Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 35: Đại Đế Nhân Tộc Tương Lai Lại Sinh Ra Từ Trong Tay Ta

Trần Trường Sinh hơi không tình nguyện nhìn u Dương nói: "Sư huynh, ta không muốn vẽ tiếp

loại vật dơ bẩn kia!"

"Ấy, nói lời gì vậy! Ta có thể bắt ngươi vẽ vật dơ bẩn gì! Nói nghiêm chỉnh chút!" u Dương xạm mặt lại nhìn Trần Trường Sinh, không phải chỉ là để hắn vẽ mấy quyển tranh giáo dục thôi à? Vậy mà nhớ đến bây giờ sao?

u Dương nghiêm nghị nói: "Ta có một kế hoạch, ta nói cho các ngươi nghe, các ngươi nhìn thử biện

pháp có khả thi."

"Tiêu sư đệ mặc dù căn cốt bị đào, đan điền bị hủy, nhưng đối với tư chất của bản thân hắn thì cũng không ảnh hưởng quá lớn, so với tu tiên, Tiêu sư đệ hoàn toàn có thể đi con đường thể tu!" u Dương cân nhắc một chút rồi ở miệng nói ra.

Tiêu Phong cười khổ, nói: "Đại sư huynh, không đi con đường thể tu thì ta cũng đâu đi được đường khác, chủ yếu là công pháp thể tu sớm đã thất truyền từ thời kỳ thượng cổ!"

"Phương pháp tu luyện thể tu ra nói là do chính ta nghĩ ra." u Dương đắc ý nói với hai người.

Cứ coi như không có công pháp, trong viện còn một vị Kiếm tiên thượng cổ chuyển thế ngồi đây, công pháp gì mà một Kiếm tiên không biết? Cùng lắm thì làm bộ một chút với Bạch Phi Vũ, móc ra từ trong miệng hắn mấy quyển công pháp tuyệt thế thôi.

Nhìn thấy Tiêu Phong và Trần Trường Sinh tỏ vẻ nghi ngờ, u Dương có chút đắc ý nói: "Ta nghĩ mời Trường Sinh sư đệ vẽ lên cơ thể Tiêu Phong sư đệ, xăm mấy con thần thú đại diện thuộc tính, sau đó ta giúp thần thú mở linh trí, để bọn chúng thay thế đan điền của Tiêu Phong sư đệ, dùng để hấp thu thiên địa nguyên khí rồi trả về nhục thân Tiêu Phong sư đệ!"

Tiêu Phong và Trần Trường Sinh hoàn toàn chấn kinh!

Miệng u Dương tuỳ tiện phun ra mấy chữ mở linh trí

cảm giác sao đơn giản giống như là củ cải trắng?

Tiêu Phong mới nhập môn còn không biết mở linh trí cho vật chết đến cùng là khó ra sao, nhưng Trần Trường Sinh lại hết sức rõ ràng.

Giống như giúp cho một khối đá bất kỳ mọc ra một đôi chân để chạy!

Nhưng vì đã từng thấy u Dương làm qua loại chuyện này, Trần Trường Sinh cũng không cảm thấy khó tiếp thu.

Nhưng Trần Trường Sinh vẫn còn hơi lo nghĩ mà mở miệng nói: "Sư huynh, chúng ta đã từng thí nghiệm mở linh trí cho thần thú, nhưng luôn luôn dẫn tới thiên phạt, làm cho thần thú vừa sinh ra đã bị đánh cho cát bay khói tàn, hơn nữa ngay chúng ta cũng chịu không ít đau khổ, thật có thể thành công khai mở linh trí cho vật chết sao?"

u Dương nhẹ gật đầu nói: "Kỳ thật ta cũng không rõ lắm, nhưng từ hạc giấy chưởng môn chế tạo ra và sư tử đá trước kia không cẩn thận làm ra, suy được một điều, thần thú chúng ta vẽ ra được mở linh trí nhưng nếu không có thân thể tự nhiên không cách nào vượt qua lôi kiếp. Nhưng bây giờ thần thú vẽ ra và Tiêu sư đệ vốn là một thể, như vậy thần thú có thân thể, có phải là có thể thuận lợi vượt qua thiên kiếp hay không?"

Ý nghĩ của u Dương rất lớn mật, nhưng cũng không phải là không có đạo lý, nhưng nếu như muốn áp dụng thì quá nguy hiểm, một khi dẫn tới thiên kiếp, hoặc là bình an vượt qua, hoặc là thân tử đạo tiêu, không có loại khả năng thứ ba.

Đây chính là lấy mạng đi đọ sức, thật sự là quá nguy hiểm!

Trần Trường Sinh mở miệng từ chối: "Không được, mặc dù trên lý luận không có vấn đề, nhưng nếu như thất bại Tiêu sư đệ sẽ phải bỏ mình, không có bất kỳ khả năng nào cứu vãn!"

"Ta muốn thử một lần!" Tiêu Phong lại mở miệng nói ra.

Từ một thiên tài tuyệt thế bây giờ thành củi mục, Tiêu Phong đã chịu đựng quá nhiều bất công.

