Ổn Định Bệnh Kiều

Chương 5.2: Bị nhốt một ngày

Chương 5.2: Bị nhốt một ngày

Đại não Sở Nhiễm hoàn toàn không thể suy nghĩ.

Hắn cắn xé cưỡng hôn cùng ngực đau đớn làm trên trán Sở Nhiễm đổ mồ hôi lạnh, ngón tay run rẩy. Nước mắt nàng vẫn luôn rớt, dừng ở khóe miệng hắn.

Cố Nhàn nâng lên đôi mắt tơ máu màu hồng, hai người hơi thở đan xen. Hắn nhìn nàng nửa ngày.

“Ca ca, ngươi bị bệnh?” Sở Nhiễm cố nén đau đớn nhỏ giọng hỏi thăm.

Sở Nhiễm trừng lớn mắt lại nhìn thấy hắn cúi người hôn cổ nàng. Đại não nàng một mảnh hỗn độn, địa phương bị đầu lưỡi hắn liếʍ qua nổi lên một tầng da gà.

Thiếu nữ khóc làm hắn giống như cũng khó chịu theo, trái tim cũng theo đó mà nhức nhối. Thân mình mềm mại trong lòng ngực làm hắn cảm giác được một dòng nước ấm chảy vào toàn thân.

Hắn bị hai bên lực lượng lôi kéo, tiến hành đấu tranh kịch liệt.

Đầu hắn đau quá! Hắn yêu cầu tìm nơi phát tiết. Bàn tay hướng đến trước ngực nàng, xoa nắn hai bên tròn trịa đẫy đà. Hắn cảm thụ được đoàn mềm mại kia.

Sở Nhiễm thở hốc vì kinh ngạc. Cảm giác được da thịt non mềm của mình bị bàn tay thô của hắn sờ soạn. Phấn nộn núʍ ѵú bị ngón tay hắn xoa véo mà biến hóa.

“Không cần… Đừng đυ.ng ta!” Xa lạ cảm giác làm nàng sợ hãi.

Nàng giãy giụa, chống đẩy. Nhưng hắn căn bản không dao động.

Tuy rằng hai đời Sở Nhiễm đều không có trải qua quá trình nam nữ giao hợp. Nhưng cũng biết đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân. Miệng nàng kháng cự nhưng thân thể lại phát sinh biến hóa thực vi diệu.

“Không… Không thể…” Nàng cảm thấy chính mình sắp bị hắn bức điên rồi.

Mơ hồ hắn ý thức được nhu nhu thân mình kia trong lòng hắn đang phản kháng nhưng lại càng kích hắn phát ra nam tính chiếm du͙© vọиɠ.

Lạnh băng môi mỏng ở khuôn mặt nàng di chuyển qua lại. Hôn lên mày liễu, nhẹ nhàng phất qua đuôi mắt, chạm đến lông mi run rẩy, cọ qua phấn má non mềm của nàng. Ở nàng vành tai trắng nõn khó khăn thở dốc, đem hơi thở thanh đạm u lãnh phun vào nàng, truyền vào tai.

Hắn tham lam thít vào mùi hương độc đáo phát ra trên người nàng. Không phải mùi son phấn, đó là một loại mùi thơm của cơ thể mà hắn chưa bao giờ ngửi qua. Là cái loại làm người thương tiếc xử nữ u hương.

Mặt Sở Nhiễm ửng đỏ, nàng biết thân thể của mình có phản ứng kỳ quái. Nàng vυ' hình như thực thích hắn xoa nắn.

Là tuấn mỹ khuôn mặt của hắn hấp dẫn nàng hay là chính mình cả hai đời không cam lòng khát vọng một người tới yêu? Tóm lại, nàng tự nhiên bị hắn hấp dẫn.

Tuy rằng nàng khống chế không được chính mình thân thể phản ứng nhưng lại cực lực phản kháng.

Cố Nhàn dần dần tăng sức lực, đùa bỡn no đủ non mềm vυ' của nàng.

Loại cảm giác làm nàng vừa yêu vừa hận.

Tay nhỏ phản kháng đẩy đánh hắn. Mới phát hiện ngực hắn cứng rắn như sắt thép. Tay nàng đánh đến phát đau, tê dại, hắn lại không đau không ngứa.

Bị hắn mạnh mẽ xoa nắn, Sở Nhiễm không khỏi kêu nhẹ ra tiếng: “Ân… A…”.

Nàng nghe thấy chính mình rêи ɾỉ, cảm thấy thẹn cắn môi dưới.

Nhưng vẫn không có cách nào nhịn xuống cảm giác làm người hưng phấn. Nàng xấu hổ nhắm mắt lại, không xem khuôn mặt tuấn tú mê hoặc nhân tâm của hắn.