“Hình như mình vô cùng thích tiếp xúc tứ chi và ôm hôn, nhưng một người diễn viên thành thạo và một người vợ đủ tư cách, săn sóc cho chồng mình không thể ngây thơ khờ dại, bám người như thế, mình vẫn nên cố sức nhẫn nhịn thì hơn.”
Lý do mà Úc Cẩn không thể giữ được tốc độ đó không phải vì cậu không có thể lực, thật ra ngày nào Úc Cẩn cũng tới phòng gym tư nhân để rèn luyện thể thao. Chắc chắn không thể “một đêm bảy lần”, nhưng một đêm ba lần vẫn là chuyện có khả năng xảy ra, thậm chí cậu còn nhận được phản hồi chất lượng cao từ đối tác của mình – nhìn từ mặt này, có thể nói là Úc Cẩn tận tụy cẩn thận trong vai trò người vợ hiền.
Vấn đề chủ yếu của cậu là sau lần cao trào nhẹ vừa rồi, làm cho tử ©υиɠ hé ra một cái lỗ nhỏ, bây giờ nó không khác gì miệng nhỏ không biết thỏa mãn. khi qυყ đầυ đâm vào đó, nó lập tức hồ hởi xông lên đón lấy. Mặc dù không đến mức bị dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào cổ tử ©υиɠ, nhưng thịt mềm ở miệng tử ©υиɠ cứ bị thúc hết lần này tới lần khác, lõm vào không ngừng, như thể qυყ đầυ đáng sợ sẽ có thể phá vỡ hàng rào mỏng manh yếu ớt này, đâm vào nơi sâu trong tử ©υиɠ vậy.
Mỗi lần Úc Cẩn ngồi xuống, miệng tử ©υиɠ non nớt đều bị mài lên, khi cậu nhấc người lên, góc cạnh thô ráp của qυყ đầυ sẽ cọ xát vào thịt mềm. Nước da^ʍ tiết ra từ nữ huyệt khiến bên trong trở nên nhớp nháp nhầy nhụa, thế là mị thịt càng ra sức cắn chặt lấy gậy thịt nóng bỏng ở đó. Kɧoáı ©ảʍ chất chồng ngập ngụa ở một nơi, qυყ đầυ cương to gấp đôi so với lúc bắt đầu cưỡi, thân thể nhạy cảm của Úc Cẩn chưa thể thích ứng được ngay.
Tuy là lòng Úc Cẩn vẫn tâm niệm rằng mình không được lơ là người chồng, nhưng cậu vẫn vô thức tránh nặng tìm nhẹ. Vì tránh né không để miệng tử ©υиɠ tránh né bị trêu chọc nên cậu vô thức di chuyển eo mông lên xuống chậm lại, khống chế kɧoáı ©ảʍ trong một phạm mà mình có thể gắng gượng chịu đựng.
Sau hàng chục cú thúc với tốc độ chậm chạp, Úc Cẩn khẽ mở to mắt, con ngươi của cậu bắt đầu tan rã, nhịp thở dồn dập hơn lúc trước. Cậu có linh cảm là đợt cao trào thứ ba của mình sắp tới.
Nhưng ngay vào lúc này, Trần Phù khẽ nhíu mày khó mà phát hiện được, sau đó anh đột nhiên ngồi dậy, nghiêng người về phía trước. Anh giơ tay giữ chặt eo Úc Cẩn, khoảng cách giữa hai người đã trở nên rất gần nhau, gần tới mức bọn họ thở hổn hển.
“…”
Úc Cẩn ngơ ngác nhìn gương mặt tuấn tú của Trần Phù dí sát vào người mình, trong con ngươi màu xám phản chiếu hình ảnh chật vật khi cậu sa vào tìиɧ ɖu͙©, còn có tiếng hít thở lộn xộn dồn dập ngay bên tai cậu.
Trần Phù… anh ấy muốn làm gì, anh ấy mất kiên nhẫn rồi sao, mình…
Giây tiếp theo, rất cả suy nghĩ trong đầu Úc Cẩn như bị ấn nút dừng lại, trong thế giới trắng xóa thuần khiết trống rỗng, hình như cậu nghe thấy tiếng kêu rên rất lớn. Thay vì nói là tiếng kêu rên, không bằng nói là tiếng khóc, tiếp theo đó là tiếng nức nở van nài xin tha cùng với tiếng bốp bốp khi túi tinh va đập vào miệng huyệt.
Sau một lúc lâu, Úc Cẩn mới hoàn hồn lại, đó là tiếng kêu dâʍ đãиɠ mất thần trí của mình khi cao trào.
Vừa rồi ngay khi Úc Cẩn ngơ ngác nhìn Trần Phù, Trần Phù nhân lúc cậu không đề phòng, hai tay anh siết chặt lấy vòng eo đẫm mồ hôi của Úc Cẩn, sau đó anh nhấc eo thúc vào miệng tử ©υиɠ của Úc Cẩn một cách thô bạo, không hề nương tay, như sấm rền gió giật!
Những cú va chạm kia vô cùng mạnh bạo, không kìm nén chút gì, tốc độ nhanh tới mức khiến người ta kinh hồn táng đảm. Qυყ đầυ đâm thẳng vào chỗ thịt mềm mại nhất ở sâu trong thân thể Úc Cẩn, dươиɠ ѵậŧ kéo nước da^ʍ chảy ra miệng huyệt, nước da^ʍ bị cᏂị©Ꮒ tới nỗi nổi lên bọt trắng.
Gậy thịt của Trần Phù chỉ mới đâm nhanh mười mấy lần, Úc Cẩn đã không chịu được nữa. Từng cú nhấp vừa mạnh mẽ vừa kéo dài không dứt kia ập tới liên hồi, lần nào cũng cắm trúng vào miệng tử ©υиɠ. Thịt mềm đáng thương nơi miệng tử ©υиɠ đâu thể chịu được sự tấn công dã man này? Thế là chỉ trong vài giây, Trần Phù lại cắm rút thêm mười mấy lần, khi anh thô bạo đút gậy thịt vào miệng huyệt lần nữa, gần như là Úc Cẩn lêи đỉиɦ vì cái qυყ đầυ này!
“Trần Phù, không được… kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá… A!”