Chân Giữa Của Anh Ấy Thật To

Chương 9: Tối nay không cần kiểm hàng

Cho dù đi ở phía trước, Lộc Âm vẫn có thể cảm nhận được người ở sau lưng bất an, trái lại cô rất vui vẻ, không nghĩ đến còn có thể nhặt được xử nam.

Xem ra “hàng” tối nay quả thực không cần lãng phí thời gian đến kiểm tra nữa, trực tiếp trả hàng là được.

Cô lấy di động ra nhanh chóng gõ mấy chữ, sau đó theo thói quen xóa bỏ liên lạc.

Cô nhìn bóng dáng của người phía sau phản chiếu trên nền đá cẩm thạch, xem ra hôm nay quả thật không uổng công đến đây.

Sau khi mở ra cánh cửa kia, Lục Sinh theo bản năng hít sâu vào một hơi, anh muốn để cho chính mình thoạt nhìn không bất an như thế.

Lộc Âm ngồi lên chiếc ghế đối diện bàn làm việc của anh, cho dù không nhúc nhích, cô chỉ nhẹ nhàng ngồi đó vẫn hấp dẫn sự chú ý của Lục Sinh.

Tay Lục Sinh run run đặt túi xách của cô lên bàn: “Lộc tiểu thư, cảm ơn cô.”

Lộc Âm cảm thấy có chút buồn cười, dựa theo đạo lý mà nói, là cô làm anh biến thành dáng vẻ này, sao anh lại phải cảm ơn cô chứ?

Nhưng cô rất hài lòng với phản ứng của anh, cho dù là trên vẻ mặt hay hạ bộ.

“Hả? Lục tiên sinh dự định cảm ơn tôi như thế nào đây?” Lộc Âm theo ý anh hỏi.

Cô có chút hăng hái tựa người ở trên ghế dựa, chậm rãi ngẩng đầu, chăm chú nhìn Lục Sinh, duỗi chân, dùng mũi giày cao gót câu lấy ống quần thể thao của Lục Sinh.

Lục Sinh cúi đầu nhìn xuống, cả người cứng ngắc ngay tại chỗ, mặc dò du͙© vọиɠ đến từ vực sâu bị ma nữ thỏa thích trêu chọc.

Cô giơ chân lên, theo ống quần của anh dần dần đi lên, dán lên bắp chân anh đi đến bên đùi.

Cô cảm nhận được bắp thịt anh căng cứng, không một chỗ buông lỏng.

Chân Lục Sinh cảm nhận được từng cảm giác ngứa, anh có thể làm gì đó, nhưng anh lại không làm.

Lục Sinh lựa chọn đứng nguyên tại chỗ mặc cho cô đùa bỡn, anh không thể không thừa nhận trong lòng mình cũng khát vọng dạng đùa bỡn này, anh đẩy hết tất cả quy về bản năng, bởi vì anh chưa từng chạm qua phụ nữ.

Thời gian dần trôi qua, nửa trước của giày cao gót trực tiếp giẫm lên hạ bộ của anh, giẫm côn ŧᏂịŧ của anh đến sát bụng, giẫm côn ŧᏂịŧ từ chỗ thắt lưng quần phồng lên một mảng lớn.

Qυყ đầυ tiếp xúc với không khí lạnh cực kỳ khát vọng phun ra dịch thể trong suốt.

“Ồ, xem ra là Lục tiên sinh mua quần hơi nhỏ.” Trong giọng nói của cô tràn đầy trêu chọc.