Thiên Kim Thật Là Đại Lão Trong Huyền Môn

Chương 5: Bạn cùng lớp

Sau khi hoàn thành xong xuôi thủ tục chuyển trường, Tô Vân Thiều đi đến lớp học mới dưới sự hướng dẫn của giáo viên chủ nhiệm.

“Các em, lớp chúng ta có thêm một bạn học mới, bạn ấy tên là Tô Vân Thiều, cả lớp phải hoà thuận với nhau nhé.”

Chuyển trường vào thời điểm cuối kì của cấp 3? Nghĩ như thế nào cũng đều thấy không hợp lý.

Mãi cho đến khi nghe thấy tên bạn học mới, mọi người mới chợt nhận ra.

Giáo viên chủ nhiệm sắp xếp cho cô ngồi ở bàn cuối, ngay khi Tô Vân Thiều vừa ngồi vào chỗ, nam sinh ngồi bàn trước đã quay đầu và đưa cho cô một quyển sách ngữ văn: “Tớ là lớp trưởng, tớ tên Bách Tinh Thần, có gì không hiểu có thể hỏi tớ.”

Tô Vân Thiều: “Cảm ơn.”

Sau tiết đầu tiên, trong giờ ra chơi, Bách Tinh Thần đưa Tô Vân Thiều đi lấy sách giáo khoa và đồng phục mới.

“Trường mình là trường cấp ba tư thục, phần lớn các gia đình đã có sự sắp xếp cho con của mình, thầy cô cũng không quá chú ý đến việc học tập…”

Vừa vặn Tô Vân Thiều không muốn phí thời gian để giải quyết mấy việc linh tinh, cô cũng đỡ mất công nghĩ thêm mấy biện pháp ứng phó.

“Bạn cùng bàn của cậu đã gia nhập giới giải trí, ngày thường cũng không tới trường học, cậu ấy còn có thói quen ở sạch, cho nên……” Bách Tinh Thần chỉ nói những việc cơ bản, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, cậu ta lấy di động ra thêm bạn tốt, rồi thêm Tô Vân Thiều vào nhóm lớp.

Các bạn học trong lớp đang trò chuyện sôi nổi, tin tức được truyền đi rất nhanh, bọn họ cũng không phát hiện ra lớp trưởng mới thêm một thành viên mới vào trong nhóm lớp.

Triệu Tình Họa:【 Ba tháng nay luôn có tin đồn về thiên kim thật và thiên kim giả của nhà họ Tô, cuối cùng thì hôm nay chúng ta cũng được nhìn thấy người thật! 】

Hàng Tự:【 Đẹp hơn Tô Y Y, nhưng lạnh lùng quá, không dám bắt chuyện làm quen. 】

Lôi Sơ Mạn: 【 Nghe đồn cậu ấy lớn lên ở nông thôn, nhưng tớ không thấy cậu ấy rụt rè hay sợ hãi gì cả, nhưng có vẻ cậu ấy ít nói và không dễ gần. 】

Tần Giản: 【 Ai nói thế? Không phải lớp trưởng mới vừa trò chuyện cùng cậu ấy sao? 】

Tần Giản: 【 Em gái xinh xắn có ai mà không thích chứ? Các cậu đừng có tranh với tôi nhé! 】

Bách Tinh Thần không thể chịu đựng được nữa, vội vàng gửi một tin nhắn:【 Chào mừng người mới vào nhóm. 】

Sau hai giây im lặng, đủ loại biểu tượng cảm xúc đập vào mắt mọi người, một loạt tin nhắn tới +99 được gửi đi sau vài giây.

Dường như Tô Vân Thiều có linh cảm, lướt lên trên đọc tin nhắn, Tần Giản quả nhiên vội vàng thu hồi tin nhắn thứ hai mà mình vừa gửi.

Bách Tinh Thần thầm mắng Tần Giản là đồ ngốc, “Tới rồi.”

Hai người mang theo sách giáo khoa và đồng phục mới trở về, trước khi Tô Vân Thiều rời đi trên bàn rất sạch sẽ, hiện tại đã có thêm một lon Coca, trên lon Coca còn toả ra hơi lạnh.

