khoảng 7 giờ khán giả đã có mặt đông đủ tại hiện trường.
Buổi công diễn thứ hai 8 giờ mới bắt đầu, bởi vậy trước một tiếng, đạo diễn đã đưa một số tiết mục từ trước và những mẩu tin nhỏ thông thường để bù giờ.
Thẳng đến một giờ cuối cùng, để mang đến phúc lợi và kinh hỉ cho khán giả tại hiện trường, bọn họ bắt đầu chuyển cảnh ngẫu nhiên để mọi người thấy các khác mời tại hậu trường, thực tập sinh và nhóm nhân viên công tác bận rộn thế nào trước khi biểu diễn.
Mà khi Lâm Yên Nhiên vừa cúi đầu giúp Cố Tư Nghiệp sửa sang lại vòng cổ, máy quay đã quay qua họ.
Vì thế tất cả khán giả trên khán đài, liền nhìn thấy được một cảnh thân mật như thế.
Một tiếng thét kinh người tại hiện trường.
Trần Thiến Thiến vốn đang cúi đầu để sắp xếp lại vật tiếp ứng của mình, bị cả kinh dừng động tác trên tay.
Sau đó, cô ấy nghe thấy tiếng hai người hâm mộ của thực tập sinh bên cạnh tại chỗ kích động nhảy dựng lên.
"Trời, dì dậy!! Hai người dựa gần như vậy làm gì!!"
"A a a a, tới rồi tới rồi hình ảnh này không khỏi quá hảo cắn!!!"
Ngay lúc cô ấy muốn ngẩng đầu lên nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì ông anh bên cạnh lại quá kích, vui vẻ vỗ quần áo của cô, "Mau nhìn mau nhìn, Yên Nhiên, là Yên Nhiên kìa!!!"
Trần Thiến Thiến lập tức ngẩng đầu, sau đó liền thấy được một màn động chạm tuyệt mỹ của Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp!!!
Trần Thiến Thiến hít hà một hơi, cầm máy ảnh trên tay lên, theo bản năng chụp ảnh trên màn hình lớn.
Mà nhóm tỷ tỷ xung quanh cô ấy đã hoàn toàn điên rồi.
"Đạo diễn mau kéo máy quay vào một chút nữa!! Để tôi xem họ đang làm gì trong góc!!"
"Yên Nhiên, anh ở cùng Cố lão sư làm gì? Có thể có chút tiền đồ cho em nhìn gần chút được không!"
"Hóa ra Cố lão sư có thể có cảm giác CP cùng người như vậy!!!"
"Đẹp trai X Đẹp trai, đúng là xứng đôi nga."
"Tôi không nhìn lầm đi? Biểu cảm kia của Cố lão sư... Là đang cười đi? Là đang cười sao?"
"Yên Nhiên chuyên tâm giúp Cố lão sư sửa sang lại vòng cổ hảo ngoan a."
"Ô ô ô ô hình ảnh này quá đẹp, tôi mê muốn chết."
Trần Thiến Thiến trước mặt ông anh nhìn thấy sau khi Lâm Yên Nhiên xuất hiện, cảm xúc cũng đi theo mênh mông.
"Tạo hình áo sơ mi trắng của Yên Nhiên hôm nay thật là đẹp mắt."
Ông anh kế bên kỳ thật chỉ là đơn thuần thưởng thức đánh giá thần tượng mình dưới góc độ là một người hâm mộ.
Ai ngờ tiểu tỷ tỷ bên cạnh đã bị màn động chạm của Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp sau khi nghe kích động nói năng lộn xộn, lập tức tiếp nhận "Sơ mi trắng cũng đẹp, nhưng xứng với áo sơmi đen của Cố Lão sư càng đẹp hơn, đồ đôi đen trắng, yyds!!"
Trần Thiến Thiến vốn không phải là một fan lớn CP, sau khi nghe xong tập trung nhìn vào, hảo gia hỏa, hai người một sơmi trắng một sơ mi đen.
Gợi cảm nhã bĩ X Ưu nhã kiêu căng
Hình ảnh hai người trong cùng một khung ảnh, thoạt nhìn thật có chút giống quần áo của một cặp đôi.
Nhưng mà, phần hình ảnh CP này chỉ dừng lại mấy chục giây.
Chờ đến khi Lâm Yên Nhiên giúp Cố Tư Nghiệp sửa lại vòng cổ xong, đạo diễn chuyển máy quay sang lối đi nhỏ đông đúc ở hậu trường.
Tiếng la hét lại nổ ra ngoài hiện trường.
Nhưng mọi người lại nói là, "Mau cắt lại cho tôi!!!"
Sóng hình ảnh này do đạo diễn trực tiếp đưa ra mang bầu không khí của hiện trường như nước dâng trào, khán giả có mặt tại hiện trường đã nếm được một chút ngon ngọt, liền càng mong chờ sân khấu đêm nay hơn.