“A a…… ư~……”
Thẩm Hạ có cảm giác bị điện giật, toàn thân căng như dây đàn sau đó mềm oặt ngã xuống, tinh thần hỗn loạn.
Một bên là học trò ngoan trong cảm nhận, một bên là kẻ điên vùi đầu vào giữa hai chân tham lam liếʍ láp nơi riêng tư, anh suy sụp, điên cuồng lắc đầu.
“Không, không không…… Không thể…… Nơi đó…… A a!”
Người đàn ông hét lên một tiếng, thân mình chỉ có thể mặc thiếu bày bố, mũi chân căng cứng, giống như đang cố đè nén gì đó.
Úc Trần liếʍ viên đậu thịt sưng đỏ, vừa hôn vừa dùng lưỡi chọc ngoáy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, xúc cảm mềm múp làm cậu yêu thích không nỡ buông tay, lưu luyến mãi không chịu rời miệng.
Thậm chí cậu còn lộ răng nanh cắn thịt non nghiến nhẹ, đổi lấy tiếng hét cao vυ't của Thẩm Hạ, tiểu huyệt vốn đã giàn giụa dịch nhầy càng như thủy triều phun trào.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Thẩm Hạ nỉ non trong lòng, thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Vì sao nơi đó lại mang đến cho anh kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đến vậy? Rõ ràng thời điểm dùng ngón tay an ủi không hề có cảm giác này……
Anh thất thần nhìn trần nhà, giữa hai chân bị liếʍ đến tê dại.
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hoàn toàn không giống lúc anh bắn tinh, nó làm anh vô thức hét lên, sẽ…… sẽ không nhịn được mà bật thốt ra tiếng rêи ɾỉ.
Quá phóng đãng, anh không muốn biến thành con người dâʍ ɖu͙© như vậy.
Hu hu……
Vì sao lại là anh? Vì sao lại là anh!
Thân thể mẫn cảm cực độ không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường độ cao, cao trào đầu tiên tới rất nhanh, vừa nhanh vừa vội, một dòng nhiệt nóng trào ra ngoài.
“Chậc chậc ——”
Dịch thể chảy ra đến đâu bị Úc Trần mυ'ŧ vào miệng đến đấy, số còn lại tí tách theo bắp đùi trượt xuống.
“Ưm ư!”
Thẩm Hạ liều mạng cắn môi dưới mới không rêи ɾỉ thành tiếng, toàn thân căng như dây đàn, biên độ run rẩy cực lớn.
Khe thịt ướt sũng nước, đỏ tươi diễm lệ như hoa hồng.
Úc Trần mυ'ŧ xong lại dùng lưỡi liếʍ, xử lý sạch sẽ chất lỏng dính hai bên hoa môi, sau đó lẳng lặng nhìn khe thịt vãn đang mấp máy.
Nhỏ quá.
Cho dù cao trào cũng chỉ mở ra một khe hẹp, nếu dươиɠ ѵậŧ của mình mà cắm vào đây, nơi yếu ớt mềm mại này sẽ bị rách mất, thật đáng thương.
Úc Trần dùng ngón tay khảy khe huyệt muốn chọc vào lỗ nhỏ khuếch trương nhưng bị Thẩm Hạ giãy giụa kịch liệt phản đối.
“Buông ra! Ưm …… tên khốn này, buông nơi đó ra!!”
Úc Trần tủi thân ngẩng đầu, khóe miệng dính vệt nước khả nghi, “Thầy ơi, em chỉ muốn nhìn bên trong chút thôi.”
“Cút! Cậu chút cho tôi!!” Thẩm Hạ quát.
Người đàn ông nằm ở nơi đó vặn vẹo lắc đầu, hít thở không thông.
Bị chính học trò của mình liếʍ lên cao trào phun nước, hễ nghĩ đến cảnh tượng đó, anh lại không thở nổi!
Úc Trần rũ mắt, vuốt ve hoa môi ướt đẫm, đột nhiên ghé sát vào, không nói hai lời chọc lưỡi vào bên trong thăm dò.
“Ưm ư~……”
Thẩm Hạ cảm nhận được mảnh đất mẫn cảm dưới thân có thứ gì đó mềm mềm trơn tuột như cá trạch, đâm thọc khe khẽ ở cửa động.
Hành vi này không còn đơn thuần là liếʍ láp, Thẩm Hạ luống cuống.
“Không …… đừng tiến vào……”
“Không thể!”
Anh hoảng hốt, bỗng có dự cảm chẳng lành.
“Vì sao không thể?”
Úc Trần ngẩng đầu, không có đầu lưỡi mở rộng, khe hở nhanh chóng khép lại, thịt non hồng hào trở nên mọng nước hơn.
Thiếu niên nhìn thoáng qua, một lần nữa dùng ngón tay tách hai cánh môi, lần này cậu dùng sức, hoàn toàn bẻ khe đào mềm múp sang bên.
Thẩm Hạ tủi nhục khóc nghẹn, vùng vẫy muốn tránh, lại bị Úc Trần đè xuống, ngón tay xoay một đường tiến sâu vào trong, cuối cùng chạm tới nơi chưa bao giờ cảm nhận.
Sâu trong huyệt đạo còn một tấm màng mỏng.
Đó là màng xử nữ thuộc cơ quan sinh dục nữ.
Lúc này, tấm màng kia đang run rẩy theo chủ nhân của nó.
Úc Trần giật mình chết sững.
Thẩm Hạ vẫn chưa lấy lại tinh thần, nước mắt giàn giụa, anh nhắm mắt tự sa ngã, có vẻ không còn muốn nhìn thấy Úc Trần nữa.
Không biết đã qua bao lâu, Úc Trần nhỏ giọng cười ra tiếng.
“Thầy ơi, em rất vui.”
Cậu khẽ liếʍ khe thịt, nhìn cơ thể Thẩm Hạ co giật dưới môi lưỡi của mình, trong mắt tản ra ánh sáng xưa nay chưa từng có.
“Thầy ơi, em muốn trở thành người đầu tiên của thầy.”
.......