Anh rể nhìn biểu cảm giãy dụa của tôi thì bất ngờ nắm lấy chuôi roi ấn mạnh vào trong tiểu huyệt của tôi, đồng thời dùng sức xoay tròn nó.
“A... Anh rể... Đừng... Đừng mà... A...” Những hạt tròn bên trên chuôi roi liên tục nghiền ép bên trong thân thể tôi, loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này khiến tôi giống như bị thủy triều bao phủ. Tôi bắt đầu mất khống chế, những tiếng rêи ɾỉ vang lên không ngớt. Tôi nắm chặt lấy cánh tay hắn, muốn ngăn cản hắn đừng dùng thứ đó đâm vào tiểu huyệt của tôi nữa, nhưng tôi không còn bất cứ chút sức lực nào. Bàn tay của hắn cường hãn mà có lực, tôi căn bản không thể làm được gì, ngược lại còn khiến hắn càng thêm điên cuồng làm nhục tôi.
“Không cần dươиɠ ѵậŧ của anh rể đúng không? Vậy thì chỉ có thể dùng thứ này hầu hạ cho em thôi, đồ dâʍ đãиɠ.” Anh rể nở nụ cười vừa hưng phấn vừa biếи ŧɦái, hắn tiếp tục tăng thêm lực đạo, chuôi roi đâm vào sâu trong hoa huyệt của tôi. Cả người tôi giống như bị điện giật, thân thể run rẩy kịch liệt, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng tiết ra càng lúc càng nhiều hơn. Chuôi roi bị dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt, theo mỗi động tác đâm vào rút ra, dâʍ ɖị©ɧ theo đó chảy xuống bắp đùi tôi, rồi chảy xuống nền đất, tạo thành một vũng nước nhỏ.
“Anh rể... A... A... Em sai rồi... Cầu xin anh... Cầu xin anh tha cho em... Em không muốn thứ này... Em muốn dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh... A... Anh rể, cầu xin anh cho em dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh...” Tôi bị hắn làm cho mất hết tôn nghiêm, lúc này chẳng khác nào một con cɧó ©áϊ phát tình, điên cuồng khẩn cầu hắn dùng dươиɠ ѵậŧ đâm vào tôi. Nước mắt tôi cũng không nhịn được mà lăn dài trên má.
“Nói từ sớm có phải là tốt không, cứ phải để anh làm nhục thì em mới chịu khuất phục.” Anh rể nghe thấy lời cầu xin nức nở của tôi thì vô cùng thỏa mãn. Hắn từ từ rút chuôi roi ra khỏi tiểu huyệt của tôi, sau đó vươn tay vạch hai mép thịt của tôi ra, nhìn chằm chằm bên trong nhớp nháp vô cùng, mỉm cười tà da^ʍ: “Chậc chậc, đúng là đáng thương, bị giày vò thê thảm như thế này. Được rồi, để dươиɠ ѵậŧ của anh rể yêu thương cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ này của em nào.”
“Nói từ sớm có phải là tốt không, cứ phải để anh làm nhục thì em mới chịu khuất phục.” Anh rể nghe thấy lời cầu xin nức nở của tôi thì vô cùng thỏa mãn. Hắn từ từ rút chuôi roi ra khỏi tiểu huyệt của tôi, sau đó vươn tay vạch hai mép thịt của tôi ra, nhìn chằm chằm bên trong nhớp nháp vô cùng, mỉm cười tà da^ʍ: “Chậc chậc, đúng là đáng thương, bị giày vò thê thảm như thế này. Được rồi, để dươиɠ ѵậŧ của anh rể yêu thương cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ này của em nào.”