Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 471

Bọn họ chạy như vậy, Ôn Ninh vốn dĩ vẫn chỉ lờ mờ hoài nghi, lần này đã xác định, một giây sau liền định đuổi theo hỏi cho rõ ràng.

Chỉ là còn chưa xuất phát, phía sau lưng đã có người đi tới: “Ôn tiểu thư, nghi lễ sắp bắt đầu rồi.”

Bởi vì Ôn Ninh là đại diện thiết kế của tập đoàn Lục thị, cho nên chỉ có thể bỏ qua.

Nhìn thấy hai người kia càng lúc càng xa, Ôn Ninh không nhịn được thở dài.

Luôn có dự cảm không bình thường.

“Sao thế?”

Lục Tấn Uyên thấy nghi lễ bắt đầu, cũng thoát thân từ vòng vây của những người xung quanh, đi đến bên cạnh Ôn Ninh, thấy vẻ mặt cô có vẻ kỳ lạ nên nhịn không được hỏi.

“Không có…”

Ôn Ninh lắc đầu, không có gì chắc chắn cả, cô không muốn nói bừa.

Càng huống hồ, người cũng không biết đã chạy đi đâu rồi, cô có nói cũng vô dụng.

Lục Tấn Uyên làm sao không nhìn ra được cô có chuyện che giấu chứ? Đôi mắt tối đi mấy phần, bình tĩnh mở miệng: “Em có chuyện giấu anh.”

Ôn Ninh vừa muốn mở miệng, người dẫn chương trình đã ở trên sân khấu gọi cô lên phát biểu.

“Sau đây xin mời người đạt giải bạc của cuộc thi thiết kế lần này cô Ôn Ninh lên sân khấu có đôi lời phát biểu.”

Ôn Ninh lập tức đứng dậy, bước lên sân khấu.

“Có thể nhận được giải thưởng này tôi rất vui, có thể tham gia triển lãm lần này tôi cũng rất lấy làm tự hào, tôi vốn là người ngoài ngành, thời gian tiếp xúc với thiết kế chưa quá năm năm, cho nên trên con đường này tôi vẫn luôn tìm tòi học hỏi, thất bại cũng không ít. Nhưng may mắn là tôi đã kiên trì được đến hiện tại, cuối cùng cũng đạt được những thành tích nhất định, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.”

Ôn Ninh dựa theo bản thảo đã chuẩn bị sẵn chậm rãi nói.

Tất cả đều tiến hành thuận lợi, Ôn Ninh bước xuống sân khấu, người chiến thắng cuộc thi Tina cũng lên sân khấu.

Trái ngược với vẻ khiêm tốn nhã nhặn lúc nãy của Ôn Ninh, cô ta lúc này hiện rõ vẻ đắc ý trên khuôn mặt.

“Tôi là Tina của gia tộc Horton, có thể rất nhiều người chưa từng nghe qua tên tôi, có điều không cần gấp, cuộc thi này tôi rất vui khi có thể đánh bại một người.”

Ánh mắt của Tina dừng trên người Ôn Ninh.

Ánh nhìn của người đứng đầu gia tộc Horton cũng mang theo vài phần đắc ý không nói nên lời. Lần trước con gái nhỏ của ông ta thua dưới tay người phụ nữ không tên không tuổi này, không chỉ là về mặt thanh danh khi thua một người mới, mà còn vì ngoài ý muốn mà bị hủy hoại dung nhan, món nợ này, ông ta đều tính hết lên đầu Ôn Ninh.

Lần này có thể đạp cô xuống để đoạt giải đúng thật là không còn gì tốt hơn.

Ôn Ninh chính là hòn đá lót đường tốt nhất của Tina, làm cho cô ta từ vô danh trở nên hot đến mức chạm vào là bỏng.

“Người này đã từng đánh bại em gái tôi, bài diễn thuyết vừa nãy của cô ta cũng có nói, thời gian cô ta tiếp xúc với thiết kế cũng chưa được năm năm, thế mà làm sao có thể thắng được em gái tôi từ nhỏ đã được luyện tập bồi dưỡng, cũng không biết tự lượng sức mình, hơn nữa địa điểm thi đấu lần trước là sân nhà của cô ta. Nhưng cũng may, ban giám khảo lần này đều rất công bằng vô tư, dành cho gia tộc Horton chúng tôi một kết quả nên có.”

Những lời này vừa nói ra, những người ở đó đều xì xào bàn tán.

Nói trắng ra, lần này Tina chính là mượn thành tích của mình đạp lên Ôn Ninh để bước lên một bậc.

Hơn nữa, ẩn ý trong đó vẫn chính là kết quả lần trước không công bằng, nể mặt tập đoàn Lục thị ở đằng sau Ôn Tình.

Không ít người hả hê nhìn sang, hai người đặt giải cấu xé lẫn nhau, bọn họ đương nhiên sẽ vui vẻ đứng ngoài xem náo nhiệt.

Vẻ mặt Lục Tấn Uyên lạnh xuống, tuy biết rằng gia tộc Horton luôn không chịu an phận, nhưng không ngờ rằng bọn họ thế mà lại ở nơi này công khai ám chỉ.

Ôn Ninh cũng có phần cạn lời, cuộc thi lần trước đường đường chính chính, cho dù là cô thắng cũng có một phần do may mắn, nhưng rốt cuộc vẫn không có gì khuất tất cả.

