Đêm giữa hè, trăng sáng sao thưa, gió mát thổi qua, cành lá đung đưa theo gió, lẫn vào cả tiếng kêu của côn trùng kêu đêm khiến cho không gian càng thêm thanh tĩnh.
Bên trong biệt viện của Phò Mã ở vùng ngoại ô lại là một khung cảnh rực rỡ ánh đèn, nhưng hạ nhân hầu hạ phía sau biệt viện lại ít hơn bình thường rất nhiều.
Chỉ có những tiếng rêи ɾỉ mơ hồ lần lượt phát ra từ viện phía đông, khiến người khác nghe xong mặt đỏ tía tai.
"A a a ~ Phụ thân, phụ thân ~ Đừng mà phụ thân, sâu quá a ~" Thân thể nhỏ nhắn mềm mại trần trụi đang quỳ ở trên giường lớn, tiểu cô nương chỉ nhẹ giọng kêu một tiếng, hai tay mảnh khảnh lại gắt gao nắm chặt đầu giường như thể đang sợ bản thân có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Tiểu mỹ nhân dưới ánh nến tuy nhỏ nhắn nhưng lại có phần đẫy đà, cặρ √υ' bự được chống lên đầu giường không lắc lư theo động tác của người đàn ông đang không ngừng ra vào bên trong huyệt thịt, làn da trắng như ngọc lại càng thêm nuột nà, bởi vì động tình mà trở nên ửng đó, như là nhận được thêm một lớp ánh sáng, khiến người khác mê mẩn không thể rời mắt!
"Khuynh Khanh, Khuynh Khanh... Con gái ngoan của cha, con cɧó ©áϊ lẳиɠ ɭơ!" Từ phía sau ôm lấy tiểu cô nương vào lòng, côn ŧᏂịŧ to dài không ngừng ra vào trong âʍ ɦộ của nữ nhân.
Một bên không ngừng gọi nữ nhân nhỏ bé mê người, một bên nam nhân cơ thể cường tráng chỉ hận không thể lập tức giao mạng mình cho đối phương.
Không ngừng xoa nắn bầu ngực của nàng lại đồng thời thẳng thắt lưng liên tục đưa đẩy về phía trước, khiến côn ŧᏂịŧ cắm thật sâu vào bên trong huyệt thịt của tiểu mỹ nhân, đồng thời còn khiến cho dâʍ ɖị©ɧ trong suốt liên tục chảy ra.
"Ưm, a ~ Không, đừng mà, đừng mà, a ~" Mặc dù không phải lần đầu tiên bị phụ thân dày vò như vậy, nhưng vừa rồi nàng bị phụ thân đè ở trên giường bắn tinh hai lần, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi.
Hiện giờ cả người nàng mềm nhũn không còn một chút sức lực nào, Tô Khuynh Khanh chỉ cảm thấy huyệt nhỏ của mình giống như sắp bị phụ thân phá hỏng, nàng không ngừng rêи ɾỉ một cách quyến rũ, vặn vẹo cơ thể, cố gắng làm cho nam nhân buông mình ra.
Đương nhiên nam nhân này sao có thể buông nàng ra, ngược lại đối phương càng ôm chặt lấy thân thể nhỏ nhắn yếu ớt của nàng, côn ŧᏂịŧ thô dài liên tục đâm vào trong huyệt thịt của nàng, qυყ đầυ thô to càng không ngừng đâm vào cổ tử ©υиɠ của nữ nhân.
"Ưm, a ~" Vốn dĩ cơ thể nhỏ nhắn đã bị nam nhân dày vò tới mềm nhũn yếu ớt, hiện tại qυყ đầυ khổng lồ của phụ thân không ngừng thúc vào cổ tử ©υиɠ của nàng, tiểu cô nương cảm thấy mình sắp bị đối phương phá hỏng, quay lưng về phía nam nhân liên tục giãy dụa muốn thoát ra, nhưng nàng càng vùng vẫy, nam nhân lại càng ôm chặt hơn, không cho nàng cơ hội vùng vẫy, sau đó hung hăng đâm thật mạnh vào cổ tử ©υиɠ của nàng: "Phụ, phụ thân, a ~"
Nàng bị dày vò tới mức không chịu nổi, tiểu mỹ nhân luôn miệng gọi nam nhân xin tha, nhưng đối phương nhanh chóng nắm lấy cằm của nàng kéo qua, chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của nữ nhân, vô cùng bá đạo hôn lên môi nàng.
Bạch Đào cùng Anh Đào phụ trách gác đêm trong phòng, cách một tấm rèm vải rụt rè nhìn hai cha con không ngừng quấn lấy nhau bên trong chỉ cảm thấy cực kỳ khϊếp sợ, chỉ hy vọng phò mã có thể sớm bình tĩnh lại, nhanh chóng buông tha cho tiểu quận chúa đáng thương của các nàng!
"Phụ thân ~ Con, con sắp tắt thở rồi ~" Phụ thân nhanh chóng buông đôi môi bị trêu chọc tới mức sưng đỏ của nàng ra, Tô Khuynh Khanh chỉ biết ủy khuất dựa vào vòng tay của nam nhân, ánh mắt tràn ngập hơi nước, ngây thơ nhìn nam nhân vẫn đang hành hạ mình.