Ngoại Tình

Chương 37

- Đừng ngại, đem chân mở ra một chút, tôi muốn nhìn rõ huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ của em.

Thanh âm Tần Duẫn Đông khó nhịn nhìn cô gái nhỏ nâng đầu gối, bàn chân non mềm chậm rãi dẫm lên bàn sách, váy dài màu đen vén lên ở giữa, huyệt nhỏ non mềm nhiều nước hoàn toàn bại lộ trước mắt anh.

Mười ngón chân Diệp Chân nhìn trong sáng mượt mà, rất thẹn thùng cuộn lại với nhau. Người đàn ông nhìn cô gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cổ họng khô khốc đến bốc khói.

- Em không mặc qυầи ɭóŧ?

- Vâng...

Diệp Chân bị ánh mắt anh không che dấu nhìn thẳng làm mặt đỏ bừng, huyệt nhỏ căng thẳng, toàn thân đều tê dại. Tần Duẫn Đông đột nhiên nhăn mày.

- Em vừa mới ở dưới mí mắt Chương Cao Thành đi tới đi lui, đều chân không?

- ....

- Không có.

Diệp Chân đột nhiên bị anh dời lực chú ý đi, hơi lấy lại tinh thần.

- Lúc vào đây em mới cởϊ qυầи lót.

Chính là để thỏa mãn con sói không bao giờ ăn no này.

- Thế nào không để cho tôi nhìn?

Người đàn ông cảm giác vật trong tay càng sưng to hơn, thở dốc nặng nề, mỗi tiếng đều mang theo du͙© vọиɠ dày đặc.

- Vợ à, tôi muốn nhìn lúc em cởϊ qυầи lót.

- Không cho anh xem.

Thanh âm cô gái kiều mị, như ma âm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não anh, hô hấp Tần Duẫn Đông nháy mắt mê loạn, tốc độ xoa nắn đồ vật dưới háng cũng nhanh hơn.

- Ách ân ...

Tần Duẫn Đông bỗng phát ra tiếng rêи ɾỉ cùng thở dốc cực thấp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm bắn trên mặt đất, ngực phập phồng, anh đẩy hông, dựa vào ghế, hai tay sảng khoái xoa tay vịn, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ bắn tinh.

- Vợ ơi, tôi bắn.

- Hừ

Diệp Chân nhìn Tần Duẫn dùng qυầи ɭóŧ của mình tự an ủi đến cao trào khó tránh khỏi tao tâm nhộn nhạo, bộ dáng anh bắn tinh gợi cảm lại mê người. Anh còn tâm địa xấu xa mà trêu đùa cô.

- Chân Chân, em tự an ủi cho tôi xem.

- Không!

- Nghe lời.

Tần Duẫn Đông như cũ đem qυầи ɭóŧ ướt đẫm của cô cầm lên, thậm chí cố ý mở ra lòng bàn tay đưa tới trước mắt mình, hình ảnh nhìn qua thật sắc tình.

- Vợ, em nhìn trên qυầи ɭóŧ này có nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ của em, tiểu huyệt có phải hay không đã thực ước, để chồng sờ xem được không?

-Ân... sờ vào rồi, Chân Chân, em thật ướt, chảy đầy tay tôi rồi.

Tần Duẫn Đông không ngừng thở dốc, tưởng tượng đến tư vị dâʍ ɖị©ɧ Diệp Chân chảy đầy bàn tay mình.

- Ân...

Diệp Chân bị anh đùa đến cả lòng nhộn nhạo, trong đầu không tự chủ được ảo tưởng tay anh thô lỗ xốc váy mình lên, bàn tay trực tiếp mà sờ vào tiểu huyệt không mặc qυầи ɭóŧ của cô, phía dưới nhịn không được bắt đầu chảy nước.

- Ân...

Nhìn thấy cô gái trong màn hình đã động tình, yết hầu Tần Duẫn Đông lăn lộn, tiếng nói nặng nề.

- Vợ à, có phải có cảm giác rồi không? Đến, đem chân mở ra một chút... dươиɠ ѵậŧ tôi muốn đi vào.

- Ngứa quá ân a ...

- Chỗ nào ngứa? Có muốn bây giờ tôi đem dươиɠ ѵậŧ hung hăng mà cọ đi vào, đem huyệt nhỏ nhiều nước của em thao kêu lên, huyệt nhỏ của em đều thích dươиɠ ѵậŧ của tôi hung hăng thao vào.

- Ân... không cần.

Diệp Chân bị lời nói thô tục của anh đùa đến tâm ngứa.

- Chân Chân, đem áo ngực và váy cởi ra, để tôi xoa vυ' em, đem dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc của tôi nhét vào huyệt nhỏ của em cọ đi cọ lại.

Tần Duẫn Đông dụ dỗ. Diệp Chân bị anh nói đã mềm từ lâu, hoàn toàn không chống đỡ được nằm xoài trên mặt bàn, bàn chân ma xát với mặt bàn phát ra âm thanh sàn sạt, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy xuống bắp đùi.

