Bạch Học Dân dịu dàng vuốt ve vùng đất tam giác ướŧ áŧ của Quan Tiểu Nguyệt, mới mò mẫm chưa được bao lâu thì anh đã cảm nhận được cơ thể của cô trở nên run rẩy, vì vậy bèn đút ngón tay vào trong tiểu huyệt ướt sũng: “Sao hôm nay vợ dâʍ đãиɠ thế, còn chảy nhiều nước đến vậy.”
Bạch Học Dân không kiên nhẫn xé toạc đồ lót của cô, tiểu huyệt non nớt mê hoặc, rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠ đang hiện trước mặt anh.
“A…” Quan Tiểu Nguyệt la lên: “Anh rể…đừng mà…”
“Em né làm gì? Da^ʍ huyệt đã nhạy cảm đến mức này, có phải em đã thèm khát từ lâu đúng không?” Bạch Học Dân mỉm cười xấu xa, ngón tay mơn trớn thịt non ở bắp đùi đến tiểu huyệt non mềm, ngón tay đầy vết chai không ngừng ra vào trong tiểu huyệt ướt sũng.
“Nhiều nước thế, quả là dâʍ đãиɠ.” Bạch Học Dân hưng phấn, đôi mắt ngập tràn tìиɧ ɖu͙© giăng kín tơ máu, kɧoáı ©ảʍ khi tiểu huyệt mềm mại, ướt sũng bao bọc lấy ngón tay khiến anh rút cắm điên cuồng hơn.
Ngón tay của anh ra vào tiểu huyệt của cô như hết công suất.
Tiếng òm ọp vang lên, ngày càng có nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra khỏi tiểu huyệt.
Ngón tay cứng cáp khiến cơ thể mềm mại của Quan Tiểu Nguyệt lả đi vì mất sức. Cô quàng tay lên người anh rể, sau đó vuốt ve mái tóc của anh: “Anh rể, ưm…”
Bạch Học Dân kích động cắn vào đầṳ ѵú phơn phớt hồng của cô, bàn tay rảnh rỗi kéo khóa quần của mình xuống, moi côn ŧᏂịŧ cứng rắn của mình ra ngoài: “Ông đây chơi chết em.”
“Anh rể, ưm…” Quan Tiểu Nguyệt cúi đầu xuống, ánh mắt mê ly nhìn qua khe hở thấy côn ŧᏂịŧ cương cứng, to lớn của anh rể, những nếp gấp trên thân gậy màu tím sậm đều bị căng ra trông cực kỳ dữ tợn.
Chẳng lẽ ngày nào chị mình cũng bị vật thô to của anh rể cắm vào bên dưới hay sao?
Quan Tiểu Nguyệt vừa nghĩ thế thì tiểu huyệt đã tiết ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ hơn, kɧoáı ©ảʍ trên cơ thể cũng dần trở nên mãnh liệt.
Bạch Học Dân nắm bắt thời cơ, thừa nhịp cửa huyệt của cô vừa mở thì đã cắm cả ngón tay vào, ngón tay của anh vừa xâm nhập thì đã bị thịt non trong hành lang xoắn chặt.
“Hít…da^ʍ huyệt hút chặt quá.” Bạch Học Dân ra sức đẩy đưa ngón tay, đầu ngón tay luồn lách qua khe hở chạm vào thịt non mềm mại. Bỗng nhiên anh rút tay ra khiến dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt văng tung tóe ra ngoài.
“A…anh rể, không được, nhanh quá, ưm…” Quan Tiểu Nguyệt thở dốc, đôi tay nắm chặt cánh tay Bạch Học Dân, móng tay ghim sâu vào cơ thể của anh, tiểu huyệt tiết ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ hơn.
Bạch Học Dân thấy cô gái trong lòng mình run bần bật bèn dứt khoát cắm tận ba ngón tay vào trong rồi điên cuồng chuyển động.
Phốc phốc!
“A…căng quá, ưm…đừng, không muốn, ưm a…” Hô hấp của Quan Tiểu Nguyệt vừa nhanh vừa dồn dập, cửa huyệt của cô bị nong ra vô cùng khó chịu, thịt non co rút kịch liệt, hai quả đào tròn trước ngực lắc lư điên cuồng.
Bạch Học Dân tăng thêm sức va chạm trong tiểu huyệt của cô, ra vào tiểu huyệt non mềm bắt chước theo động tác rút cắm của côn ŧᏂịŧ.
Phốc phốc phốc!
“A…không được, anh rể…a…” Quan Tiểu Nguyệt cấu chặt vào tấm lưng của Bạch Học Dân, móng tay để lại những vết máu sau lưng anh, da^ʍ huyệt của cô cũng tiết ra một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hổi.
“A…”
Cao trào…
Không ngờ Quan Tiểu Nguyệt nhanh chóng tiến tới cao trào trước sự xâm nhập của ngón tay anh rể.
“Anh rể…” Giọng nói của cô trầm thấp, phủ đầy tìиɧ ɖu͙©, cơ thể co rút liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt thấm ướt ngón tay của Bạch Học Dân, chảy từ khe hở ở cửa huyệt đến bên đùi.