Em Là Núi Sông Vô Vàn Của Anh

Chương 25: Phu xướng phụ tùy

Không biết chuyện gì xảy ra, chỉ lo chính mình chơi đùa mẹ Lưu Man Ninh gọi điện thoại tới.

Đầu bên kia điện thoại có gió, nghe cũng rất mạnh mẽ.

"Khuynh Khuynh, chúng ta tạm thời không trở về..." Lưu Mạn Ninh tiếp nhận ba Tần đưa hải sản tới, càng thêm cảm thấy tại đây nghỉ phép cuộc sống thật sự là mãn nguyện.

Cuộc sống so với trong nhà cao tầng bận rộn làm việc thú vị hơn nhiều.

Tần Khuynh Khuynh "ừ" một tiếng, liếc mắt nhìn Cố Thành Uyên đang bận rộn trong bếp.

Đột nhiên cảm thấy, nếu như một người không ở bên cạnh cha mẹ lâu dài, hẳn là sẽ cảm thấy cô độc chứ?

Nhưng dường như cô chưa bao giờ có cảm giác này...

Vẫn sẽ có người mỗi sáng kiên trì gọi cô rời giường, nấu cơm cho cô, một ngày ba bữa, một bữa cũng không đói bụng cô.

Còn nữa, cô đột nhiên phát hiện, Cố Thành Uyên chưa từng để cô rửa bát.

Có lẽ đều nhờ vào sự dạy dỗ của mẹ Cố......

Áo khoác đồng phục của Cố Thành Uyên và cô chồng lên nhau ném lên sô pha, hai nút áo sơ mi trắng trên cùng của anh cởi ra, tay áo xắn lên khuỷu tay.

Tần Khuynh Khuynh cảm thấy anh rất hiền lành.

Khương Yên thật có phúc khí a!

“Gần đây ở trường học như thế nào? Có đánh nhau gây chuyện không?” Tần mụ mụ mỗi lần gọi điện thoại đều trốn không thoát mấy vấn đề này.

Tần Khuynh Khuynh tự cho mình là một cô gái ngoan ngoãn, sao ba mẹ vừa nói ra lại thành như vậy?

Cô đi vào phòng bếp muốn rót ly nước, trong miệng lẩm bẩm, "Con ở trường học rất thành thật..."

Cố Thành Uyên yên lặng lắc đầu, thành thật cái rắm, làm mai cho anh cùng người khác rất vui mừng.

Chính mình mỗi ngày còn cùng bàn sau trò chuyện rất vui......

Động tác nhỏ này không tránh khỏi ánh mắt Tần Khuynh Khuynh, cô trừng Cố Thành Uyên một cái.

Vốn là không sai, cô ở trường học rất thành thật, đâu giống Cố Thành Uyên người ta, luôn bận rộn anh hùng cứu mỹ nhân.

Ba Cố xen vào: "Không gây chuyện là được, có cần mời dì nấu cơm quét dọn vệ sinh cho hai con không?”

Đối với Tần Khuynh Khuynh mà nói, có mời dì hay không cũng không quan trọng, dù sao những việc này đều là Cố Thành Uyên đang làm.

Cô đi tới bên cạnh Cố Thành Uyên, đưa di động cho anh: "Hỏi anh có cần mời dì cho chúng ta không?"

"Chúng ta?”

Hai chữ này rõ ràng lấy lòng Cố Thành Uyên.

Anh rửa thức ăn xong, bàn tay ướt sũng lau lên quần áo Tần Khuynh, lúc này mới nhận lấy điện thoại: "Không cần ạ, chúng con có thể tự mình xử lý."

Dù sao sau này anh cùng Tần Khuynh Khuynh cũng phải sống như vậy, sớm thích ứng, rất tốt!

Lời này Tần Khuynh Khuynh thực sự chột dạ, cô cảm thấy mình cần phải cống hiến cho gia đình.

Nấu cơm không được, rửa bát cũng được.

