Hoàng Huynh Biết Mọi Thứ

Chương 8: Muốn càng nhiều hơn

Có thể có vấn đề gì?

Cũng không xem là quá mức thân mật, ở những nhà dân bình thường, lúc muội muội còn nhỏ thì huynh trưởng cũng có thể hôn một cái.

Vệ Lang thầm nói trong lòng, tự lấy cho mình một cái cớ.

Hắn dịch sát vào người Thẩm Trăn Trăn một chút.

Dù sao thì giữa bọn họ cũng không chỉ làm thế này...

Lúc này Vệ Lang đã quên mất tuổi tác giữa hai người, hắn đã sớm thành niên, mà người trước mặt cũng không phải là tiểu cô nương còn nhỏ tuổi.

Thật ra nói rằng Vệ Lang đã quên mất thì chi bằng nói rằng là hắn cố tình không tự nhắc nhở bản thân.

Chờ đến lúc hắn ngậm lấy cánh môi nàng mυ'ŧ vào, trong lòng hắn đã không còn nghĩ được gì nữa.

Hơi thở mềm nhẹ của thiếu nữ phả vào má hắn, mềm mại giống như trong mộng.

Cánh môi của nàng vừa mềm vừa thơm, hô hấp của hắn lúc này chỉ còn lại hương vị trên người nàng.

Vệ Lang duỗi lưỡi ra liếʍ mυ'ŧ, nhưng lại không dám xâm nhập vào miệng nàng, sợ nàng sẽ bừng tỉnh.

Nhưng chỉ hôn môi như thế lại khiến lòng hắn cảm thấy không thỏa mãn, hắn muốn nhiều hơn nữa.

Không chỉ là hôn môi, hắn muốn làm càng nhiều hơn.

Vệ Lang chưa bao giờ là một người am hiểu nhẫn nại, thân thế của hắn cũng quyết định hắn không cần phải học tập loại bản lĩnh này.

Từ nhỏ đến lớn, từ Thái tử lên làm Hoàng đế, một đường của hắn phải gọi là thuận buồm xuôi gió, không có chút gợn sóng nào.

Đây cũng xem như là một món quà mà vị phụ hoàng không đáng tin kia để lại cho hắn.

Ngoại trừ được trôi chảy lên ngôi vị hoàng đế, nhưng vẫn có một chuyện, đó là thiếu nữ đang ngủ đến không biết gì trước mặt này.

Gò má nàng hơi ửng đỏ, môi bị hắn mυ'ŧ hơi sưng, dưới ánh lửa càng thêm kiều diễm.

Vệ Lang nhìn thế nào cũng thấy không đủ.

Vì thế hắn quyết định thuận theo tâm ý của mình, làm nhiều hơn một chút.

Nếu sờ sờ thì hẳn là cũng không sao.

Nam tử nhẹ nhàng nhấc quần áo của Thẩm Trăn Trăn lên.

Đầu tiên là đạo bào đã cũ, sau đó đến áσ ɭóŧ xanh lục.

Bàn tay kia chui vào từ dưới vạt áo, nhẹ nhàng nắm lấy thỏ trắng trước ngực nàng.

Hóa ra nơi này càng mềm hơn.

Trên trán Vệ Lang đã thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, hô hấp của hắn ngày càng thô nặng.

Hắn không dám hành động quá lớn, chỉ có thể nhẹ nhàng xoa nắn nhũ thịt mềm mại trong tay mình.

Đầu ngón tay hắn cọ nhẹ qua núʍ ѵú khiến nó run run rồi từ từ nhếch lên, đâm áσ ɭóŧ hơi hồng lên một chấm tròn.

Dù cơ thể này nhìn vẫn còn ngây ngô, nhưng đã có nét yểu điệu của sau này.

Thiếu nữ trong lúc ngủ mơ bị khơi mào du͙© vọиɠ trong cơ thể, nàng nằm thẳng người hừ nhẹ một tiếng.

Xem ra Trăn Trăn cũng có cảm giác.

Vệ Lang lại nhẹ nhàng hôn lên mắt nàng.

Bàn tay đang cầm nhũ thịt run run, xúc cảm vừa mềm vừa ấm.

Hắn chỉ mới xoa nhẹ trong chốc lát liền cảm thấy nóng sắp không chịu nổi.

Còn dươиɠ ѵậŧ dưới thân thì đương nhiên không cần phải nói, nó đã sớm trướng đau, cấp bách cần được phát tiết.

Hắn còn muốn làm nhiều thêm nữa…

Vệ Lang không có biểu tình gì, một tay khác của hắn duỗi vào đũng quần chậm rãi vuốt ve.

Hắn nhìn thiếu nữ đang ngủ say trước mặt đang bị hắn nắm vυ' dâʍ ɭσạи…

Hắn còn muốn làm quá hơn một chút.

Muốn cởi toàn bộ quần áo của nàng xuống.

Muốn cưỡi trên eo nàng, cúi người liếʍ cắn vυ' nàng.

Muốn liếʍ mυ'ŧ cổ nàng, để lại ấn ký thuộc về hắn, muốn không kiêng nể gì xoa nắn vυ' nàng.

Muốn cắm dươиɠ ѵậŧ vào thân thể của nàng, khiến phía dưới của nàng chảy nước, còn bên trên thì lại chảy nước mắt, rêи ɾỉ nói hoàng huynh chậm một chút…