- Sao anh lại hư như vậy...

Người đàn ông này thật hư hỏng đến tận xương tủy, cố ý dùng lời nói hạ lưu sắc tình đến để kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô.

- Ngoan.

Ngữ khí của Tần Duẫn Đông cứng rắn thêm vài phần.

- Đừng để lát nữa tôi phải dùng sức mạnh.

- Đừng nói nữa... ân ...

Diệp Chân chỉ có thể đưa tay cởϊ áσ ngực cùng váy dài rơi xuống eo. Hai vυ' lớn thoát khỏi trói buộc của áo ngực, gấp gáp nhảy ra. Cô gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nháy mắt bại lộ trước mặt Tần Duẫn Đông, hầu kết anh không tiếng động lăn lộn, trong đáy mắt bắn ra tia ám sắc cực nóng. Hạ thể vừa mới mềm xuống lại lần nữa không tiếng động mà cứng rắn lên, bàn tay phải nắm lấy tay ghế bắt đầu trở nên trắng, tựa hồ chỉ giây sau liền đập nát đồ vật trên bàn. Rõ ràng thân thể này đã bị anh nhìn hết cũng sờ thấu, nhưng Tần Duẫn Đông vốn chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ lại dễ dàng bị cô gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đánh thức, thân thể vừa nóng vừa bỏng, lại lần nữa kịch liệt đốt cháy thể xác tinh thần cùng lý trí anh.

- Tôi vào được, ách ân...

- Vợ, em thế nào vẫn chặt như vậy, thả lỏng một chút, muốn kẹp chết chồng em sao, hả?

- Chặt quá, chồng thao cho em rộng ra chút nhé, nghe được thanh âm tôi làm âʍ ɦộ em không?

Diệp Chân không trả lời lời nói khó nhịn hạ lưu của anh, không ngừng rêи ɾỉ kiều mị, trong đầu đã tưởng tượng đến Tần Duẫn Đông không thương tiếc dùng dương cụ cắm vào hạ thể mình. Dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa to cắm đến chỗ sâu nhất, điên cuồng đâm vào, chỗ hai người giao hợp thật nhanh trở nên lầy lội không chịu được. Huyệt nhỏ phấn nộn cơ khát nuốt hết dươиɠ ѵậŧ anh. Dươиɠ ѵậŧ cực lớn đầy gân xanh dữ tợn mang ra dâʍ ŧᏂủy̠ mới mẻ từ trong huyệt, tần suất giao hợp nhanh đến nhìn không rõ. Đôi mắt đen của Tần Duẫn Đông đều đỏ lên, mu bàn tay nổi gân xanh, thở dốc mang theo thanh âm áp lực sàn sạt.

- Ân a...

Sắc mặt Diệp Chân ửng đỏ nhìn Tần Duẫn Đông mất khống chế, hơi thở càng nặng, dục hỏa thân thể bắt đầu đốt cháy lý trí, nhịn không được kêu lung tung, miệng khô lưỡi khô đá hai đùi, chân càng mở rộng.

- Duẫn Đông, thao em a ... ngứa quá...

Diệp Chân đã tưởng tượng ra đầu lưỡi thô ráp của Tần Duẫn Đông liếʍ láp vυ' lớn của mình, bàn tay mang theo vết chai mỏng vuốt ve lung tung thân thể, dùng sức chơi đùa da thịt trắng mịn của cô. Nhéo hai vυ' lớn, dưới háng điên cuồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dùng sức đâm cô phun nước khắp nơi.

- Thao chết em.

Thanh âm từ tính của anh khó nén thô bạo cùng âm u.

- Huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ, một bộ thiếu làm, càng thao em càng dâʍ đãиɠ.

- A a a a ... Thật thoải mái...

Diệp Chân bị Tần Duẫn Đông thao chỉ biết kêu rên, vừa da^ʍ vừa lãng, anh hung ác mà cọ xát hoa huyệt lẳиɠ ɭơ, côn ŧᏂịŧ thô dài không lưu tình mà nghiền trong huyệt nhỏ ngứa ngáy, tàn nhẫn mà thao cô. Diệp Chân ý da^ʍ nổi lên, ngón tay ở giữa âm đế cùng âm môi động chạm, dâʍ ŧᏂủy̠ càng chảy ra nhiều. Bàn chân cọ xát trên bàn sách càng nhanh, đến cuối cùng toàn bộ thân thể mềm nhũn, toàn bộ thế giới trở nên tối tăm.

- Ngô ...

Dâʍ ɖị©ɧ không ngừng cố gắng mà phun tới, huyệt nhỏ không ngừng co rút lại, ở ánh mắt nóng cháy của Tần Duẫn Đông phun nước đến cao trào, thân thể mềm nhũn nằm liệt trên ghế.