Bạn Trai Phúc Hắc Của Tôi

Chương 16

… Bí mật của chị Hứa Mỹ…

Có một loảng xoảng, chỉ nghe thấy âm thanh dữ dội từ phòng bên cạnh. YY đang còn ngái ngủ, mở mắt nhìn đồng hồ đeo tay mới là bảy giờ tối. Đứng dậy chỉnh lại bộ quần áo xộc xệch, đi vào phòng tắm rửa mắt qua loa, định đi đến phòng cách vách tìm Tiểu Mỹ ăn tối.

Nhưng cô lại nghe thấy tiếng rêи ɾỉ yếu ớt của đàn ông và phụ nữ được phát ra từ căn phòng bên cạnh, tình hình vô cùng dữ dội. YY không giấu nổi sự tò mò, áp tai vào tường nhưng chỉ nghe được những tiếng đối thoại mơ hồ.

“Hứa Nam! em điên rồi, tôi là chị của em, em nhìn cho rõ tôi là chị của em!” Hứa Mỹ điên cuồng gào thét. Hứa Nam phía trên không chút để ý đến tiếng khóc la của chị gái, điên cuồng đâm thọc vào người cô ấy.

“Chị, em không có điên, chị biết em nhịn bao lâu rồi, vậy mà chị lại muốn lên giường với người đàn ông khác!” Dươиɠ ѵậŧ to lớn cứng như sắt bất ngờ cắm vào tiểu huyệt của cô ấy, sau đó từ từ rút ra rồi lại đâm mạnh vào, kɧoáı ©ảʍ dày vò khiến Hứa Mỹ thở dốc.

“Chị cũng thích em mà, vậy mà chị lại lén lút sau lưng em đi tìm người đàn ông khác, chị đúng là khiến em tức điên lên được!”

Dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tươi mang theo sự phẫn nộ của thiếu niên. Đâm vào tiểu huyệt của người phụ nữ, âm môi bị thao đến mức không thể khép lại.

Khoảnh khắc ra ra vào vào. Máu trinh màu đỏ trộn lẫn dâʍ ŧᏂủy̠, chảy ra từ nơi giao hợp của hai người, nhỏ giọt rơi xuống drap giường trắng tinh dưới thân, khắp nơi đều là hoa mai đỏ.

“Chị, chị là của em. Chị nhìn xem, bây giờ chị là của em rồi.” Hôn lên những giọt nước mắt của người phụ nữ, Hứa Nam đâm mạnh một cái, cuối cùng cũng không thể kiềm chế được kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vào tử ©υиɠ của chị gái.

"Hứa Nam, em điên rồi, em thế mà lại, em thế mà lại xuất tinh vào trong, em tránh ra!” Hứa Mỹ muốn đứng dậy, lại phát hiện dươиɠ ѵậŧ của em trai vẫn còn đang chôn trong tiểu mình mình như cũ. Cô ấy muốn chống cự, nhưng lại bị cậu ta đè chặt dưới thân.

“Chị gái của em à, cho dù chúng ta có con, em cũng sẽ nuôi nổi, chị cho em ôm một lát. Tiểu huyệt của chị quá thoải mái, chị, em rất yêu chị!”

“Hứa Nam, em đừng như vậy mà.” Nhìn thấy chị gái mình khóc, trên mặt giàn giụa nước mắt. Hứa Nam chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình ra.

Dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tươi dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và máu trinh của chị gái mà cậu ta yêu. Chỉ có cách này, mới có thể chứng minh, chị gái thuộc về riêng cậu ta. Cậu ta bế cơ thể mềm nhũn của chị mình vào phòng tắm.

Hai tay tách hai chân cô ấy ra, để lưng cô ấy dựa vào ngực mình, một tay vòng qua mông, trực tiếp tách tiểu huyệt vẫn chưa thể khép lại kia, moi số tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn còn sót lại bên trong ra.

Tiếng khóc khe khẽ của Hứa Mỹ làm cho cậu ta ngừng lại, nhẹ nhàng rút ngón tay ra.

“Chị đừng khóc nữa, em luôn luôn yêu chị.” Hứa Nam hôn lên môi cô ấy, cái lưỡi to kia hết lần này đến lần khác cọ rửa cái lưỡi nhỏ bé của cô, cố chấp muốn cái lưỡi thơm tho của cô ấy nhiễm đầy hơi thở của cậu ta.

