Côn ŧᏂịŧ lớn của Khâu Dương giống như một cây gậy sắt bị nung đỏ, đặt ấn ký nóng bỏng lên da thịt của Hà Mộng.
Mà cơ thể của người đàn ông giống như một cái bếp lò thật lớn, bao bọc thân hình gầy yếu của cô trong đó.
Hà Mộng khó chịu bất an cau mày, trái tim đập thình thịch.
Vì cố gắng không phát ra tiếng, cô cắn chặt răng.
Cõ lẽ bởi vì nhắm mắt nên cảnh tượng trước mắt chỉ còn một màu đen, thính giác và xúc giác cũng trở nên nhạy bén hơn bình thường.
Cô có thể cảm nhận rõ ràng mạch máu nổi lên trên thân gậy của người đàn ông, kích thước khiến người ta phải sợ hãi kia làm cô lắp bắp không nói nên lời.
Cô từng lầm tưởng rằng côn ŧᏂịŧ của đàn ông châu Á hầu hết đều vừa ngắn vừa nhỏ, nhưng Khâu Dương đã lấy thực tế chứng minh phán đoán của cô là hoàn toàn sai lầm.
Côn ŧᏂịŧ lớn của anh to như miệng một cái chén, chiều dài cũng khoảng hơn hai mươi centimet.
Cô không dám tưởng tượng, nếu cây gậy thịt này cắm vào tiểu huyệt thì chắc chắn sẽ đâm thủng miệng tử ©υиɠ của cô.
Nghĩ đến đây, cô cảm giác lối đi bên dưới hơi co rút, hình như dâʍ ɖị©ɧ ấm áp bên trong lại chảy ra róc rách.
Nhưng kèm theo đó là cảm giác trống rỗng không thể tả.
Cô vừa chống cự lại côn ŧᏂịŧ lớn của người đàn ông, vừa khao khát được cây gậy khổng lồ ấy cắm vào tiểu huyệt trống rỗng, lấp đầy lối đi bên trong.
Ngay sau đó, nội tâm của cô lại cảm thấy hơi tội lỗi.
Rõ ràng mình không yêu người đàn ông này, nhưng vì sao cô lại muốn cho anh làm mình?
Chẳng lẽ trong linh hồn của cô ẩn giấu một da^ʍ phụ?
Loại cảm xúc phức tạp này giống như một lớp khăn che bao phủ cả người cô, đột nhiên cô không rõ bản thân mình là người như thế nào.
Tiếng thở dốc của người đàn ông bên tai càng lúc càng trở nên thô nặng, lập tức kéo suy nghĩ miên man của cô trở về.
Ngay khi Hà Mộng tỉnh táo lại, cô cảm giác ngón tay thon dài của người đàn ông tiến vào từ bên ngoài quần, trực tiếp vén lôиɠ ʍυ ướt đẫm của cô ra, dùng lòng bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve âm đế.
Không có quần áo ngăn cách, xúc cảm càng thêm mãnh liệt.
Cô gần như không thể chịu nổi kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như điện giật này, suýt nữa hét lên.
Bởi vì cô kiềm chế không hét lớn nên cơ bắp toàn thân căng chặt, trán cũng đã đổ mồ hôi.
Lúc này Khâu Dương gần như rơi vào trạng thái điên cuồng, anh không hề quan tâm, chỉ biết mạnh mẽ cọ xát côn ŧᏂịŧ lớn ở giữa hai chân của người phụ nữ.
Côn ŧᏂịŧ thô tráng cọ xát miệng huyệt ướt đẫm của người phụ nữ, gậy thịt nhanh chóng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ do hoa huyệt tiết ra từ bên trong, loại cảm giác này không khác với lúc cắm vào thật là bao.
“Ưm a…”
Cuối cùng Hà Mộng vẫn không nhịn được kêu rên, cô sợ tới mức lập tức cắn chặt môi dưới, trái tim như thể sẽ nhảy vọt ra ngoài cổ họng.
Nhưng người đàn ông đằng sau lại hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái cảm xúc mãnh liệt, không hề bị tiếng kêu của cô ảnh hưởng, thậm chí động tác cắm rút ra vào càng trở nên thô bạo.
Trạng thái giằng co như vậy không biết tiếp diễn trong bao lâu, lúc Hà Mộng cảm giác mình sắp bị người đàn ông đâm cho nát vụn, cô đột nhiên cảm giác một lượng chất lỏng dính nhớp bám ở dưới háng cô.
Không cho cô có thời gian phản ứng, một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiếp tục bắn lên bắp đùi của cô.
Anh bắn tinh! Anh bắn tinh ở giữa hai chân của cô!
Trong lúc Hà Mộng đang ngơ ngẩn về chuyện vừa xảy ra, lối đi bên trong của cô đột nhiên tiết ra một lượng nước giống như nướ© ŧıểυ cọ rửa miệng huyệt.
Cả hai người cùng nhau cao trào…