Ngoại Tình

Chương 39

Không gian xe hẹp chỉ đủ cho một mình Diệp Chân nằm xuống, thân thể Tần Duẫn Đông bao trùm trên thân thể cô, nhanh chóng hữu lực trong thân thể cô đấu đá lung tung, va chạm hung ác, nhanh đến không kịp thở dốc, cả chiếc xe không ngừng rung rung, ở trước cửa tiểu khu trông thật ái muội. Cánh hoa cùng bụng cô gái đều không ngừng run rẩy, váy cũng nhăn nhó treo trên eo. Cứ vậy ở trước cửa nhà, ở dưới mí mắt ba mẹ và chồng, nửa đêm xuống dưới cùng người đàn ông khác giao hợp trên xe. Cuối cùng cũng thao vào được tiểu huyệt nhiều nước mình ý da^ʍ đã lâu, da đầu Tần Duẫn Đông tê dại, gợi cảm rên lên một tiếng. Không gian hạn chế ngược lại đem đến cho hai người cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới.

- Ưm, nhẹ chút, anh nhẹ chút ...

Diệp Chân đã bị Tần Duẫn Đông đâm cho choáng váng đầu óc, đôi tay dùng sức mà ôm lấy cổ anh, bàn tay mềm dán ở cơ bắp nóng bỏng phía sau lưng, dần dần thất thần, tùy ý để anh phập phồng trên người cô. Hai túi tinh của anh chụp đánh lên âʍ ɦộ đầy nước, thanh âm bạch bạch vang dội, vừa đau vừa ngứa. Diệp Chân bị Tần Duẫn Đông cắm đến không ngừng đong đưa, rêи ɾỉ liên tục.

- Ưm, nặng quá...

Diệp Chân ôm chặt cơ bắp căng chặt của anh, đẩy eo không ngừng theo ý đón hùa va chạm của anh.

- Tôi cắm em có thoải mái không?

Tần Duẫn Đông duỗi tay đem tóc ướt của cô vén sau tai.

- Có thích tôi hay không?

Vách tường thịt non màu hồng phấn của Diệp Chân theo động tác dươиɠ ѵậŧ thô đen bị lôi ra, tiểu huyệt chặt chẽ sảng khoái vô cùng.

- Tiểu huyệt thật thoải mái a...

Thanh âm âʍ ɦộ cùng côn ŧᏂịŧ giao hợp vang khắp không gian xe chật hẹp, trong đó hỗn loạn cả tiếng kêu kiều mị của cô gái cùng tiếng người đàn ông không ngừng thở dốc, dâʍ ɖị©ɧ văng khắp nơi. Có lẽ vì là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ trên xe, mạo hiểm mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật lớn, Diệp Chân thật nhanh bị anh đưa lên cao trào. Ban đêm hơi lạnh, Diệp Chân đá hai đùi thật nhanh tới cực hạn, cơ bắp đều căng đến cực điểm.

- Ưm a ...

Hơi thở cùng vị giác Diệp Chân đều là hơi thở mát lạnh của anh, bên trong mang theo hương thuốc lá nhàn nhạt, rất dễ ngửi. Du͙© vọиɠ phóng túng như con ngựa hoang, Diệp Chân ở dưới thân anh không ngừng thở dốc, mắt say mê ly, khuôn mặt mướt mồ hôi.

- Ưm, thế nào mà anh còn chưa bắn?

Diệp Chân dừng một hồi lâu mới phát hiện dươиɠ ѵậŧ cắm trong hạ thể mình không có dấu hiệu mềm xuống, ngược lại càng thêm sưng to, trướng đến độ Diệp Chân bắt đầu dục tiên dục tử.

- Em cho là chỉ vậy mà đã xong việc?

Tần Duẫn Đông chống lên thân thể, cười như không cười mà nhìn cô gái dưới thân.

- Vừa mới chẳng qua là mới làm nóng thân thể thôi.

Nói xong anh làm cô trở mình, nâng một chân cô lên, từ phía sau cắm vào. Diệp Chân càng thêm choáng váng, đôi tay chống lên đệm, hai đùi vì không gian chật hẹp căn bản không mở rộng được. Hạ thể Diệp Chân kẹp chặt, dẫn đến anh càng thêm mãnh liệt bốc đồng.

- Ưm a a a a ...

Dươиɠ ѵậŧ giao cấu cọ xát mang đến cảm giác nóng rực, mông Diệp Chân banh thật chặt, không ngừng đẩy mông trắng nõn làm dươиɠ ѵậŧ anh càng dễ dàng từ phía sau thâm nhập vào, thân thể va vào nhau phát ra âm thanh bạch bạch.

- Chân Chân...

Bàn tay Tần Duẫn  Đông mang theo vết chai mỏng ở trên lưng bóng loáng của cô tuần tra tới lui, cuối cùng bàn tay đè nặng cổ cô, làm mặt cô chôn trên đệm da, eo anh tê dại run rẩy, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở trong sâu nhất, thanh âm gầm nhẹ vui sướиɠ tràn trề thỏa mãn. Diệp Chân bị nóng đến run run.