Lý Minh Tương cùng ba Cố cũng ở bên cạnh Lưu Mạn Ninh cùng ba Tần, Lý Minh Tương vài phần đại khí hô một câu: "Đã nói với cậu không cần lo lắng, con tôi đập cái gì cũng có thể làm được, tuyệt đối đem con dâu dưỡng trắng trẻo mập mạp.”

Tần Khuynh Khuynh: "…"

Cũng không phải!

Cả ngày hôm qua cô đều ăn cháo gạo! Cố Thành Uyên tên khốn kiếp này ngày hôm qua một món ăn cũng không cho cô ăn!

Cô cảm thấy mình gầy đi ít nhất một cân đi!

Lưu Man Ninh gật gật đầu: "Thế nhưng Khuynh Khuynh a, con cũng đừng luôn để cho Cố Thành Uyên một mình làm hết, nghe qua phu xướng phụ tùy không..." (phu xướng phụ tùy: cảnh đầm ấm, thuận hoà trong gia đình thời trước, chồng đề xướng việc gì, vợ cũng đều nghe và làm theo)

Tần Khuynh Khuynh nghiến răng nghiến lợi: "Chưa từng nghe nói qua.”

Ai là phu ai là phụ?!

Cố Thành Uyên cười nhạo một tiếng, mắt thấy Tần Khuynh Khuynh sắp bị chọc giận, vội vàng nói qua điện thoại: "Khuynh Khuynh muốn ăn cơm, mẹ Tần lúc nào rảnh thì nói chuyện tiếp được không ạ?"

Lưu Mạn Ninh sau khi cúp điện thoại thở dài, vài phần lo lắng mà nhìn về phía ba người: "Tôi cảm thấy Khuynh Khuynh có phải hay không quá hung hăng?"

Hoặc là nói Cố Thành Uyên quá nuông chiều cô......

Lý Minh Tương đương đương nhiên liếc bà một cái: “Chị đừng suy nghĩ nhiều, chị xem chị đối với ba của Khuynh Khuynh, so với Khuynh Khuynh còn hung hăng hơn."

Lưu Man Ninh: "..." Lại không phản bác .

Ba Cố sợ hãi ngước mắt nhìn Lý Minh Tương, yếu ớt nói thêm một câu, "Đối với tôi mà nói cô đối với ông sui gia còn hung hăng hơn cả bà sui gia của cô nữa.”

Thẻ lương bị bà nắm chặt......

Mỗi lần cùng ông thông gia ra ngoài ăn cơm còn phải lặng lẽ tiết kiệm tiền trước một tháng.

Lý Minh Tương dừng động tác trong tay lại, mặt không chút thay đổi nhìn ba Cố: "Anh nói cho em một câu thử xem.”

Ba Cố yên lặng ngậm miệng lại, cuối cùng ông vẫn không thể trêu vào......

Tiền đều ở trong tay Lý Minh Tương, ông sao có thể lỗ mãng.

Ba Tần nhìn bọn họ, đột nhiên cảm thấy lão bà của mình đối với mình đủ ôn nhu.

Tiền tiêu vặt mỗi tháng của ông nhiều hơn lão Cố một trăm đồng!

Ô ô...... Đủ rồi!

Tần Khuynh Khuynh không biết các trưởng bối cúp điện thoại đều đang quan tâm vấn đề địa vị gia đình, cầm ly nước đi phòng khách xem sách giáo khoa vật lý.

Có thể là do đói bụng, cô vừa đọc sách liền ngất......

Mới hơn bảy giờ, đã mệt rã rời.

Lúc Cố Thành Uyên từ phòng bếp đi ra, Tần Khuynh Khuynh như lâm đại địch nhìn chằm chằm quyển sách trong tay.

“Ăn cơm!”

“Ah!”

Cô ném sách sang bên cạnh, vui vẻ đi tới phòng ăn, hôm nay Cố Thành Uyên coi như có chút lương tâm, tuy rằng tất cả đều là rau xanh xào, nhưng vừa nhìn đã thấy thèm ăn.

Cố Thành Uyên ngồi đối diện cô, giương mắt nhìn cô: "Sao Diêm Quyên đột nhiên nhớ tới phải bổ sung vật lý cho cậu?”

