Câu Dẫn Phụ Thân

Chương 4

Nhưng Tô Khuynh Khanh biết mình không thể cứ lề mề như vậy, còn chậm chạp như vậy trời sẽ sáng! Vì thế nàng đành phải cực kỳ ngại ngùng nhắm mắt lại, không dùng dùng sức, ngay lúc đầu còn có chút ngốc nghếch nhưng rất nhanh nàng đã biết cách, vì thế hai cánh hoa thịt theo quy luật không ngừng co rút đóng mở theo động tác của nàng, côn thịt của phụ thân đâm đến đỉnh tử cung, cảm gác tê dại này làm cho tiểu cô nương suýt chút nữa mềm nhũn nhưng rất nhanh đã ổn định lại, thở hổn hển, mềm nhũn lui về sau.

Bạch Đào ở bên giường đỡ nàng cũng chậm chậm ôm lấy bả vai như vậy, dùng sức lâu như vậy, chỉ nghe thấy bạch một tiếng, hạ thân của tiểu mỹ nhân chảy rất nhiều nước, côn thịt của phụ thân cuối cùng cũng đã rút ra!

Tô Khuynh Khanh thở phào nhẹ nhõm một hơi nhưng vừa rồi côn thịt xanh lớn của cha ở trong tiểu huyệt quá lâu, rút ra khỏi huyệt quá nhanh khiến cho nó đột nhiên trống rỗng, tiểu mỹ nhân bỗng trở nên mờ mịt.

Nhưng thật ra Bạch Đào rất săn sóc vội vàng cầm khăn lau chùi hạ thân cho nàng, lại lén bảo Bích Đào Mật Đào ở bên ngoài đi vào giúp đỡ hầu hạ quận chúa, lúc này mới nhẹ chân nhẹ tay nhắm mắt thay chăn cho phò mã.

Sau khi xử lý cả căn phòng hỗn loạn, lúc này đám thị nữ mới có chút sốt ruột nâng tiểu quận chúa nhà mình đi tắm rửa thay quần áo bình thường.

“Quận chúa, ngài có thấy đau không? Nô tỳ xoa giúp ngài nhé ~” Bạch Đào nhìn thấy chủ tử nhà mình bị phò mã gia ‘chà đạp’ thành như vậy đau lòng không thôi, còn cẩn thận an ủi tiểu nhân nhi đáng thương dịu dàng này.

“Ta… Vẫn, vẫn ổn ~” Tuy rằng lúc này trên người mình rất nhiều vết hồng, đều do phụ thân cắn mút ra, làn da nàng trắng trẻo non mịn, cả người mềm mại đương nhiên rất dễ làm ra dấu vết nhưng không thoải mái thật sao?

Bỗng dưng tiểu cô nương có chút mơ màng, có chút ngượng ngùng xoa gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của mình, tuy rằng nàng và phụ thân làm chuyện này là không đúng nhưng vừa rồi phụ thân nhẹ nhàng cắn vú mình còn có ý xấu cắn khắp người mình Tô Khuynh Khanh lại cảm thấy trái tim mình đập thình thích loạn xạ không ngừng, cảm thấy rất thoải mái, có phải như vậy rất kỳ lạ hay không?”

“Quận chúa, ngài làm sao vậy?”

“À à… Không, không có gì, ngươi xoa cho ta một chút đi, sau đó bôi một chút cao phù dung ngọc cơ ngày mai sẽ không nhìn ra đâu…” Nhất định không thể để phụ thân phát hiện buổi tối mấy ngày nay hắn… Làm chuyện đó với nữ nhi là nàng… Nếu không nhất định phụ thân sẽ tức giận!

Nghĩ như vậy, tiểu cô nương nằm trong bể ngọc thạch bên cạnh hoa mẫu đơn, ngâm thân thể trong nước hoa tràn ngập hương vị ngọt ngào, được thị nữ vuốt ve thân thể không khỏi tưởng tượng đến đợt cung yến giữa tháng trước.

Ở triều đại này, địa vị của nữ tử hoàng tộc cũng không thấp hơn nữa hai hoàng đế liên tiếp có ít người thừa kế, sau đó hoàng cữu đăng cơ, lúc ấy triều đình rung chuyển, bởi vì lúc đó hoàng cữu mới sáu tuổi cho nên ngoài Thái Hậu buông rèm chấp chính ra, mẫu thân của nàng Tiêu Ngọc Trạch lập tức được được phong làm Hộ quốc trưởng công chúa.

Lúc đó phụ thân của nàng tuy đã có danh phận phò ma nhưng đã sớm bị cách chức úy ở hoàng thành nhưng sau khi hoàng cữu đăng cơ, ba năm liên tiếp có hiện tượng thiên văn kỳ lạ xuất hiện, vì phụ tá hoàng cữu, mẫu thân đành phải tự mình đến Thanh Hư để tu hành.