Tập Tuyện: Bá Đạo Yêu Em

Chương 146: Mới cắm vài cái mà đã chảy nước đến thế này…

“A a, không, ưm a, mạnh quá, ưm a — không được —”

“Không được mà còn rêи ɾỉ da^ʍ vậy à!” Trình Diệu Khôn nặng nề nói,

ấn mạnh mông cô xuống đâm vào côn ŧᏂịŧ.

“Aaa —”

“Mới cắm vài cái mà bên nước chảy nước thành dạng gì rồi…” Anh giữ

mông cô lên xuống liên tục đè ép gậy thịt, vừa làm vừa bước đến giường.

Côn ŧᏂịŧ thô dài cắm sâu vào tiểu huyệt mềm mại, qυყ đầυ càn quấy bên

trong tử ©υиɠ. Hà Lộ cắn môi dưới, trán chống lên ngực anh, nước mắt

chảy không ngừng.

“Ưm —”

Trướng quá, tê quá… Muốn điên mất…

“Chậm, chậm một chút…” Cô run rẩy nói.

“Như vậy cũng không chịu nổi à?” Trình Diệu Khôn thấp giọng cười,

đứng im trước giường.

“Ưm… Chịu không nổi… Trướng quá… Ưm…”

Cuối cùng anh cũng chịu ngừng lại, nhưng bất ngờ đỉnh sâu vào trong

chân tâm của cô. Khóe mắt Hà Lộ chảy ra hai giọt nước mắt, anh mới

khom lưng đặt cô nằm lên giường.

Anh luyến tiếc rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt ấm nóng, thuận thế áp

người xuống, một tay nâng chân cô lên cao, tay còn lại xoa xoa lên bầu

ngực, nhẹ nhàng đưa đẩy giúp cô bình tĩnh lại.

Cảm giác mãnh liệt sắc bén dần lắng đọng xuống, nhưng cảm giác ngứa

ngáy lại đang tràn ra khắp cơ thể. Hà Lộ hơi mở miệng thở dốc liên tục

như con cá bị ném lên bờ.

“Sau này còn dáng quyến rũ anh không?” Anh dùng tay bóp lên đầṳ ѵú

cô.

Hà Lộ thở hổn hển nhìn anh, một lát sau mới nói được một chữ.

“Dám…”

Ánh mắt Trình Diệu Khôn tối đen, côn ŧᏂịŧ thô dài dùng sức đỉnh vào

tiểu huyệt.

“A —” Hà Lộ cảm giác như mình bị thủng một lỗ, thảm thiết kêu lên,

bên dưới lại căng tràn khiến cô chảy nước mắt…

“Em không sợ anh chơi chết em đúng không?” Anh nặng nề hỏi.

“Anh, ưm… Không…”

Trình Diệu Khôn híp đôi mắt dài lại, sau đó cúi xuống, kề đầu sát vào cô.

“Sẽ không chơi chết em, mà làm em sống không được mà chết cũng

không xong!”

Trái tim Hà Lộ nảy lên, tiểu huyệt cũng theo đó mà co rút, cắn chặt lên

côn ŧᏂịŧ to lớn bên trong, sự tê dại tràn lan trong ngực…

Loại cảm giác vừa sợ… Nhưng ẩn sâu bên trong là chờ mong…

Trình Diệu Khôn được bao bọc vô cùng thoải mái, anh nhẹ giọng nói:

“Tiểu bức muốn bị anh chơi đến bán chết bán sống rồi.”

Hà Lộ thẹn thùng quay mặt đi, xấu hổ lén lút nhìn anh.

Anh cười nhẹ, ngồi thẳng dậy rút gậy thịt ra khỏi người cô. Trình Diệu

Khôn xoay người cô lại đưa lưng về phía anh.

“Bây giờ sẽ cắm từ phía sau.”

Anh nâng mông nhỏ lên, cô quỳ gối lên mép giường, bàn tay to tách hai

thịt mông mềm ra, côn ŧᏂịŧ hướng đến hoa huyệt ướt đầy nước xuân,

thuận lợi cho anh cắm vào.

“Ưm a —”

Sâu quá… Lại đỉnh vào rồi…

Hà Lộ bị cắm đến eo chân khẽ run. Trình Diệu Khôn biết cô đã đỡ hơn

ban nãy, cũng không đợi được nữa, anh bắt đầu đợt cắm rút mới.

Sức lực của anh vừa mạnh vừa nhanh, nhụy hoa bên trong của Hà Lộ bị

đánh đến đỏ bừng, nơi giao hợp phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ, không khí

tràn ngập mùi vị tìиɧ ɖu͙©…

Trình Diệu Khôn mạnh mẽ làm cô ở tư thế này hơn mười phút khiến Hà

Lộ cao trào hai lần. Phía dưới cô ngập nước, anh mới rút côn ŧᏂịŧ từ trong

miệng nhỏ ra, bàn tay cũng thả lỏng.

------oOo------