Chào Mừng Đến Với Thế Giới Hải Đường

Quyển 1 - Chương 4: Cưỡi ngựa play

Không biết Kiều Lạc học kĩ xảo từ nơi nào, mỗi một lần liếʍ mυ'ŧ cây hàng hung tợn đến khó coi đó đều phát ra tiếng nước nhọp nhẹp, cậu biết cách dùng đầu lưỡi bú nút phần đầu to tròn cứng cáp, bản thân cũng vô cùng làm tròn trách nhiệm khi tận hết sức đánh lưỡi trên đỉnh đầu ©ôи ŧɧịt̠, phối hợp với những cú gặm nhẹ của răng, đầu lưỡi Tống Vọng tê dại trước cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ mê người, răng môi gặm mυ'ŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỉnh ©ôи ŧɧịt̠, kɧoáı ©ảʍ sắc nhọn chạy dọc sống lưng, thông qua dây thần kinh truyền khắp toàn thân, hắn kìm chế biết bao mới ngăn chặn lại được cái suy nghĩ nhấp về phía trước của mình.

Côи ŧɧịt̠ to nóng hổi không ngừng bị chơi đùa trong khoang miệng ẩm ướt ấm nóng, đầu ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng rỉ chất nhờn mặn tanh ra, còn chưa kịp rơi ra ngoài thì đã bị đầu lưỡi xảo quyệt cuốn lấy rồi nuốt vào trong bụng, kích thước của thanh hung khí này có phần lớn quá cỡ, hai má Kiều Lạc phồng đến đau xót, miệng mở to cùng với đầu lưỡi vươn ra đầy cố gắng ấy bú khắp thân ©ôи ŧɧịt̠, phát ra tiếng nước da^ʍ đĩ mê người.

Thế nhưng dù cho cậu có cố gắng thế nào cũng chỉ ngậm được nửa cây thôi, nuốt vào nhả ra đến ná thở. Cậu có hơi bực bội, sau hồi tự cổ vũ mình liền vùi đầu xuống, qυყ đầυ to lớn xông đến lớp thịt mềm mại ở giữa yết hầu, được không gian chật hẹp giày xéo sướиɠ đến khó tả.

Chính bản thân Kiều Lạc cũng đã cực kì nứиɠ, gậy thịt xinh xắn dần ngỏng đầu dậy, cà nhẹ vào bắp đùi hơi giương lên của Tống Vọng, nơi tiếp xúc của cả hai lập tức biến thành một mảng ướt nhẹp trơn trượt, sau khi deepthroat vài cái xong Kiều Lạc cảm thấy quai hàm mình như sưng lên, ngẩng đầu nhả ©ôи ŧɧịt̠ lấp lánh ánh nước ra, chỉ dùng đỉnh lưỡi màu đỏ hồng liếʍ khe ©ôи ŧɧịt̠ nhạy cảm từng chút một, lâu lâu thì nút một hơi thật sâu, chọc đến hai bên thắt lưng của Tống Vọng phải run rẩy.

Kiều Lạc vươn một cánh tay ra phía sau, ngón tay linh hoạt dò vào trong, đốt tay tùy ý chen vào khiến dịch ruột chảy tràn lan phát ra tiếng nước lõm bõm, trước đó cậu buộc phải khuếch trương cái đã, sau đó là nhét ba ngón tay vào trong, cửa động bị đào rộng có hơi trướng nhưng động tác cắm rút từng cái liên tiếp vẫn luôn không ngừng.

Phía sau cảm thấy thỏa mãn rồi, thì phía trước lại truyền đến cảm giác trống rỗng, Kiều Lạc thở dài suy nghĩ một hồi, trở người ngồi cưỡi lên eo Tống Vọng, gậy thịt to lớn hung tợn của Tống Vọng được nếp uốn mềm mại sượt qua sượt lại.

Eo Kiều Lạc chợt thẳng, hai tay đỡ lấy thanh hung khí ấy của Tống Vọng, qυყ đầυ chắn trước cửa động hứng tình khó nhịn, khẽ chen vào trong, dù sao cũng lần đầu làm chuyện đó nên Kiều Lạc có hơi căng thẳng, tiến vào cũng không thuận lợi, góc trán dần đổ ra chút mồ hôi lấm tấm.

Tống Vọng lặng lẽ nắm chặt ra giường bên tay, góc trán và cánh tay đều khẩn trương đến gân xanh nổi hằn lên, hắn cũng là người lần đầu nếm qua trái cấm nhưng hắn có ngốc sao cũng biết Kiều Lạc đang làm gì.

Trong thành ruột trơn trượt ấm nóng mà lại khít chặt, mặc dù giờ đây chỉ mới đút vào được cái đầu nhưng hắn đã sướиɠ đến suýt phất cờ đầu hàng, càng khiến Tống Vọng thấy kích động hơn lại là người mang đến cơn sướиɠ này cho hắn, dưới ánh trăng mỏng manh, Tống Vọng lặng lẽ mở mắt.

