Lông mày tinh tế không nhịn được mà nhíu lại, tiểu cô nương chỉ cảm thấy cực kỳ ngượng, lức này phụ thân đã bị thuốc mê của Bạch Đào làm cho hôn mê, có lẽ sẽ không tỉnh lại nhưng nàng vẫn cảm thấy khó chịu, vặn vẹo cơ thể mềm mại muốn tách khỏi phụ thân.
Nhưng côn thịt của phụ thân thật sự rất thô to, mặc dù đã bắn tinh ba lần, bụng của mình đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhưng côn thịt thô to vẫn căng trướng trong tiểu huyệt của mình, lấp đầy giữa hai chân cô, nghĩ như vậy tiểu cô nương cực kỳ ngượng ngùng và tức giận nhưng ngại dùng tay rút côn thịt của phụ thân ra trước mặt thị nữ… Hơn nữa, nếu để thị nữ rút ra giúp mình… Vậy thì càng không biết xấu hổ hơn!
Nghĩ như vậy, tiểu mỹ nhân khó tránh khỏi đau đầu, cực kỳ khó xử mím môi lại, dáng vẻ tức giận, đều do phụ thân không tốt, dù sao mình cũng đã cố gắng hết sức giúp hắn giải mị dược, hắn cứ luôn bắt nạt mình!
Nhìn thấy quận chúa nhà mình gấp gáp như vậy, Bạch Đào và Anh Đào cũng gấp gáp nhưng hai người bọn họ đều là cô nương chưa xuất giá, làm cho phò mã hôn mê đã là hành động to gan, ai dám giúp quân chúa rút cái đó… Của phò mã chứ! Ôi không làm được, không làm được…
“Bạch Đào, ngươi, ngươi nói xem ta phải làm gì bây giờ?” Bạch Đào sốt ruột đến mức sắp khóc, từ trước đến nay tiểu quận chúa đều yếu ớt rất dễ khóc, cực kỳ bất an túm lấy Bạch Đào đứng ở bên cạnh giường, hai người Bạch Đào và Anh Đào nhìn dáng vẻ trần trụi của hao người bọn họ, ánh mắt không biết nhìn đi đâu, xấu hổ đến mức khuôn mặt đỏ bừng nhưng dù sao Bạch Đào cũng lớn tuổi hơn một chút, lại là thị nữ được nuôi bên cạnh công chúa điện hạ từ bé, có nhiều chủ ý, vì thế vội vàng nói thì thầm bên tai quận chúa: “Quận chúa người thử dùng sức rút cái đó của phò mã ra xem ~”
“Nó, nó rất dọa người ~” Nghe thấy Bạch Đào dạy mình như vậy, Tô Khuynh Khanh chỉ cảm thấy cực kỳ khó xử nhưng nhìn canh gia lại nhìn phụ thân đã ngủ, nhìn xuống hạ thân của hai người… Nếu không làm ra thì càng đáng sợ hơn!
Nghĩ như vậy, tiểu mỹ nhân cảm thấy trái tim đập bùm bùm không ngừng. Nhưng lại không dám do dự, chỉ đành cố gắng hít sâu một hơi, cầm lấy gối đầu, Tô Khuynh Khanh chỉ đành phải làm bừa, tiểu huyệt càng không ngừng co rút lại, rất nhanh đã gỡ được côn thịt thô của phụ thân ra nhưng không biết có phải phụ thân bắn quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ hay thật sự do côn thịt của phụ thân thật sự quá lớn, một lần không gỡ được, thậm chí Tô Khuynh Khanh cảm thấy trong khi hai cánh hoa thịt đóng mở ngược lại càng cắn chặt côn thịt của phụ thân! Chuyện này bảo nàng phải làm thế nào đây?
Rõ ràng phụ thân đã nằm nghiêng người qua ngủ nhưng mình vẫn liều mạng nhấp hạ thân, côn thịt thô to của đàn ông ngược lại đâm thẳng vào bên trong chuyện này càng khiến nàng sợ hãi hơn, tiểu mỹ nhân ấm ức quay đầu lại nhìn Bạch Đào, mềm mại nói: “Không được ~ Vẫn, vẫn không ra được… Còn đâm vào…”
Nói xong, tiểu cô nương lại không nhịn được suy nghĩ miên man, côn thịt của phụ thân vẫn ở bên trong… Vậy, vậy sau này nàng phải làm sao? Chẳng lẽ phải đợi đến khi phụ thân tỉnh dậy mới được sao? Nhưng phụ thân tỉnh lại sẽ phát hiện bí mật của hai người bọn họ… Chuyện này nàng phải làm thế nào mới tốt đây?
Nghĩ như vậy, tiểu cô nương càng sốt ruột, cảm thấy đôi mắt cay cay, nước mắt sắp chảy xuống! Tuy hàng năm mẹ luôn ở trên chùa cầu phúc, trong phủ chỉ có phụ thân mới có thể quản được mình nhưng nếu phụ thân bắt được khuyết điểm của nàng thì phải làm sao đây?
“Chuyện này…” Nghe thấy quận chúa nói như vậy, bỗng dưng Bạch Đào cũng không biết nói gì, lúc này Anh Đào lại thông minh nói: “Quận chúa, có thể là tư thế của ngài không đúng, ngài nắm chặt bả vai của phò mã gia, sau đó chuyển động thử xem…”
Nghe thấy Anh Đào nói như vậy, Tô Khuynh Khanh không tình nguyện nhưng không thử thì làm sao biết được, nàng chỉ có thể cắn lên môi sưng đỏ của phụ thân, nghiêng người đối diện với phụ thân, sợ hãi bám tay lên trên vai người đàn ông.
Mới vừa rồi không chạm lên vai phụ thân còn không cảm thấy gì, hạ thân còn nắm côn thịt thô to của nam nhân, phụ thân còn nhắm mắt lại, chính mình rất giống tiểu da^ʍ phụ lén lút quyến rũ phụ thân của mình… Thật đáng sợ!