Mặc Thánh Ngôn…
Hội trưởng Hội Học Sinh của Thánh Cao, là nam chủ thứ hai của thế giới này, cùng Kỳ Lan có quan hệ rất thân thiết.
Theo như cốt truyện, Mặc Thánh Ngôn sở dĩ sẽ cùng nữ chủ có mối liên hệ rồi sau đó yêu nữ chủ, là vì một ngày nào đó, anh ta thấy được Kỳ Lan thao nữ chủ Chu Tư Tư, kinh ngạc với động tác kịch liệt của Kỳ Lan, biểu tình rất là phóng đãng, cùng thời điểm trong dĩ vãng thao mấy người phụ nữ khác bộ dạng thực không giống nhau, liền đối nữ chủ sinh ra một chút hứng thú, trực tiếp đi đến chỗ giao cấu của hai người, gia nhập đi vào.
Tiến hành rồi một hồi 3P.
Chuyện sau đó rõ ràng.
Nữ chủ Chu Tư Tư bị thao thật tốt, Mặc Thánh Ngôn dần dần thao cô ta đến nghiện, ngay từ đầu giống như Kỳ Lan, chỉ là giải quyết vấn đề sinh lý.
Sau lại biến từ giải quyết vấn đề sinh lý lại đi giải quyết vấn đề về tâm.
Nguyễn Khanh Khanh mím môi, cảm thấy cốt truyện “bắn pháo” trong xe này của cô đã sắp tới giờ rồi.
Nhưng giống như có chút khó khăn.
Dù sao, cô với Mặc Thánh Ngôn, một người là anh em khiêm bạn bè tốt của Kỳ Lan, một người là bạch nguyệt quang mà Kỳ Lan không hề thích thậm chí là đã chán ghét cách xa.
Chút nữa Kỳ Lan sẽ lựa chọn đi theo cô sao?
Bất quá mặc kệ như thế nào.
Cốt truyện cũng đều là phải đi.
Suy nghĩ như vậy, Nguyễn Khanh Khanh đi tới văn phòng hội trưởng Hội Học Sinh, cong lại ngón trỏ, gõ cửa.
Cốc
Cốc cốc
Vài giây sau, từ bên trong cửa mở ra, Mặc Thánh Ngôn mang mắt kính xuất hiện.
Nguyễn Khanh Khanh cao lãnh hướng phía này gật gật đầu, ngữ khí nhàn nhạt nói: “Tôi tìm A Kỳ, anh ấy có ở bên trong không?”
Mặc Thánh Ngôn: “…”
Mặc Thánh Ngôn nhìn Nguyễn Khanh Khanh, ánh mắt hơi lóe, nghiêng người cười như không cười nói: “Ở đây, chính là đang uống rượu giải sầu.”
Uống rượu giải sầu?
Nguyễn Khanh Khanh duy trì tư thái của bạch nguyệt quang thanh lãnh đi vào phòng, thoáng nhìn qua mọi nơi, liền thấy được một cái lưng vừa kiêu ngạo vừa u tối của chàng trai đang dựa vào sô pha ngồi dưới đất, một tay cầm di động, một tay nắm chặt bình rượu dốc vào trong miệng.
Xung quanh người chàng trai đã nằm lăn lóc không ít vỏ chai rượu.
Biểu tình hơi khốn đốn một chút, giây tiếp theo Nguyễn Khanh Khanh liền thay đổi bộ dáng đổi thành vẻ nôn nóng trộn lẫn một chút thần sắc phẫn nộ, đi đến bên người chàng trai.
Ngồi xổm xuống, nhìn chàng trai loạng choạng thân mình.
Một bên chậm rãi lay động một bên chân tình nói ra lời nói dối trá: “A Kỳ, không cần uống nữa, anh ở nơi này uống đã đủ nhiều… A Kỳ!”
Kỳ Lan vốn là vì say mà cảm thấy khó chịu.