“Mẹ kiếp!” Trình Diệu Khôn thấp giọng chửi thề, xém nữa đã để bản
thân mất khống chế trước cô gái chưa trải sự đời này.
Hốc mắt anh đỏ lên, bàn tay tô bắt lấy mông nhỏ của cô nâng lên trên,
đỉnh hông một chút, lại đem cây côn ŧᏂịŧ thô cứng đó đưa đẩy giữa hai
chân cô.
Anh đâm vào rất mạnh, cơ bụng cứng ngắt dập liên tục lên hai thịt mông
mềm, nhìn như bị ai đó đánh lên, đỏ rực…
“A, nhẹ, nhẹ thôi…”
“Nhẹ sẽ không bắn được.”
Trình Diệu Khôn thấp giọng trả lời, không những không nhẹ lại, mà càng
ngày càng dùng thêm sức, tốc độ cũng nhanh hơn.
Qυყ đầυ thỉnh thoảng tách cánh mông ra chui vào, đằng sau cũng ấm
nóng như phía trước vậy.
Nhưng anh vẫn giữ lại chút lý trí, không thể đâm vào bên trong.
Lần đầu tiên của cô, anh không muốn làm ở trên xe.
Hơn nữa hoa huyệt của cô quá nhỏ, nếu không chuẩn bị các bước dạo
đầu đầy đủ thì chắc chắn gậy thịt của anh không chui lọt.
Hà Lộ bị đâm thở hổn hển, mặt cô áp sát trên vô lăng, hai chân buông
lỏng tùy ý, cơ thể bủn rủn.
Đặc biệt, mỗi khi qυყ đầυ đi đến giữa hai môi âʍ ɦộ, ban đầu sẽ cảm
thấy đau. Nhưng cơn đau kia không lại tồn tại quá lâu, dần dần chúng
biến thành những cơn ngứa tê dại, bụng nhỏ run rẩy, thân thể như đang ở
trên mây.
Không biết vì sao, cô có cảm giác anh đang muốn đưa qυყ đầυ vào lỗ
nhỏ của mình như ban nãy…
Cô nhăn mày, phía trước cũng bị người đàn ông dùng tay làm loạn, lửa
nóng tìиɧ ɖu͙© lần nữa bốc lên.
Cứ như… Lại muốn phun nước… Thiếu một chút… Một chút nữa…
“Ưm… Ha…”
Tiếng rên của Hà Lộ càng ngày càng lớn, bị anh nâng mông nhỏ đâm
chọt không ngừng, cô không tự giác xoắn mông xuống, hy vọng vật to
lớn kia đâm vào sâu hơn một chút…
“Hoa huyệt cắn chặt như vậy, muốn cao trào hửm?”
Trình Diệu Khôn để ý các thay đổi của cô, có lúc cắm vào còn cố ý dừng
lại chỉ đỉnh lên âm đế.
“A… Chỗ đó…”
“Chỗ đó sao? Muốn hay không?”
“Muốn, huhu… Muốn bị làm…”
“Đồ lẳиɠ ɭơ!” Trình Diệu Khôn đè thấp mông cô rồi hướng lên: “Đẩy
mông cao lên, tách chân ra.”
Hà Lộ nhắm chặt hai mắt, cố gắng nâng mông thật cao, hai chân cũng
mở rộng.
Trình Diệu Khôn đưa một tay lên dán vào bụng nhỏ của cô vuốt ve đi
xuống, dùng ba ngón tay khuấy động âm đế. Tay còn lại giữ côn ŧᏂịŧ của
mình, qυყ đầυ tiếp tục ma sát trên mị thịt.
“A a, ưʍ.. Ha…”
Âm đế và tiểu huyệt cùng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bàn tay nhỏ của Hà Lộ gắt gao
bám lấy tay lái, đầu óc rối bời, bị đâm đến phát khóc.
“A… Không, không được… Muốn… Muốn… Á…”
Tiểu huyệt sắp cao trào nên đặc biệt co rút, mỗi lần bị côn ŧᏂịŧ đâm lên,
bên dưới không tự chủ được mà ngậm cắn.
Trình Diệu Khôn bị hút đến mất hồn, phía dưới anh tê dại, biết bản thân
mình cũng sắp bắn, anh dùng sức đỉnh về phía trước, đem nửa qυყ đầυ
đâm vào trong huyệt nhỏ.
“Aaaa-”
Giống như, đang cắm vào cô…
Nhưng không giống với sự đau đớn ban nãy, lần này cô cảm nhận được
một kɧoáı ©ảʍ không lời xâm chiếm khắp cơ thể…
“Cái miệng nhỏ kẹp chặt quá!” Trình Diệu Khôn sảng khoái kêu lên,
nhanh chóng loát thêm vài cái, còn đâm mạnh vào âʍ ѵậŧ, “Co chặt lại,
anh sắp bắn!”
------oOo------