Kiều Lạc khỏa thân cưỡi ngựa trên người hắn, ngậm lấy cây hàng giữa háng hắn ngồi xuống một cách khó khăn, cậu ngẩng đầu, Tống Vọng chỉ có thể nhìn thấy cần cổ thon dài và đường cằm rõ nét của cậu. Đường cong thắt lưng gầy mảnh mềm mại, làn da trắng mịn dưới ánh trăng vô cùng hút mắt, tay cậu chống trên l*иg ngực Tống Vọng, nhiệt độ nóng rực giữa lòng bàn tay thuận theo lan khắp cả người Tống Vọng như một ngọn lửa đốt cháy đến trái tim hắn.

Cậu ta sao dám, sao lại dám.

Mọi thứ đến quá nhanh, không chừa cho Tống Vọng thời gian suy nghĩ, rõ ràng ban ngày họ còn là bạn tốt mà, vì sao giờ đây dươиɠ ѵậŧ mình lại cắm sâu trong cơ thể Kiều Lạc, hắn không hiểu, không hiểu sao Kiều Lạc lại làm thế, đàn ông với nhau sao lại thích nhau? Kiều Lạc sao lại thích hắn chứ?

Tống Vọng đối với phương diện này gần như không có miếng tri thức nào, hắn vốn thấy nam yêu nam là một chuyện đặc biệt ghê tởm nhưng khi cơ thể Kiều Lạc bao bọc siết chặt hắn, cái nơi ẩm ướt mà lại ấm áp đó, vừa khít chặt cũng vừa sướиɠ điên đó, hắn thế nào cũng nói không ra hai từ chán ghét.

"Hư ah..." Kiều Lạc chợt ra sức cuối cùng đã nuốt hết thứ đồ có kích cỡ đáng sợ kia vào, chôn thật sâu trong thân thể cậu, kéo bên trong căng đến độ vừa mỏi vừa trướng.

Không chờ lâu hơn nữa, Kiều Lạc nhún thắt lưng nuốt vào nhả ra một cách chậm rãi, dươиɠ ѵậŧ to bự mở tầng lớp thịt mềm xếp chồng lên nhau, lúc rút ra còn kéo theo một mảng ướt đẫm, phía dưới Kiều Lạc quá ẩm ướt đi, dưới sự cắm rút chầm chậm dịch ruột tiết ra càng thêm tuôn trào mãnh liệt, làm việc ra vào ngày càng trở nên thuận lợi hẳn.

Kɧoáı ©ảʍ tê dại như sóng biển cùng hung cực ác đổ ào vào hai người, không có kĩ xảo gì quá nhiều, sự ra vào nguyên thủy nhất đã đủ làm cả hai phải điên cuồng.

Kiều Lạc dần có hứng thú hơn, chống đỡ tấm thân ngồi xuống từng chút một bằng đầu gối, động tác thì ngày càng nhanh, tiếng nước nhọp nhẹp ở nơi cả hai gắn kết dần truyền ra.

Cậu vừa lắc eo vừa uốn éo lên xuống, một tay với xuống cầm lấy dươиɠ ѵậŧ mình, tuốt súng lúc nhẹ lúc mạnh, giữa môi cất lên vài tiếng thở dốc nhưng cũng không dám lớn tiếng quá, cậu thực ra đã biết Tống Vọng đang tỉnh, diễn xuất của người này quá vụng về nhưng cậu chỉ coi như không thấy, tiếp tục tùy tiện làm thứ chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ với sự hiểu nhau ngầm.

Cậu nắm lấy bàn tay có hơi run của Tống Vọng, kéo đến trước ngực mình, dùng lòng bàn tay dày rộng ma sát từng chút một với đầṳ ѵú dựng thẳng của mình, lướt nhẹ qua đường eo mềm mại, sau đó cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc của cậu, dùng tay Tống Vọng để thủ da^ʍ hình như càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên thanh kiếm bé nhỏ kia càng cứng hơn một cách rõ rệt, nằm trong lòng bàn tay Tống Vọng giần giật.

Cậu nắm chặt bàn tay yếu nhược của Tống Vọng, ưỡn người chà sát lên lòng bàn tay từng chút một, thắt lưng lắc lư cũng chưa dừng lại, mỗi lần ra sức ma sát là cơ thể cậu nảy sinh kɧoáı ©ảʍ khó nói nên lời, qυყ đầυ cực to ấy mở rộng đường ruột cậu, gân xanh quấn đầy xung quanh mài thành ruột, sướиɠ đến làm đầu cậu choáng váng.

Hai người đều đang đắm mình vào chuyện làʍ t̠ìиɦ, Tống Vọng cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ tràn đầy sức trẻ trong lòng bàn tay, quái vật phía dưới thì được động thịt ẩm trơn siết chặt không ngừng chụp lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, chân răng cũng gần như cắn chặt không buông mới có thể dằn nổi sự xúc động muốn nâng eo cᏂị©Ꮒ chết người đang nhún phía trên.

