“Khuynh Khanh, bảo bối của phụ thân để phụ thân yêu thương con nhiều hơn…” Nam nhân ôm chặt tiểu mỹ nhân trong ngực, rút dương vật lớn của mình ra, đặt tiểu nhân nhi ngồi trên đùi mình, sắc mặt đỏ rực vừa nhìn là biết thật sự không bình thường.
Dường như nam nhân đã uống say, khuôn mặt tuấn tú dán vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của tiểu nhân nhi, càng không ngừng cọ sát, côn thịt lớn rất nhanh lại cắm vào trong tiểu huyệt của nữ nhi.
“A ~ phụ thân ~ phụ thân ~” Lúc này, Tô Khuynh Khanh đã bị phụ thân thao đến mức cơ thể mềm nhũn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp ửng đỏ bị ép dán vào khuôn mặt tuấn tú của phụ thân, ánh sáng của ngọn nến xuyên qua tấm rèm chiều lên hai ngời nhìn thấy phụ thân thiệt tình lại phóng đãng như vậy, tiểu mỹ nhân sợ hãi không thôi.
Một tháng nay nàng phải đối phó với sự tức giận của phụ thân, tiểu cô nương cảm thấy cực kỳ khó xử nhưng mỗi lần như vậy nam nhân này hoàn toàn không cho nàng có gian suy nghĩ, có cơ hội do dự, sau đó lại một lần đâm thật sâu khiến cho nàng phát ra tiếng rên mê loạn!
“Khuynh Khanh, Khuynh Khanh…” Tô Hành tham lam ngửi mùi hương trên người nữ nhi, cảm thấy hưng phấn tột đột, càng siết chặt cái eo nhỏ nhăn mềm mại của nữ nhi, hung hăng đâm vào nơi sâu nhất của nàng, động tác cực kỳ nhanh và mạnh, theo động tác không ngừng của người đàn ông, dưới ánh nến lay động, bóng dáng lả lướt của tiểu mỹ nhân càng không ngừng lên xuống, hai vú lớn càng không ngừng nảy lên phát ra tiếng bốp bốp khiến người khác ngượng ngùng, làm cho người ta không nhịn được mà đỏ mặt tía tai.
“Phụ thân ~” Tiếng rên rỉ mềm mại vang lên, tiểu cô nương thật sự không có cách nào khác chỉ có thể mềm nhũn dựa vào trong ngực nam nhân, chôn mặt vào hõm vai nam nhân, cơ thể mềm mại run rẩy không ngừng, hai cánh hoa thịt lại cực kỳ kích động cọ rút đóng mở, vừa không ngừng co rút vừa phun ra nước da^ʍ mĩ, cuối cùng làm cho phụ thân bắn ra.
Sau ba ngày chịu khổ cuối cùng cũng được phát tiết ra, quy đầu cực lớn đâm vào miệng tử cung của nữ nhi không ngừng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh, nam nhân chỉ cảm thấy cực kỳ vui sướng không khỏi cầm nhẹ một tiếng, đặt tiểu nhân nhi trên giường, đâm một cái thật mạnh.
Bị phụ thân đâm sâu như vậy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bóng không ngừng rót vào trong bụng mình, cảm giác tê tê lan tỏa khắp nời, chân của Tô Khuynh Khanh không nhịn được quấn chặt lấy người, ngón chân không chịu được kích động mà cuộn lại, đợi cho đến khi người đàn ông thả lỏng người ra, Tô Khuynh Khanh chỉ cảm thấy cả người toàn là mồ hôi…
“Cha, phụ thân ~” Tuy rằng hiện tại tiểu cô nương không có chút sức lực nào nhưng nàng cũng không dám ở cùng phụ thân quá lâu, chỉ đành sờ hãi chọc vào khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông muốn xác định liệu nam nhân này đã ngủ hay chưa, không ngờ nàng mới chọc nhẹ một cái như vậy, nam nhân lại híp mắt, rầu rĩ đáp một tiếng, nàng sợ tới mức sắc mặt thay đổi, cũng may lúc này Bạch Đào nhanh chóng chạy lên, cầm lấy túi hương có thuốc mê đặt trên chóp mũi của phò mã, khiến cho hắn hôn mê bất tỉnh!
Thấy Bạch Đào thông minh như vậy, tiểu cô nương thở phào nhẹ nhõm nhưng lại không nhịn được oán thầm, sao Bạch Đào không dùng thứ này ngay từ lúc phụ thân bắn ra lần đầu tiên chứ~
“Quận chúa, nô tì sợ phò mã quá khó chịu cho nên mới dùng túi hương này chậm như vậy, quận chúa thứ tội!” Anh Đào cố gắng đẩy phò mã sang một bên, Bạch Đào cố gắng giải thích, sau khi nói xong còn quan sát thật cẩn thận chủ tử nhà mình.
“A ~ Đừng, đừng nói những chuyện này nữa… Ta, ta… Cái thứ đó của phụ thân bị kẹt ở đây, bây giờ phải làm thế nào?” Cũng không biết có phải dùng thuốc mê quá sớm hay không, mặc dù phụ thân đã bắn tinh nhưng côn thịt vẫn còn rất cứng, lúc này nam nhân đã bị đẩy ra nhưng côn thịt vẫn kẹt trong tiểu huyệt của mình… Thật đáng sợ!