Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 39

Hàn Mẫn nhìn Trình Minh Thạc sau đó nhẹ nhàng gật đâu. Thấy y gật đầu hắn liền hôn lấy y, tay từ từ tháo y phục trên người y xuống

Hàn Mẫn vì cái hôn của người trước mặt khiến y trời đất quay cuồng

“Ưm… vương gia..từ từ” Hàn Mẫn đẩy nhẹ người ra

“Mẫn nhi ta không đợi được nữa” Trình Minh Thạc không nói nhiều tiện tay xé y phục của Hàn Mẫn, trong lòng không khỏi mắng kẻ nào lại y phục dày đến vậy cởi cũng thật lâu quá đi mất

Trình Minh Thạc từ từ di chuyển nụ hôn xuống dần đến trước hai hạt anh đào của y, hắn nhẹ nhàng ngậm lấy, Hàn Mấn bất ngờ bị công kích không kiềm chế được mà rêи ɾỉ

“Ưm…vương gia”

“Gọi ta là Minh Thạc, Mẫn nhi gọi ta là Minh Thạc” hắn muốn nghe Hàn Mẫn gọi tên của mình

“Minh Thạc…ư” Hắn nghe y gọi tên không kiềm được mà cắn một cái

Nhìn người dưới thân đầy nét mê hoặc, Trình Minh Thạc dặn lòng phải thật bình tình không để y bị thương được, đây là lần đầu của y nhất định phải nhẹ nhàng

Trình Minh Thạc từ từ đưa tay xuống phía dưới, tiểu Mẫn đã c**ng từ lâu hắn nhẹ nhàng xoa nắn, Hàn Mẫn vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà rêи ɾỉ

“Minh Thạc …. Ưm … ta ta….người thật sự không chán ghét ta sao”Hàn Mẫn nhìn hắn

“Mẫn nhi của ta, là trân bảo của ta ta không chán ghét ngươi, giao cho ta được không” Trình Minh Thạc nói sau đó nhanh tay thoát y phục của mình xuống, tay còn lại chuyển từ tiểu Mẫn xuống nụ hoa nhỏ phía dưới, thật sự điều bất ngờ nhất đối với hắn kiếp trước chính là việc Hàn Mẫn là song tính nhân

Trình Minh Thạc nhẹ nhàng xoa xoa sau đó từ từ đưa một ngón tay vào bên trong, hoa nhỏ lần đầu bị người ta đυ.ng vào không khỏi có chút rụt rè bao chặt lấy ngón tay của hắn

“Ah….Minh Thạc ….ưm… ta cảm thất lạ quá… người….. ưm….bỏ tay ra” Hàn Mẫn rêи ɾỉ lần đầu tiên bị người chạm vào bên trong kɧoáı ©ảʍ khiến Hàn Mẫn không chịu nỗi

Thấy Hàn Mẫn dần ổn, hắn tăng thêm ngón tay, sau đó tăng thêm một ngón nữa không ngừng làm động tác ra vào, Hàn Mẫn ở trên không kiềm chế nỗi mà rêи ɾỉ không ngừng

“Ưm…ah….dừng lại….ta chịu không nỗi….ah”

“Mẫn nhi ta vào được chứ” thấy bên trong đã được mở rộng hắn lập tức chuẩn bị để tiểu Thạc ra trận

“Được không”thấy Hàn Mẫn không trả lời hắn cố ý đẩy tay mạnh một cái khiến người trên lập tức giật mình

“Vương gia…..ưm người…chơi xấu”

“Vậy Mẫn nhi cho ta vào được không” Hàn Mẫn nhìn hắn sau đó gật đầu. Nhận được cái gật đầu của y Trình Minh Thạc lập tức đặt tiểu Thạc trước nụ hoa nhỏ sau đó từ từ đ*m vào

“Ahhh…” Hàn Mẫn rên lớn sau đó b*n ra, thật sự thật của của hắn rất lớn tiểu hoa của y lại nhỏ do vốn dĩ y là song tình nhân thể giống như nữ nhân được nơi đó đặc biệt nhỏ hơn nữ nhân, bị đ*m vào đột ngột khiến Hàn Mẫn không chịu nỗi

“Mẫn nhi..ah….đừng kẹp chặt ta như vậy” mặc dù đã giúp y mở rộng nhưng vẫn khiến cho hắn lẫn y đều không khỏi bị đau, nhìn Hàn Mẫn mặt vô cùng đau đớn mà hắn không khỏi xót, kiếp trước hắn chỉ toàn thù hận nên lần đầu của Hàn Mẫn như thế nào hắn cũng không để tâm đến, nhìn khuôn mặt trước mặt hắn xót xa vô cùng vì lúc đó không để ý đến cảm nhận của y, chắc chắn lúc đó so với bây giờ y còn đau đớn hơn

“Thả lỏng… Mẫn nhi…ưm… nếu ngươi không chịu được, lập tức nói với ta” Trình Minh Thạc nhẹ nhàng vuốt ve Hàn Mẫn

“Minh Thạc…ưʍ..người động” Hàn Mẫn biết hiện tại không phải ên y cảm thấy đau đớn mà Trình Minh Thạc cũng vậy, y cố gắng thả lỏng, nhưng dù sao đây là lần đầu không tránh khỏi đau đớn

