Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 11: D.ụ.c vọng mãnh liệt

Anh đỗ xe trong bụi cây rậm rạp để ẩn nấp, hai người kịch liệt mà dây dưa môi lưỡi.

“Chậm một chút, sâu quá.” Bởi vì bị ngón tay anh thâm nhập vào trong cơ thể, mà cô phát ra tiếng cầu xin nho nhỏ. Nhưng mà anh lại không hề để ý tới, vẫn chôn sâu bên trong như cũ.

Anh ngậm hạt đậu nhỏ của cô trong miệng, tinh tế mà nhấm nháp, dùng đầu lưỡi đi kɧıêυ ҡɧí©ɧ nó, làm cô vừa ngứa ngáy vừa tê dại, dưới thân từ từ chảy ra chất lỏng da^ʍ mị.

Ngón tay anh chuyển động bên trong. Bởi vì chất lỏng quá nhiều, nên phát ra tiếng nước chóp chép, cô nghe xong mà sắc mặt liền ửng hồng, cảm thấy thẹn thùng.

Anh ôm eo cô, ngậm đầu ngực cô vào trong miệng, chóp mũi liên tục cọ cọ không ngừng vào bầu ngực tròn trịa mềm mại. Ngón tay đang hoành hành trong cơ thể cô vẫn thọc vào rút ra không ngừng, làm cô cảm thấy như sắp phát điên.

Cuối cùng cô cũng không thể kìm nén được nữa, phát ra tiếng ngâm nga rêи ɾỉ. Cô muốn nắm lấy đầu của anh, hung hăng mà đè xuống trước ngực. Cô muốn ôm lấy mặt anh, hôn môi anh. Cô muốn rất nhiều, nhưng cô chỉ có thể cố gắng kiềm chế mà nắm lấy lưng ghế, cong eo, đong đưa mông, hùa theo những động tác của anh.

Gậy thịt của anh đương nhiên là còn thô dài hơn cả ngón tay, vừa tiến vào trong, cô đã cảm thấy toàn bộ cơ thể mình đều bị lấp đầy, căng tràn. Thân thể chìm trong tìиɧ ɖu͙©, vì anh mà tất cả sự yêu mị, diễm lệ của cô đều tỏa ra trọn vẹn, mê hoặc anh mất khống chế, chỉ muốn có được cô, chiếm hữu cô, hung hăng mà xâm phạm cô.

“Đừng mà, em không được...” Thân thể cô đã phát ra hồi chuông cảnh báo, cô không thể cao trào thêm một lần nào nữa. Cảm giác kia quá huyền diệu, cô cảm thấy bản thân như bay lên tận thiên đường, đầu óc trắng xóa mờ mịt. Nhưng di chứng chuyện đó lại làm thân thể cô như sắp hỏng mất, toàn thân run rẩy co rút, cơ thể cô liên tục phun ra từng đợt, từng đợt chất lỏng. Thậm chí, cô còn không thể xác nhận rằng, liệu có phải mình đã bị làm tới mức mất khống chế rồi không.

Anh rể cô, nhẹ nhàng nho nhã, bề ngoài xuất chúng, khí chất bất phàm, ngay cả khi cô nghe lén chuyện giường chiếu của anh và chị gái, cũng luôn thấy anh nề nếp quy củ. Nhưng mà, vì sao khi đối mặt với cô, anh lại có hành vi điên cuồng như thế?

Anh nghe thấy tiếng khóc thút thít, rêи ɾỉ không chịu nổi của cô, thì thở phì phò, mạnh mẽ cướp đoạt môi cô, trêu đùa trong khoang miệng cô, bàn tay to lớn mân mê xuống dưới, nhào nặn cánh mông cô, ép chặt vào phần bụng rắn chắc của anh, thâm nhập, không chút lưu tình mà chôn sâu vào bên trong.

Cô hít sâu, nước mắt từ đuôi mắt chảy xuống, cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực nóng bỏng bắn vào trong thân thể mình, cô lại cảm thấy mỹ mãn. Đó chính là của anh, là anh bắn “của quý” vào trong thân thể mình, là minh chứng cho việc cô đã từng có được anh, hiện tại anh đang thuộc về cô.

Anh không rời khỏi thân thể cô mà hôn lên môi cô, quyến luyến chẳng rời, nhẹ nhàng vỗ về phần lưng đang run rẩy không ngừng của cô.

Tựa như cô cho rằng hiện tại anh đang thuộc về cô, thì anh cũng nghĩ như vậy. Người phụ nữ nhỏ trước mắt đang khóc thút thít xin tha, nhưng thân thể vẫn cứ chặt chẽ cắn giữ mình không bỏ. Cô yêu anh say đắm, chuyện này, anh chưa từng hoài nghi.

Anh không ép Lê Sâm Chi sinh con cho mình, nhưng anh lại có du͙© vọиɠ mãnh liệt, làm cho người phụ nữ nhỏ trước mắt này sinh con cho mình, làm cô trở thành một phần máu thịt của mình, đánh dấu chủ quyền lên khắp cơ thể cô, làm cô trở thành một người phụ nữ chân chính.

***

Thân dưới cô bị làm tới mức sưng lên, đi đường qυầи ɭóŧ sẽ ma sát vào giữa hai chân làm cô đau, khi ngồi xuống đυ.ng tới cũng đau, càng miễn bàn tới lúc đi vệ sinh, đúng là đau không chịu được. Không ai biết chuyện này, ngoại trừ anh.

Anh nhìn khuôn mặt u sầu, bộ dáng nhu nhược đáng thương của cô, càng khơi dậy tâm lý “bạo ngược” trong người đàn ông.

Cô yêu người đàn ông sâu sắc, đối với sự bạo ngược cuồng dã của anh trên cơ thể cô, cô vừa cảm thấy khó xử lại vừa cảm thấy vui sướиɠ. Bởi vì cô biết, đối với chị gái, trước nay anh luôn làm từng bước, nề nếp, tuần tự, cả đêm chỉ làm một lần, bắn một lần, không hề có tình cảm mãnh liệt và hoang dã, càng sẽ không có chuyện làm tới mức hoa huyệt phát sưng giống như cô.

Mỗi lần cô nghĩ như vậy thì miệng huyệt bị chịu đủ tra tấn kia sẽ lại chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ướŧ áŧ, ngăn cũng không ngăn được.

Ăn Tết ở nhà, anh thường nhân lúc không có ai, lại luồn lách vào trong quần áo cô, thưởng thức đôi thỏ trắng trước ngực cô, vừa xoa vừa nắn, còn sẽ ác liệt mà dùng ngón tay vân vê đầu ngực cô, làm cô cả ngày đều ngứa ngáy khó nhịn.

“Còn đau nữa không?” Anh cầm mâm không đi vào phòng bếp, thấp giọng hỏi cô.

Cô rũ mặt xuống, lắc đầu.

Hơi thở anh bắt đầu dồn dập.

Cô không dám ngẩng đầu, cảm thấy từng ánh mắt và hơi thở của anh đều giống như những lưỡi dao sắc bén, muốn làm cô thương tích đầy mình. Du͙© vọиɠ chiếm hữu và du͙© vọиɠ thân thể anh đều quá mạnh mẽ, làm cô bị nung nóng đến mức chân đứng không vững.