Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Luôn Bị Người Thèm Muốn

Chương 16

Rốt cuộc Cố Lâm không thể kìm giữ được vẻ bình tĩnh hoàn mỹ không tỳ vết kia nữa, y vuốt ve gò má của Úc Cẩn một cách say đắm, nhịp thở cũng dần trở nên nặng nề, trong đôi mắt đen kịt lấm tấm vết xanh sâu thẳm kia lóe ra ánh sáng hưng phấn.

Cố Lâm cúi xuống hít vài hơi thật sâu ở cổ của Úc Cẩn, sau đó, một tay y giữ cằm Úc Cẩn, tay còn lại đè lên sau gáy cậu, trao cho cậu một nụ hôn dữ dội mà không hề kiêng dè gì.

Ban đầu chỉ là dán môi với nhau, gặm cắn phần môi mềm mại ở giữa mà thôi, nhưng sau khi ham muốn dần tăng vọt, Cố Lâm càng không kiêng kị gì nữa, y hôn sâu hơn. Y mυ'ŧ lấy đầu lưỡi mềm nhũn của Úc Cẩn, càn quét ngang tàng khắp khoang miệng của cậu, y hôn mãnh liệt đến mức hơi thở của chính y bao phủ cả miêng Úc Cẩn. Trong lúc hai người trao đổi nước bọt, như thể từ trong ra ngoài cơ thể Úc Cẩn đều bị nhuộm đẫm bởi hương vị của Cố Lâm.

Vốn dĩ hôn là cách người ta biểu đạt tình yêu, nhưng bây giờ Cố Lâm lại làm chuyện này để khinh nhờn đàn anh dịu dàng đã ngất đi, khiến y càng hưng phấn như bị điện giật. Chỉ một nụ hôn này thôi đã làm cho y muốn nuốt Úc Cẩn vào bụng.



Chẳng biết qua bao lâu sau, cho tới khi Cố Lâm phát hiện hai gò má của Úc Cẩn ửng hồng trong lúc hôn mê, cậu còn kêu “ưm ưm” yếu ớt chống cự, sắp không thở nổi nữa rồi, y mới lưu luyến buông đôi môi bị mình chà đạp hết lần này tới lần khác kia.

Khi hai người tách ra, một sợi chỉ bạc kéo dài xuất hiện, tỏa ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh đèn mờ nhạt.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến Cố Lâm thở gấp, y lại sán tới gần cắn lên đôi môi sưng đỏ của Úc Cẩn. Y nâng cằm Úc Cẩn lên, cẩn thận gặm cắn đôi môi kia như đang nếm món ngon. Sau một lúc lâu, y mới từ bi buông Úc Cẩn ra.

Cố Lâm nhổm dậy nhìn Úc Cẩn bằng góc độ từ trên xuống, ánh mắt tham lam quan sát đuôi mắt đỏ ửng của cậu, thấy được hàng mi run rẩy trên đôi mắt nhắm nghiền cùng với sắc hồng khó phai đầy vị tìиɧ ɖu͙© trên gò má cậu.

Điều dễ thấy nhất chính là đôi môi của Úc Cẩn, đôi môi nhạt màu ban đầu đã hoàn toàn biến thành màu đỏ căng mọng, hệt như một quả đào căng bóng nhiều nước, nó đỏ bừng và sưng tấy đáng thương, như thể chỉ cần ấn nhẹ thôi là sẽ văng nước khắp nơi.

Cố Lâm hít sâu một hơi, y cảm thấy con thú hoang mình kìm nén nhiều năm trong lòng nếm được chút ngọt ngào nhỏ bé này xong, nó vừa nheo mắt thỏa mãn, lại vừa tham lam muốn có càng nhiều hơn.

Thế là Cố Lâm lại không do dự, nghiêng người về phía trước, y ôm lấy cái eo mềm mại của Úc Cẩn, dễ dàng ôm Úc Cẩn ngồi dựa vào l*иg ngực mình, sau đó kéo hai chân Úc Cẩn ra để cậu ngồi trên đùi y.

Sau đó, y từ từ cởϊ áσ khoác của Úc Cẩn ra, chậm rãi tháo nút áo ngủ ở xương quai xanh của cậu như chuẩn bị thưởng thức món ngon nào đó.

Hai nút trên cùng được cởi ra một cách nhanh chóng và dễ dàng.

Đập vào mắt y là làn da trắng nõn trước ngực cùng với những dấu vết loang lổ chi chít.

Cố Lâm khựng lại trong một tích tắc, y khẽ nheo mắt, sắc mặt trở nên u ám.