Trình Minh Thạc nghe y nói lập tức động, ban đầu vẫn nhẹ nhàng nhưng sau khi nghe được tiếng rêи ɾỉ của Hàn Mẫn lập tức đẩy nhanh lực đạo khiến Hàn Mẫn suýt chút nữa ngất đi vì kɧoáı ©ảʍ

“Minh Thạc ….ưm….người…chậm…ah…ưm”

“Mẫn nhi…mẫn nhi của ta”

“Ah…ưm…người …mau chậm…”

“Lúc mau lúc chậm Mẫn nhi ngươi muốn ta phải như thế nào đây” nhìn người dưới thân Trình Minh Thạc không kiểm nỗi mà chọc ghẹo, Hàn Mẫn đỏ mặt không ngừng, Trình Minh Thạc nhẹ nhàng hôn lấy môi y, sau đó xuống hai hạt anh đào Hàn Mẫn bị công kích cả trên lẫn dưới lần nữa không chịu được mà lần nữa b*n ra

“Ah…vương gia…người…đừng….như vậy” Hàn Mẫn bị sự vận động ra vào của người phía trên làm cho không biết trời mây, đột nhiên cảm thấy sự co giật nhẹ bên trong

“Mẫn nhi mang thai hài tử của ta được không”Không đợi người trả lời, tiểu Thạc đâm mạnh sau đó xuất ra

Hàn Mẫn sau bị người làm đến gần như muốn ngất mà thở hổn hển, y phải thật sự công nhận, vương gia ngươi thật giỏi

“Mẫn nhi ngươi ổn chứ” thấy Hàn Mẫn im lặng Trình Minh Thạc lo lắng sợ rằng bản thân hắn làm y xảy ra chuyện

“Vương gia, ta không sao” Hàn Mẫn bây giờ giọng nói có chút khàn, bản thân y nhận ra mình đã rêи ɾỉ đến mức khàn giọng rồi, thật quá mất mặt mà

Trình Minh Thạc từ từ rút tiểu Thạc ra, mãu lẫn t*nh d*ch cùng nhau chảy ra bên ngoài, nhìn cảnh tượng da^ʍ mỹ trước mắt hắn lập tức lại không kiềm được, thấy được tiểu Thạc lại lần nữa c**ng Hàn Mẫn không biết nên khóc hay nên cười nếu còn bị làm y sợ mình sẽ ngất xĩu mất

“Mẫn nhi cho ta lần nữa được không” mặc dù là hỏi nhưng tay của hắn đã bắt đầu xoa xoa đặt trước c*c hoa của y, Hàn Mẫn bây giờ có nói không cũng không được, Trình Minh Thạc nhẹ nhàng dùng dịch thể lúc nãy làm trơn sau đó đẩy nhẹ ngón tay bắt đầu mở rộng tiểu c*c hoa, Hàn Mẫn căng người so với nụ hoa nhỏ phía trên tiểu c*c hoa cũng là lần đầu tiên bị người ta chạm vào không khỏi đau đớn

“Ah…ư …. Người chậm một chút” Hàn Mẫn nhăn mài, thật sự đau đớn a, so với đau đớn còn hơn như thế nữa

“Mẫn nhi, thả lỏng” Trình Minh Thạc nói sau đó tăng thêm ngón tay ra vài, cảm thấy người dưới thân dần thả lỏng, hắn lập tức rút tay thay vào đó là tiểu Thạc

Hàn Mẫn bất ngờ bị đ*m vào lập tức hét lớn

“Ahhh…người…người….”

“Ah…Mẫn nhi” Trình Minh Thạc nhìn Hàn Mẫn vì bị kɧoáı ©ảʍ bên dưới mà rêи ɾỉ đến khàn giọng hắn không khỏi đau lòng nhưng giọng rêи ɾỉ của Mẫn nhi khiến cho hắn càng muốn ức hϊếp y hơn

Trình Minh Thạc bắt đầu động, Hàn Mẫn từ đau đớn mà dần có kɧoáı ©ảʍ nhất là khi bị người chạm vào chỗ đó

“Ah…ưm” Hàn Mẫn không biết cơ thể bản thân như thế nào liên tục bị người chạm vào điểm đó khiến y sắp không chịu nỗi nữa

“Là chỗ này sao Mẫn nhi” nhận thấy đã đυ.ng đúng điểm, Trình Minh Thạc đẩy nhanh luật động liên tục để tiểu Thạc như vô tình như cố tình mà chạm vào điểm đó, Hàn Mẫn bin người dày vò gốt cuộc cũng không chịu nỗi, khi y chuẩn bị b*n ra thì bị ngươit cẩm lấy tiểu Mẫn

“Vương gia….ư….người làm gì vậy” Hàn Mẫn thấy Trình Mình Thạc cầm lấy tiểu Mẫn ngăn y b*n ra mà khó chịu, vương gia người thật xấu

“Mẫn nhi….đợi ta….”Trình Minh Thạc đẩy nhanh luật động sau gần mấy chục cú nhấp gốt cuộc hắn cũng b*n ra, Hàn Mẫn vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không kìm được cũng b*n ra sau đó ngất đi