Anh Ấy Có Hơi Mạnh Bạo

Chương 4

Hai người lần lượt bước ra khỏi thang máy, đi về phía bãi đậu xe.

Xung quanh có ánh đèn xe nhấp nháy, Lý Thương đầu óc bỗng nhiên tỉnh táo lại, cậu nhìn chăm chăm Trì Dã, lòng thầm hỏi không biết người này có phải nông dân chăn rau sạch lão luyện hay không.

Trì Dã mở cửa ghế sau, hơi nghiêng đầu ra hiệu về phía cậu.

Người đàn ông này có đôi lông mày và ánh mắt hoang dại, trên người tỏa ra phong thái hoang dã nhiệt liệt, dáng người cao lớn cùng với đôi chân dài thẳng tắp. Anh đang đứng ở đó, một tay chống lên cửa xe, tay kia đang từ từ cởi bỏ cúc áo, mơ hồ có thể nhìn thấy cơ ngực và múi bụng đồ sộ lấp ló bên trong.

Làn da màu lúa mì, là màu lúa mì mà Lý Thương yêu thích say mê nhất.

Lý Thương huýt sáo tán thưởng, “Anh rèn luyện thân thể tốt đấy.” Nói xong lại cố ý di chuyển ánh nhìn xuống dưới thứ đang bị đũng quần che đi, còn liếʍ liếʍ môi. “Chỗ kia cũng luyện được ra gì chứ?”

Trì Dã cười khẽ, “Thử xem nhé?”

Thử thì thử thôi.

Lý Thương kéo người đàn ông kia vào xe cùng mình, tiện tay đóng cửa, đè Trì Dã xuống rồi cuồng nhiệt hôn anh.

Nụ hôn vừa rồi trong quán bar khiến cả hai đều có phản ứng sinh dục, bây giờ ở trong xe, hai người vừa va vào nhau, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giữa hai chân đều theo cảm giác hưng phấn của chủ nhân chúng mà bừng bừng phất cờ đứng dậy.

Trong miệng của anh còn mang theo dư vị của rượu, Lý Thương cơ hồ có thể đoán được vừa rồi anh đã uống loại rượu gì. Trong mũi còn thoang thoảng mùi thuốc lá, hơi thở mang theo hương bạc hà mát lạnh, kiến cậu tỉnh táo hơn đôi chút.

Cậu mơn trớn môi dưới của Trì Dã một cách kí©ɧ ŧìиɧ, lại cắn nhẹ vào lưỡi anh, khi cắn còn như có như không rên lên một tiếng hừ nhẹ.

Tiếng rêи ɾỉ đầy mị hoặc khiến máu trong người Trì Dã như sôi lên, anh hơi dùng sức lật người kia lại, chiếm lại ưu thế, hai tay đặt trên má Lý Thương, vừa cuồng nhiệt hôn lên môi cậu, vừa cởi cúc áo cậu ra.

Sau khi chiếc áo sơ mi được cởi ra, thân hình trắng nõn cũng lõα ɭồ trước mắt. Trông cậu không gầy lắm, làn da mịn màng đàn hồi, có thể nhìn ra là đã từng rèn luyện rồi, đầṳ ѵú hồng hào khẽ run khi tiếp xúc với không khí.

Lý Thương rất không thích tư thế này, vừa định lật người đẩy Trì Dã trở lại, đầu nhũ hoa trên ngực đột nhiên bị hàm răng của anh cắn nhẹ, thân thể lập tức mềm nhũn, run rẩy rên lên một tiếng.

“Ah……”

Trì Dã khẽ cười, “Nhạy cảm đến mức này sao?”

Lý Thương đang muốn phản bác, người đàn ông kia đã cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú còn lại của cậu.

Loại kɧoáı ©ảʍ ngưa ngứa tê tê như một cái roi quất vào lưng cậu.

Mấy lời chửi bậy của Lý Thương lập tức nghẹn ở trong cổ họng, cậu thở hồng hộc, toàn thân căng thẳng, kɧoáı ©ảʍ khiến cậu không tự chủ được ưỡn ngực, cả người ưỡn thành một đường vòng cung xinh đẹp.

Trì Dã một tay nghịch núʍ ѵú, tay kia cởi cúc quần cậu, dươиɠ ѵậŧ cương cứng bật ra, anh cầm lấy nó vuốt ve trong tay.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Lý Thương rất tinh tế, từ đỉnh đầu đến gốc, toàn thân mang màu hồng nhuận đẹp mắt, niệu đạo đã tiết ra chất nhầy trong suốt. Bỗng nhiên bị bàn tay cứng rắn của anh nắm lấy, nó không tự chủ được giật giật lên vài hồi trong lòng bàn tay người kia.

Trì Dã cười thâm trầm, tán thưởng: “Bộ dạng trong thật xinh đẹp.”

Không biết là đang khen dươиɠ ѵậŧ của Lý Thương, hay khen nhan sắc của cậu nữa!

Lý Thương bị du͙© vọиɠ tra tấn đến toàn thân căng thẳng, nghe vậy, cậu vô thức nhìn về phía hai chân của Trì Dã.

Ánh sáng trong xe mờ ảo, đôi khi có ánh đèn của xe khác đi ngang qua, lúc đó cậu chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một đường nét mơ hồ không kém.

Có vẻ như… nếu so sánh với cái của cậu thì cái kia lớn hơn rất nhiều.