Ba người thiếu niên vẻ mặt ngây thơ ngồi quay lưng về phía bục giảng, chắp tay trước ngực, miệng nở nụ cười nịnh nọt.

Tô Vân Thiều một tay cầm đồng phục, một tay mở nắp lon Coca, uống một ngụm.

Tần Giản cười híp mắt, định đứng dậy đi đến chỗ của Tô Vân Thiều thì tiếng chuông vang lên, cậu ta quơ quơ di động, rồi xoay người ngồi xuống.

Tô Vân Thiều lấy ra di động nhìn, quả nhiên có một lời mời kết bạn do Tần Giản gửi tới.

Không chỉ có cậu ta, còn có những người khác, số lượng xin kết bạn nhiều đến mức xếp thành hàng dài.

Cô ném điện thoại vào ngăn bàn học, người giấy nhỏ dán vào màn hình điện thoại, dùng tay nhỏ nhấn chấp nhận lời mời kết bạn của từng người một.

Tới một cái nhấn một cái, tuyệt đối không có sai lầm hay thiếu sót.

****

Trường đại học B.

Tô Húc Dương nhìn vào thông báo đã chấp nhận kết bạn vừa được gửi tới, trong lòng nảy sinh ra một cảm giác vừa lạ vừa vui: Đây là em gái ruột của anh đấy!

Khụ, không thể kích lệ em gái được.

Người ta nói anh cả như cha, là một người anh trai, anh phải gánh trên vai trách nhiệm của một người cha.

Tô Húc Dương:【 Nghịch điện thoại trong lớp, hử? 】

Một phút, mười phút, nửa tiếng trôi qua.

Đôi mắt của Tô Húc Dương trừng tới mức muốn rớt ra ngoài, khung thoại vẫn không có động tĩnh gì, ngay cả dòng thông báo cơ bản là【 đang nhập văn bản 】 cũng không có luôn.

Giây trước còn muốn làm em gái ngoan đâu? Giả dối!

*****

Giờ nghỉ trưa.

Tần Giản xung phong nhận việc dẫn Tô Vân Thiều đi tới nhà ăn, Bách Tinh Thần không yên tâm, vì vậy ba người đành đi cùng nhau.

Nhà ăn có ba tầng, tầng một là nơi ăn cơm tập thể, tầng hai bán cách loại đồ ăn vặt, tầng ba là phòng riêng.

Tần Giản dẫn đường vào phòng riêng, cậu ta quét mã QR trên bàn để đặt vài món ăn là hải sản và thịt, thoạt nhìn cậu ta giống như là một người khách quen ở đây.

Bách Tinh Thần gọi thêm một vài món chay, “Bạn học Tô, cậu có ăn kiêng không?”

Tô Vân Thiều liếc mắt nhìn thực đơn, “Không có.”

Sau khi đặt thêm nước cam, cô kiểm tra lại giỏ đặt hàng, sau đó thanh toán luôn 500 tệ mà không thèm chớp mắt lấy một cái.

Tần Giản và Bách Tinh Thần chậm một bước, bọn họ không muốn chia tiền sòng phẳng với Tô Vân Thiều, hai tên nam sinh lớn xác mà để cho một cô gái trả tiền thì đúng là xấu hổ.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Tần Giản mở miệng mời: “Cuối tuần này, bọn tớ đã thống nhất đi thám hiểm một ngôi nhà bị đồn là có quỷ ở gần đây, cậu đi không?”

Tô Vân Thiều: “Có quỷ?”

“Tạm thời không rõ là có quỷ thật, hay là có người giả thần giả quỷ.” Tần Giản hếch cằm với Bách Tinh Thần, “Cậu đừng bị vẻ ngoài thư sinh yếu đuối của cậu ta đánh lừa, cậu ta có đai đen nhu đạo đấy, đảm bảo an toàn!”

Bách Tinh Thần đỡ trán: “Cho dù tớ có đai đen nhưng không phải lúc nào cũng có thể đảm bảo an toàn được.”

Bởi vì nhìn thấy ấn đường của hai người bọn họ có vết đen mờ mờ, cho nên Tô Vân Thiều đã chấp nhận lời mời thám hiểm ngôi nhà có quỷ.