Lý trí của hắn vẫn chiến thắng phản ứng cơ thể, Trình Hữu Dương sửng sốt một chút, rồi sau đó nhanh chóng rút ra khỏi giữa hai chân cô, tiếp theo hắn đưa tay phải bám vào ngực cô, vuốt ve bụng cô mấy chục lần, toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn đều phun lên quần áo ngủ của Bạc San.
Cô liền cảm thấy trên người nhớp nháp, cô thở hổn hển với sự lên xuống mạnh mẽ từ cơ thể người đàn ông, cảm giác này Trình Hữu Thiên chưa bao giờ mang lại cho cô, Bạc San cảm thấy cô là một người phụ nữ nhếch nhác, khi ở cùng đàn ông cơ thể dưới của cô đều hiện lên phản ứng.
Sau khi xuất tinh, Trình Hữu Dương nằm trên vai cô, tĩnh tâm một lúc, hắn quay đầu sang rồi hôn lên gáy cô, ngay khi cảm thấy toàn thân run rẩy, hắn mơ hồ vươn đầu lưỡi ra liếʍ từ dưới lên đến trên cổ cô.
"Đừng…Ngứa lắm…"
Bạc San đẩy hắn ra, nhưng cô không biết giọng nói của mình có thể mềm mại như vậy. Trình Hữu Dương không thể vì lời từ chối của cô mà bỏ cuộc được, hắn cầm côn ŧᏂịŧ mềm mại của hắn lại đâm vào giữa hai chân cô, sau đó ôm cô sát vào người, lập tức đặt cô vào vách bàn làm việc cách giường một khoảng ngắn.
Ga trải giường là một màu đen tuyền, bộ đồ ngủ kéo cởi ra đến thắt lưng, Bạc San nằm trên đó với đôi mắt trống rỗng, lộ ra hai bầu ngực căng tròn, đầu tóc rối bù, hai chân thon dài thẳng tắp sát vào nhau, ngay cả qυầи ɭóŧ ren màu đen cũng vẫn còn mắc trên đầu gối, trông thật đáng thương.
Nhìn thấy một màn này, Trình Hữu Dương chịu không nổi nữa, hắn cởϊ qυầи áo ra rồi đè lên người cô, xé rách mảnh vải che thân cuối cùng của cô, hắn thô bạo hôn lên cái miệng nhỏ đang thở hồng hộc của cô.
Hắn móc lưỡi Bạc San ra, dùng đầu lưỡi liếʍ quanh khoang miệng cô, mãi cho đến khi phát ra tiếng nước hắn mới dừng lại, sau đó lưỡi hắn di chuyển một đường đi xuống, hôn lên núʍ ѵú, rốn, thậm chí cả đùi của cô hắn cũng không tha. Dấu hôn hiện đầy trên người cô.
Trình Hữu Dương biết rằng nếu cô phải lập tức tiếp nhận mối quan hệ xa lạ này, cô chắc chắn sẽ không thể chấp nhận nó, vì vậy hắn đã không làm thêm bất cứ điều gì cả đêm. Trình Hữu Dương chỉ nghiện miệng, hắn hôn tất cả những gì được và không được hôn.
Sau đó, Hắn ngủ thϊếp đi với Bạc San đang khỏa thân trong vòng tay của hắn.
Ngày hôm sau, Trình Hữu Dương dậy sớm, khi Bạc San tỉnh dậy, Trình Hữu Dương đã đi đến cửa và nhấn mở khoá trước khi Bạc San mở mắt và mặc quần áo.
Đã mở.
Hắn mặt không biểu cảm mở cửa, quả nhiên như dự đoán Mẹ Trần đang đứng ở bên ngoài.
Mẹ Trần là một người lớn tuổi trong gia đình, Trình Hữu Dương đến nhà họ Trình ngay khi hắn vừa được sinh ra, nghe người ta nói rằng vì chồng bà ấy mất sớm và bà ấy không có con, nên bà ấy đi theo người dân lên thành phố làm quản gia.