Vậy mà cô Tina này… rõ ràng lấy thiết kế của người khác, giờ phút này vẫn ra vẻ ngay thẳng mà nói ra những lời này, Ôn Ninh cũng đã có phần tức giận.

“Ý của cô là tôi chiến thắng không vinh quang?”

Ôn Ninh đứng dậy, không tự ti cũng không kiêu ngạo nói.

“Vậy chi bằng chúng ta công khai đấu lại một lần.”

Tina nghe Ôn Ninh nói như vậy, trên mặt xẹt qua một nụ cười khi đạt được mục đích: “Tôi đương nhiên không sợ rồi.”

Ôn Ninh nhíu mày, luôn cảm giác được có chỗ nào đó không đúng, nhưng cô lại không nói ra được.

Những người ở đó nghe bọn họ nói muốn thi đấu lại một lần nữa cũng nhao nhao tán thành.

Rất nhanh việc này đã được quyết định như vậy.

Lục Tấn Uyên im lặng quan sát, lại cảm thấy rất kỳ lạ.

Anh đã tìm người điều tra qua thiết kế trước đây của Tina, khả năng rất bình thường, cô ta lại dám đề nghị thi đấu trực tiếp?

Có điều, nếu như Ôn Ninh đã đề xuất, anh cũng sẽ không nói gì ở đó, như vậy chỉ làm cho người khác cảm thấy thật sự có nội tình đen tối.

“Nếu đã như vậy thì tìm một đề mục để thi đấu đi.” Lục Tấn Uyên lạnh nhạt nói, một đám người bàn bạc một hồi, quyết định dùng chủ đề của cuộc thi.

Người dẫn chương trình quay trở lại, trong tay cầm micro: “Trong này có mười từ chủ đề, lát nữa xin mời hai nhà thiết kế dựa theo chủ đề tiến hành thiết kế, chỉ cần vẽ một bản phác thảo là được rồi, đến lúc đó sẽ có giám khảo tiến hành cho điểm.”

Hai bên đều không có ý kiến, người dẫn chương trình rất nhanh đã rút ra một tờ giấy, từ chủ đề phía trên là Phục hưng.

Ôn Ninh không nhịn được nhăn mày, từ chủ đề này quả thực rất có độ khó, phong cách phục cổ, chỉ cần bất cẩn một chút thôi sẽ rơi vào lối mòn.

Chỉ là nhìn thấy vẻ mặt như đã dự liệu trước của Tina, tính hiếu thắng của Ôn Ninh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nếu như đã là thi đấu trực tiếp, cô ta không thể sao chép của bên ngoài, vậy bản thân cô cũng không cần sợ gì cả.

Hai người nhận lấy giấy bút bắt đầu tiến hành thiết kế.

Ôn Ninh nghĩ nghĩ, từ Phục hưng này rất dễ khiến mọi người liên tưởng tới văn hóa Phục hưng phương Tây.

Nhưng Tina lại là người nước ngoài chính gốc, nếu như đối đầu với cô ta về việc sử dụng những nguyên tố nước ngoài thì e rằng có chút lấy trứng chọi đá.

Cho nên…

Ôn Ninh nghĩ nghĩ cũng không có gò bó như lệ thường, trực tiếp bắt đầu vẽ một bộ xường xám.

Nếu như thiết kế phương Tây không thắng được, chi bằng đổi một con đường khác, trong văn hóa của mình cũng có không ít nguyên tố Phục hưng đáng giá, mà xường xám vừa hay chính là loại Ôn Ninh thích nhất.

Xác định xong mạch suy nghĩ, Ôn Ninh liền bắt đầu động bút.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Ôn Ninh chìm đắm trong mạch suy nghĩ của chính mình, giống như đã quên mất rằng bản thân đang ở đâu.

Ngược lại Tina cứ chốc chốc lại ngẩng đầu liếc nhìn Ôn Ninh một cái, nụ cười trên mặt từ đầu đến cuối chưa từng biến mất.

Lục Tấn Uyên nhìn những cử động của cô, lại nhìn thấy Tina không hề chuyên tâm nhưng tiến độ thậm chí còn nhanh hơn cả Ôn Ninh, cứ luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Cô Tina này không lẽ chỉ một chút liền thay đổi thành thiên tài rồi sao?

Rất nhanh thời gian thiết kế đã kết thúc.

Ôn Ninh từ từ dừng bút, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tina đã hoàn thành xong từ sớm, ung dung mang bản thảo của mình nộp lên trên, ngồi chờ quyết định của giám khảo.

Ban giám khảo lo lắng lần này lại bị chỉ trích không công bằng, liên dứt khoát đem hai tác phẩm bày ra.

Đầu tiên là của Ôn Ninh, Ôn Ninh thiết kế một chiếc xường xám cách tân, màu nền là màu xanh nhạt vô cùng thanh nhã, bên trên điểm xuyết những hoa văn ngọc ấn lớn màu đỏ, hai loại đối lập với nhau tạo nên một loại khá có tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác.

Thiết kế ra được như vậy trong thời gian ngắn đã rất tinh xảo rồi.

Người xem đều gật đầu công nhận thực lực Ôn Ninh rất tốt, sau đó nhìn đến bức vẽ của Tina, tất cả mọi người đều kinh ngạc tới phát ngốc.