Người này da^ʍ đến vậy ư? Da^ʍ đến độ can đảm đến mức cưỡi lên người hắn, vặn thắt lưng chơi đùa chính mình bằng ©ôи ŧɧịt̠ hắn, bên trong cũng toàn là nước, hắn trước đây chưa từng biết rằng trong mông đàn ông có thể chảy ra nhiều nước đến thế, cũng không biết đàn ông có thể phát ra những tiếng ngâm nga quyến rũ dễ nghe đến thế.

Hắn muốn lật người, chỉ vào cảnh tượng dâʍ ɭσạи ở nơi giao nhau của cả hai mà chất vấn Kiều Lạc, muốn nắm chắc dươиɠ ѵậŧ cưng cứng chảy nước trong lòng bàn tay, chặn nó lại không để nó xuất tinh, muốn đè đôi chân Kiều Lạc lại rồi hung hăng xỏ xuyên cậu, muốn cᏂị©Ꮒ cậu đến khóc, cᏂị©Ꮒ đến khi cái xá© ŧᏂịŧ trắng nõn xinh đẹp ấy chỉ có thể là của mình, lấy đó làm trừng phạt cho thói dâʍ ɭσạи của cậu.

Nhưng hắn không dám, Tông Vọng giờ đây mới phát hiện mình là một kẻ hèn nhát, hắn sợ sau khi làm rõ chuyện này sẽ không thể đối mặt với Kiều Lạc nữa, hắn vẫn chưa nghĩ kĩ mình có thích đàn ông hay không, nếu giờ hắn tỉnh, hắn nên nói gì với Kiều Lạc đây, hắn không biết.

Vì vậy hắn lựa chọn nhắm chặt mắt, xem đây là một giấc mơ dâʍ đãиɠ tuyệt đẹp, hắn phóng túng bản thân đắm chìm trong giấc mơ này.

Kiều Lạc nhún ngày càng nhanh, mông đánh lên hông Tống Vọng bành bạch, vết nước để lại bị bắn tung tóe phát ra tiếng nước vang dội, sắc mặt Kiều Lạc đỏ bừng, da cả người đều ửng thành màu hồng phấn, trên mặt phủ một lớp mồ hôi tinh mịn, tóc mái dính lên trán, ánh mắt mê mang giờ chỉ còn lại lửa dục rực cháy.

Tống Vọng lặng lẽ nhìn cậu, như một tên trộm lén lút thưởng thức sự xinh đẹp của Kiều Lạc, cậu ưỡn cổ cất lên những tiếng rêи ɾỉ cao vυ't, eo thì nâng lên, banh hai chân ra chịu những cú va chạm nóng điên, những dòng nước da^ʍ chảy ra từ dươиɠ ѵậŧ cậu tràn vào lòng bàn tay hắn, thỉnh thoảng lộ ra lỗ nhỏ đang cắn nuốt con quái vật đỏ tía, thắt lưng đong đưa ngậm bú ©ôи ŧɧịt̠ hắn ngày càng nhanh.

Kiều Lạc hình như sắp đến cao trào, bên trong siết ngày càng chặt, thành ruột xoắn lại càng thêm khít bao chặt lấy Tống Vọng, hắn hình như cũng sắp ra, nhìn biểu cảm Kiều Lạc đang ngày càng mất trí, Tống Vọng lặng lẽ giữ chặt thắt lưng cậu, ưỡn hông nắc vài phát một cách hung hăng, đè chặt lại Kiều Lạc rồi bắn từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào thật sâu cơ thể cậu.

Kiều Lạc cũng rít lên rồi bắn ra, ngay khoảnh khắc lỗ da^ʍ khít đến đáng sợ, Kiều Lạc sau cao trào lập tức mất sức, ngả thân mềm lên người Tống Vọng, bên tai thậm chí có thể nghe thấy nhịp tim đập như đánh trống của Tống Vọng.

Dươиɠ ѵậŧ mềm đi từng chút một rồi từ trong lỗ sau đang co giật trượt ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn với dịch ruột chảy ra tí tách làm ướt cả mảng lớn, lỗ da^ʍ bị kéo căng cực đại vẫn chưa khép lại, chất lỏng đυ.c màu đang được động nhỏ co lại từng chút một nôn ra.

Kiều Lạc nằm nghỉ một hồi, sau khi thể lực hồi phục được ít thì từ trên người Tống Vọng bò dậy, đắp chăn lại cho hắn xong xuôi, cuối cùng hôn lên môi hắn cái chốc mới thỏa mãn leo xuống giường đi tắm.

Trong phòng tắm rất nhanh truyền đến tiếng nước, Tống Vọng tức khắc mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn trần nhà, nhịp tim đập thậm chí còn chói tai hơn cả tiếng nước đó.

Kɧoáı ©ảʍ còn sót lại khiến người ta cảm thấy mệt lử, trong lúc nghĩ ngợi lung tung, Tống Vọng thế mà lại say giấc nồng, chờ lúc Kiều Lạc tắm xong bước ra thì, tiếng hít thở của Tống Vọng đã rất đều rồi.

Làm một trận chí chóe trên giường thực sự mệt điên, Kiều Lạc cũng lười nghĩ nhiều, bò về giường mình ngủ tiếp.