Sau khi hắn mất đi đan điền, đã không còn cảm nhận được thiên địa nguyên khí, mặc dù thiên địa nguyên khí tự động tưới

nhuần nhục thể hắn, nhưng hắn không có bất luận năng lực gì để cảm giác!

Bây giờ nghe có cơ hội có thể một lần nữa cảm nhận được thiên địa nguyên khí, Tiêu

Phong cho dù chết cũng muốn thử một lần!

"Không được, đây là bắt ngươi lấy mạng làm tiền đặt cược! Ta sẽ không đồng ý!" Trần Trường Sinh lần nữa quả quyết từ chối, hắn cũng không muốn Đại Đế Nhân tộc tương lai không cẩn thận chết trong tay mình.

Đại Đế Nhân tộc sau này dẫn đầu Nhân tộc đi khỏi vực sâu tuyệt vọng, cứ như vậy

tuỳ tiện chết yểu ở trong tay mình, coi như vì tương lai Nhân tộc, Trần Trường Sinh cũng không có khả năng đồng ý chuyện này.

Tiêu Phong bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, nhìn Trần Trường Sinh mà thành khẩn nói: "Tam sư huynh, dưới đầu gối nam nhi là vàng, chỉ lạy thiên địa phụ mẫu lão sư, nhưng nếu như ngươi nguyện ý đồng ý chuyện này, vậy đối với Tiêu Phong mà nói cũng giống như có ơn tái tạo!"

Trần Trường Sinh nhìn Tiêu Phong quỳ gối trước mặt mình, Đại Đế Nhân tộc tương lai cứ như vậy quỳ gối trước mặt mình cầu khẩn, Trần Trường Sinh cũng hơi

không đành lòng.

u Dương ở bên không đáp lời, dù sao suy nghĩ này của mình thật sự là thiên mã hành không, không có bất kỳ cái gì để tham khảo, hoàn toàn là lấy thân phận Thiên Đạo chi Tử của Tiêu Phong ra cược, cho nên hắn không thể kiên trì đẩy Tiêu Phong đi chịu chết.

Trong phòng yên tĩnh trở lại, Trần Trường Sinh lại trước sau không

hạ nổi quyết tâm.

Đang lúc này, cửa phòng u Dương đột nhiên bị đẩy ra, Bạch Phi Vũ đi vào nhìn ba người trong phòng cười nói: "Phương pháp thể tu thượng cổ, ta ngược lại là từng nghe nói, ý nghĩ của Đại sư huynh cũng không phải là không có gì để tham khảo!"

Trong nhà có một Kiếm tiên thượng cổ chuyển

thế thật là tốt!

Đây không phải là đưa công pháp đến cửa sao?

u Dương cũng không để ý chuyện Bạch Phi Vũ ở ngoài cửa nghe lén, vội vàng bắt lấy Bạch Phi Vũ nói: "Tiểu Bạch, ngươi nghe nói qua công pháp thể tu thượng cổ?"

Bạch Phi Vũ nhẹ gật đầu nói: "Lúc ta còn ở phàm tục gặp được một lão ăn mày, hắn đã từng giảng thuật qua, đại năng thể tu thời kỳ thượng cổ lấy tinh phách hung thú làm công cụ rèn luyện nhục thân, cái này và ý nghĩ vừa rồi của Đại sư huynh không mưu mà hợp."

Ngẫu nhiên gặp lão ăn mày, kẻ lang thang. . . .

Nghe Bạch Phi Vũ bịa chuyện cũ, u Dương cũng không có vạch trần, chỉ nói với Trần Trường Sinh: "Tam sư đệ, không bằng thật thử một lần."

Trần Trường Sinh nhìn thoáng qua Bạch Phi Vũ, đối phương nhẹ gật đầu với hắn, rơi vào đường cùng mới mở miệng nói: "Không biết Đại sư huynh muốn ta vẽ thứ gì?"

u Dương không chút nghĩ ngợi trả lời: "Đương nhiên là thần thú đối ứng Ngũ Hành, Thanh Long bên trái, Bạch Hổ bên phải, Chu Tước bên trên, Huyền Vũ bên dưới. Lão Ngưu. . . à không, Kỳ Lân ở giữa."

"Chết tiệt! Thần thú ngũ phương thì ra do đây!" Trần Trường Sinh quá sợ hãi!

Tương lai sau này khi Tiêu Phong trở thành Đại Đế Nhân tộc, thời điểm dẫn Nhân tộc đối kháng thiên địa hạo kiếp, bên người hội tụ Thần thú ngũ phương, dưới sự trợ giúp của Thần thú ngũ phương Tiêu Phong mới có thể lần lượt chuyển bại thành thắng, dẫn Nhân tộc lần lượt đi tới thắng lợi!

Ngũ Hành Đại Đế chính là xưng hào của Tiêu Phong lúc danh chấn hoàn vũ!

Chết tiệt! Thần thú ngũ phương của Đại Đế Nhân tộc tương lai lại là do

mình vẽ ra!

Trần Trường Sinh không khỏi mở to hai mắt nhìn ngơ ngác Tiêu Phong đang quỳ trên mặt đất, đầu óc quay cuồng.

Ngũ Hành Đại Đế của Nhân tộc, kiếp trước mình xa không

thể chạm tới, lại khởi nguồn từ trong tay mình?