Ở trong cơ thể cô bắn xong, tiếng nói trầm thấp của anh mang theo cảm xúc thỏa mãn, thấp giọng cười nói.

- Ngày mai tôi phải nhìn thấy em và Chương Cao Thành xuất hiện ở Cục dân chính xử lý ly hôn, nếu không tôi sẽ tự giúp em làm. Đến lúc đó chớ trách tôi làm việc quá tàn nhẫn.

- Chân Chân, đừng trách tôi trước đó không tiêm dự phòng trước cho em, biết không?

Tần Duẫn Đông cúi xuống hôn, mê muội lại khắc chế dừng trên môi đỏ của cô.

- Ưʍ...

Hạ thể Diệp Chân tiếp tục bị anh mãnh liệt cắm vào, hơi thở dồn dập, dươиɠ ѵậŧ sưng to thô dài trong cơ thể cọ xát vách tường ngứa ngáy bên trong, kɧoáı ©ảʍ chồng chất lên làm huyệt nhỏ không ngừng co rút lại, còn ngại chưa đủ, cố tình bắt ngay lúc này phải bình tĩnh lại nghe anh nói.

- Nhẹ chút ưm a... Thoải mái quá... ưm ưm a a... cắm nhanh quá ...

- Nghe được không?

Tần Duẫn Đông cảm giác vách thịt bên trong vặn càng chặt, qυყ đầυ bị cắn đến tê rần, trong lòng biết cô gái này khả năng muốn cao trào, bắt đầu thong thả cọ xát, cố ý cọ đến dâʍ ɖị©ɧ bắn bốn phía.

- Em ưm, em sẽ cùng hắn nói rõ ...

Diệp Chân hiện tại bị anh thúc giục đến không được, tâm phiền ý loạn cũng hoàn toàn hạ quyết tâm, ngày mai nhất định phải ngả bài với Chương Cao Thành, nếu không loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này thời gian nữa cô cũng không chịu nổi.

...

Nửa đêm, Chương Cao Thành từ trong ác mộng tỉnh lại, tim đập thật nhanh. Hắn mơ thấy Tần Duẫn Đông thô bạo mà mở hai chân Diệp Chân ra, ở trong thân thể cô xoay tròn va chạm, dùng sức làm vợ yêu của hắn cao trào, lại đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc tưới ở chỗ sâu nhất, xâm chiếm chỗ nguyên bản hắn vẫn sở hữu.

Bên cạnh trống rỗng, vợ không ở bên cạnh mình, trong thư phòng tựa hồ còn có ánh sáng, nhớ đến lúc trước còn cùng Diệp Chân khắc khẩu, trong lòng càng hối hận. Nguyên bản chỉ muốn đem cô giữ trong tay, lại không nghĩ đến ngược lại đem cô đẩy ra xa hơn, đầu sỏ gây tội đời này hắn không muốn gặp lại thậm chí nhắc đến, Tần Duẫn Đông, không nghĩ đến mày còn có thể trở về.

Suốt năm năm, Chương Cao Thành cho rằng đời này sẽ không gặp lại Tần Duẫn Đông, nội tâm có mười phần cảm giác an toàn, ai biết thế nhưng Tần Duẫn Đông thế nhưng còn có thể trở về. Chương Cao Thành nhìn điện thoại của mình nạp điện trên đầu giường, đứng lên, nhập vào một dãy số xa lạ, chậm rãi đợi tiếng tút dài.

...

Trên xe, một đống giấy vệ sinh đã dùng rồi ném trong sọt rác, váy Diệp Chân đã bị bẩn, lộn xộn treo trên eo, hai chân đặt trên vai Tần Duẫn Đông, bị anh đè lên ghế dựa, cơ thể hơi ngửa về phía sau, tiểu huyệt hồng nhuận sung huyết, cánh hoa bị dươиɠ ѵậŧ thô dài lôi kéo càng mở ra. Dươиɠ ѵậŧ thô to tàn nhẫn nhập cả vào trong huyệt nhỏ, thế nên Diệp Chân căn bản không thể tự hỏi điều gì, thẳng đến tiếng di động vang lên trong xe.

- Điện thoại... ưʍ... điện thoại của anh kêu ...

Tóc Diệp Chân bị cọ lộn xộn, sắc mặt đỏ bừng, kiều diễm mà nằm liệt trên đệm hưởng thụ, tay sờ đến mu bàn tay Tần Duẫn Đông, rêи ɾỉ không ngừng.

- Ưm ưm a ...

Tần Duẫn Đông vốn dĩ không để ý đến nhưng lúc nhìn thấy dãy số kia trên di động, trong mắt hiện lên một tia hắc ám quỷ quyệt, nhìn cô gái mặt đầy xuân sắc dưới thân, đẩy hông càng mãnh liệt thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chạy khắp toàn thân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cô gái càng dang rộng chân, cắn ngón tay anh không ngừng kêu.

- Thầy giáo Chương.

Cả người Diệp Chân bỗng chấn động, vô thức đem thân thể Tần Duẫn Đông kẹp Chặt, anh nhịn không được rên lên một tiếng.