Cây gậy thịt của hắn nóng như lửa đốt, Cố Thanh Nhan cảm thấy bên trong nhụy hoa dường như đang bị cháy, nhưng sau khi cơn đau dần dần lắng xuống, là cảm giác hoàn toàn khác, cô cảm thấy có chút kɧoáı ©ảʍ, hoan lạc, muốn hắn tiếp tục…
Thẩm Sơ Bạch bắt đầu đưa đẩy, vừa nhanh vừa mạnh, Cố Thanh Nhan không thể chịu đựng được nữa, liên tục rêи ɾỉ.
"A... đừng mà... sâu... sâu quá... không chịu nổi nữa... A a a a..."
Tiếng rên của cô thật dịu dàng, dễ chịu, Thẩm Sơ Bạch vuốt ve hoa huyệt nhạy cảm của cô như một phần thưởng, đút ra đẩy vào theo nhịp điệu.
Cố Thanh Nhan dường như chỉ còn cảm nhận được hoa huyệt, trong não chỉ còn lại màn làʍ t̠ìиɦ đang diễn ra cuồng nhiệt, vẻ mặt thất thần, miệng thở hổn hển, không ngừng kêu gào.
“Đúng rồi, chỗ đó… A a a a… Thật thoải mái… Nữa đi anh…”
Cuối cùng nghe thấy Cố Thanh Nhan nói "thoải mái", Thẩm Sơ Bạch vui mừng khôn xiết, động tác ra vào ngày càng mạnh mẽ, cây gậy thịt ra vào liên tục, mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, tấm khăn trải giường dưới mông cô cũng bị ướt sũng.
"Đừng mà... Tôi... suýt chút...ra... a" Hoa huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Cố Thanh Nhan cảm thấy lần này dâʍ ŧᏂủy̠ rỉ ra còn nhiều hơn lần trước. Bên trong nhụy hoa co bóp liên tục từng hồi, hắn biết cô sắp đạt cao trào nên hắn dùng một tay đẩy một chân của cô ra phía trước, xoay eo cô để tăng tốc và thao mạnh hơn, sau đó đột nhiên đẩy mạnh vào trong, đυ.ng vào chỗ sâu nhất của nhụy hoa.
“A a a…”
Cố Thanh Nhan hét lên, đạt đến cao trào, cơ mặt của cô ấy nhăn lại, cơn đau nhức và kɧoáı ©ảʍ cực độ khiến hoa huyệt cô co bóp dữ dội, siết chặt cây gậy thịt vẫn đang xuất tinh của hắn.
Thẩm Sơ Bạch cau mày, thở dốc, cơn khoái lạc này còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn hắn tưởng tượng.
Cô buông đôi chân đau nhức và tê dại của mình xuống, mặc kệ cây gậy thịt vẫn còn ở trong hoa huyệt, tiếp tục co bóp nhụy hoa, Thẩm Sơ Bạch rít lên một tiếng, dùng lòng tay vỗ vào đùi cô.
“Hư nè, hư nè…”
Cố Thanh Nhan dường như bị trói lại, không dám cử động nữa, Thẩm Sơ Bạch bật cười thành tiếng trước bộ dạng bối rối của cô.
“Hôm nay không thao em nữa.” Thẩm Sơ Bạch rút cây gậy thịt ra, khiến Cố Thanh Nhan lại run lên.
Hắn cầm lấy khăn giấy ở bên cạnh, giúp cô lau sạch hoa huyệt, sau đó mặc quần áo của mình lại, nhìn về tủ quần áo suy ngẫm gì đó.
Cố Thanh Nhan nhấc cái cơ thể đau nhức của mình lên, chỉnh trang lại quần áo, cố gắng bước xuống giường, hai chân nhẹ nhàng đi về phía Thẩm Sơ Bạch.
Cô ôm hắn từ phía sau, tựa đầu vào tấm lưng dày và rộng của hắn, đưa tay ra phía trước sờ vào những cơ bụng, chạm vào những cơ bắp căng cứng, lại khiến cô loạn nhịp.
Thẩm Sơ Bạch dường như cảm nhận ra điều gì đó, liền hỏi cô: “Có chuyện gì thế, em cứ nói thẳng.”
Cô có thể tưởng tượng ra biểu cảm của Thẩm Sơ Bạch sau khi nghe, cô nắm chặt ngón tay, hít một hơi, lấy lại dũng khí nói "Tôi muốn gả cho anh."