Người phụ nữ ấy tùy ý để hắn quay qua trở lại, mặc cho hắn có nắn bóp thế nào cũng không có bất kỳ phản ứng gì, hai chân tùy ý bị khống chế theo ý niệm của Trình Đường, mà Thúy Thúy lúc này càng giống như một con búp bê sứ không nhúc nhích.
Trình Đường thọc vào rút ra bên trong thân thể của chị dâu, người phụ nữ dưới thân không có phản ứng gì, ngay cả khuôn mặt dịu dàng tươi cười ngày xưa cũng không có, chỉ có nước chảy ra từ thân thể của cô.
Hắn bỗng nhiên rất muốn xem thử Thúy Thúy, chị dâu của hắn, nếu như để cho hắn đυ. trong lúc tỉnh táo, sẽ lại là quang cảnh như thế nào đây.
Trình Đường không dám.
Hắn quá rõ tính tình của Thúy Thúy, đối với anh cả đã chết của hắn có bao nhiêu ỷ lại, thậm chí mỗi một chỗ trong nhà này đều có dấu vết của cô và anh cả.
Hắn ghen tị! Lại vì nhu nhược nên không dám thẳng thắn, chỉ có thể dùng phương thức này để có được cô.
Ván gỗ giường phát ra tiếng kẽo kẹt, Trình Đường nghẹn một hơi, mắt đỏ thẫm say mê thân thể của Thúy Thúy, ©ôи ŧɧịt̠ dưới háng lần lượt đâm vào sâu bên trong l*и da^ʍ, đỉnh qυყ đầυ đối diện với một điểm nhô lên ở sau bên trong đâm vào vuốt ve, cho dù cô không thể cảm nhận được, hắn cũng muốn làm cho Thúy Thúy thoải mái.
Cũng có lẽ là do trong lòng có một chút mong đợi nhỏ nhoi.
Không biết đã thọc vào rút ra biết bao nhiêu lần, ván giường phát ra âm thanh kẽo kẹt, gió núi ngoài cửa sổ dần dần lớn hơn, thổi ngọn cây vang lên soàn soạt.
Xương cụt của Trình Đường ngứa ngáy một trận, l*и da^ʍ co rút lại kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn cuối cùng cũng khống chế không được nữa, qυყ đầυ đỉnh một trận tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng trong nháy mắt bắn ra, bắn ở miệng tử ©υиɠ sâu bên trong chiếc l*и ướŧ áŧ, đem hạt giống của hắn chôn sâu vào bên trong thân thể của người phụ nữ.
Đèn bàn màu vàng nhạt chiếu bóng dáng hai người ôm nhau trên giường lên cửa sổ thủy tinh ô vuông gỗ, vẻ mông lung cực kỳ xinh đẹp.
Đầu Trình Đường chôn ở trước ngực Thúy Thúy, đầu lưỡi từng cái từng cái liếʍ láp hai đầṳ ѵú trước ngực, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn mặc dù đã bắn một lần rồi nhưng vẫn còn luyến tiếc rút ra từ bên trong l*и mọng, hắn phải thời thời khắc khắc ở cùng một chỗ với Thúy Thúy, chỗ nào cũng không đi.
“Thúy Thúy. . .”
Trình Đường ôm chặt Thúy Thúy, chỉ có buổi tối hắn mới có thể không kiêng nể gì mà nhìn cô, sờ vào cô, hoàn toàn để cô thuộc về hắn.
Nhưng mà bất kể Trình Đường có nói cái gì, người phụ nữ bên cạnh đều không nghe thấy, càng không cảm nhận được, đã ba tháng rồi, cứ cách hai ba ngày hắn đều sẽ đến phòng của Thúy Thúy một lần, cho dù nhiều lúc cái gì cũng không làm cả, hắn cũng chỉ muốn lẳng lặng ôm lấy cô.
Bởi vì loại thuốc này không thể dùng quá nhiều, Trình Đường lo lắng có tác dụng phụ, chỉ có khi thật sự nhịn không được nữa, mới có thể dùng trong cơm nước, có lẽ hắn có thể học vài thứ khác, đến lúc đó cho dù không dùng thuốc, hắn cũng có thể tùy thời cùng Thúy Thúy làm chuyện muốn làm.
Trình Đường xoay người đứng lên, ôm lấy Thúy Thúy vào phòng tắm gột rửa sạch sẽ, mới thả trở về ổ chăn, từ lần đầu tháng làm quá ác liệt khiến cho Thúy Thúy té xỉu kia, Trình Đường cố hết sức khống chế để không làm cho cô mệt mỏi nữa, thay đổi phương pháp bồi bổ thân thể cho Thúy Thúy, buổi tối càng mất sức, thức ăn ban ngày càng phải bồi bổ nhiều hơn.