Nhắc tới chuyện này, Tần Khuynh Khuynh lại ỉu xìu, nghĩ đến cuộc cá cược với Viên Đào Mễ kia, có chút buồn bực.

“Chính là nói chuyện phiếm với Viên Đào Mễ trong giờ vật lý đã bị Diêm Quyên nhìn thấy.”

Cố Thành Uyên nhíu mày: “Chuyện phiếm gì?”

Nếu như là nói chuyện phiếm bình thường, Diêm Quyên có thể không tịch thu điện thoại di động của cô? Làm sao đến mức kéo đến học thêm.

Tần Khuynh Khuynh buông đũa trong tay xuống, nhìn thẳng về phía Cố Thành Uyên: "Chính là Viên Đào Mễ nói nếu điểm cuối kỳ của tôi thấp hơn cậu, thì... sẽ..."

Cố Thành Uyên cảm thấy buồn cười, hóa ra còn có liên quan đến anh?

“Thì sao?”

Tần Khuynh Khuynh cắn răng một cái: "Liền gọi cậu là ba!”

Cố Thành Uyên: "…"

Không hiểu sao có thể cao hơn Tần Khuynh Khuynh một bậc?

Nghe có vẻ hay, nhưng...

Tiểu thanh Mai gọi chính mình là ba thật sự là quỷ dị.

Tần Khuynh Khuynh híp híp mắt: "Cho nên Diêm Quyên vô cùng vui vẻ muốn giúp tôi bồi dưỡng vật lý.”

Cô ăn một ngụm cháo, trong dạ dày ấm áp: "Tôi đoán là chủ nhiệm lớp các cậu luôn lấy tôi ra so sánh với cậu, làm Diêm Quyên tức giận.”

Bởi vậy Diêm Quyên nhiệt tình bổ sung vật lý cho cô là điều không thể ngăn cản!

Khóe miệng Cố Thành Uyên khẽ nhếch lên, "Vậy cậu nghe hiểu cô ấy nói gì không?”

Anh nhìn dáng vẻ cô ở văn phòng liền biết, cô hẳn là bối rối một tiết đi?

Thiếu thứ như vậy, ngay cả phương pháp học vật lý cơ bản cô cũng không nhất định nắm giữ.

Tần Khuynh Khuynh mím môi: "Tôi tạm thời nghe không hiểu.”

Tạm thời thôi!

Để cho cô ở trước mặt Cố Thành Uyên thừa nhận mình học không biết vật lý rất không dễ dàng, nhưng vì một lát có thể có lý do mời anh giảng bài cho mình, nhất định phải yếu thế trước.

Cái nào nhẹ cái nào nặng, cô cân nhắc rõ ràng.

“Ồ!”

Cố Thành Uyên mỉm cười, giấu dưới lông mi giảo hoạt, không để cô nhìn thấy.

Tần Khuynh Khuynh không hiểu, ah?

Ý anh là sao?

Chẳng lẽ bây giờ Cố Thành Uyên không nên nói với cô những câu như "Vậy tôi dạy cậu" sao?

Tần Khuynh nghi ngờ dò xét: "Cậu không có gì muốn nói với tôi sao?”

Anh ho nhẹ một tiếng, tiếp tục giả điếc giả câm, "Hả? Không có nha!”

Tần Khuynh cười hừ, tựa vào ghế, hai tay khoanh ngực, nâng cằm: "Cố Thành Uyên, khóa phòng của tôi vẫn chưa tính sổ rõ ràng chứ?"

Cô nghĩ tới, khóa phòng nhất định là bị Cố Thành Uyên đυ.ng hỏng sáng hôm qua.

Bằng không trên khung cửa cũng không đến mức có một vết xước dài như vậy.

Vốn tưởng rằng Cố Thành Uyên sẽ bị nghẹn, không nghĩ tới chính là, anh hoàn toàn là một loại thái độ chơi xấu: "Có chứng cứ không?"

Chiêu này là học theo cô, ngày hôm qua ở bệnh viện nói với bác sĩ hai người bọn họ là chị em, trên đường trở về cô đánh chết cũng không nhận, anh cũng không có biện pháp làm gì cô.