Ôm cơ thể mềm nhũn của chị mình, mãnh liệt làm thêm một lần nữa trong phòng tắm.

Tai của YY nóng lên, khuôn mặt đỏ bừng. Mặc dù cô không nghe rõ cuộc nói chuyện của hai người, nhưng cô biết người đàn ông làʍ t̠ìиɦ với chị Hứa Mỹ là em trai của cô ấy. Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Nghe có vẻ như bị ép buộc. Tại sao đàn ông nào cũng như vậy, chẳng lẽ thích mà không chiếm được thì liền dùng vũ lực ư? Cơn tức giận trong lòng làm YY phớt lờ đi cuộc điện thoại của Tần Mục, vốn dĩ còn đang nhớ thương anh, giờ phút này lại biến thành thống hận.

Chờ đến khi phòng bên cạnh hoàn toàn yên tĩnh, YY mới bước ra khỏi phòng, đi tới gõ cửa phòng cách vách, nhưng lại phát hiện của không khóa.

Cô cẩn thận mở cửa, phát hiện người đàn ông đã không còn ở đó, chỉ còn Hứa Mỹ đang nằm yên lặng trên giường, hai mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Cô nhẹ nhàng đóng cửa lại, ngồi bên cạnh giường, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy tay của Hứa Mỹ, dịu dàng nói: “Chị Hứa Mỹ, nếu chị cảm thấy khó chịu hay là chúng ta báo cảnh sát đi!”

Hứa Mỹ lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía YY bên cạnh: “Em biết rồi à, không cần báo cảnh sát, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra đi. YY em có thể giữ bí mật giúp chị được không.”

YY vừa định phản bác, liền nghe thấy Hứa Mỹ nói: “Nó là em trai chị, còn chưa đủ tuổi vị thành niên, có lẽ nhất thời nhận nhầm người. Chuyện hôm nay em cứ coi như chưa nghe thấy gì đi, được không?”

Nhìn đôi mắt đỏ hoe vì khóc của Hứa Mỹ, cô đau lòng ôm lấy cô ấy nói: “Chị Hứa Mỹ, chị yên tâm, chuyện này sẽ không có ai biết đâu, chị có muốn ăn gì không, em đi mua.”

“Bây giờ chị không muốn ăn gì hết, YY tối nay em ở cùng chị có được không?”

“Được thôi!” YY chạy về phòng mình, mang bộ đồ ngủ đến. Hai cô gái trong lòng mang vết thương khác nhau, dần chìm vào giấc ngủ với những trăn trở của riêng mình.

Nhưng lúc này, Tần Mục lại giống như kiến bò trên chảo nóng, điện thoại của Y Y vẫn luôn không có người bắt máy, khiến anh lập tức giải quyết công việc trước mắt một cách nhanh chóng, lái xe xuyên đêm đến thành phố B.

Đi thẳng đến phòng của Y Y, anh nhìn thấy một thiếu niên ngồi xổm ở trước cửa phòng bên cạnh.

“Sở Y Y ở trong phòng của chị tôi, anh là ai?” Thiếu niên hỏi.

“Tôi là bạn trai em ấy!” Tần Mục lười trả lời, trực tiếp mở cửa phòng bên cạnh, thanh niên đi theo đằng sau.

Tần Mục nhìn Y Y đang ngủ ngon lành, lập tức bế người phụ nữ khiến anh phát điên lên, trước khi đi còn nói với thiếu niên đằng sau.

“Nếu cậu muốn bắt lấy một người phụ nữ, chỉ có mạnh mẽ mà làm, cô ấy mới có thể là của cậu!”

Không nghe rõ câu trả lời của cậu thiếu niên. Anh vội vàng ôm Y Y đang ngủ tới thẳng khách sạn suối nước nóng gần đó.

Người thông minh như Tần Mục, sao có thể không biết vừa rồi hai người kia làm gì trong căn phòng đó được chứ, đáng chết, Y Y vậy mà lại ngửi thấy mùi của tên đàn ông khác.

Cúi đầu, ngửi ngửi mùi bơ thơm ngọt kia, mùi hương quen thuộc khiến Tần Mục đặc biệt thoải mái. Nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán làm sao để trừng phạt cô nhóc đáng giận này!