Tiết mục tổng cộng có ba nhóm khách mời. Tào Thế Ni cùng nữ rapper Phạm Địch; ảnh đế Lương Tĩnh cùng ca sĩ độc đáo Hân Hân; Khúc Ninh và diễn viên mới ra mắt Kha Tình.
Một đám người tự giới thiệu làm quen với nhau, còn nói chuyện phiếm chốc lát, nhìn có vẻ như hòa hợp, nhưng thật ra lại đang lén lút quan sát tính cách đối phương.
Đạo diễn Phùng nhìn thấy mọi người trò chuyện không sai biệt lắm, đứng dậy nhìn quét một vòng, cầm cuốn bản thảo gõ mặt bàn: “Còn vấn đề gì không?”
Các khách mời nhìn nhau, ánh mắt thân thiện, thoạt nhìn rất vừa lòng với cộng sự. Mà ngay lúc đạo diễn Phùng chuẩn bị rời đi, để cho phó đạo diễn tiếp nhận bàn giao chi tiết, thì ảnh đế Lương Tĩnh đột nhiên lên tiếng: “Đạo diễn Phùng, tôi cảm thấy để Kha Tình cùng một nhóm với tôi sẽ tốt hơn 1 chút”
Hân Hân ngồi bên cạnh anh, sau khi nghe xong lời này, sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi.
Lương tĩnh cũng không phải là kẻ khờ, thấy cô ta như vậy thì nhanh chóng cười giải thích: “Hân Hân đừng hiểu lầm, em nhìn xem hai ta đều trò chuyện rất tốt, mà tính cách Kha Tình với Khúc Ninh thì lại an tĩnh, nếu bọn họ kết hợp cùng nhau khả năng sẽ không nói nhiều, cho nên tôi cảm thấy thay đổi một chút có thể làm trung hoà.”
“Ừm, Lương lão sư nói có lý.” Trong lòng Hân Hân buông lỏng, lại thu hồi biểu tình của quản lý, thật ra cô ta cùng ai làm cộng sự cũng không có vấn đề, dù sao thì hai người đàn ông này đều rất thành công, cho nên hợp tác cùng người nào thì cũng không lỗ.
Cộng sự của Lương Tĩnh bên này thì dễ nói chuyện, còn bên kia Khúc Ninh lại không đáp ứng: “Các loại hình thức yêu đương kết hợp này đều thể hiện ra ở trong tiết mục mới thú vị, nói ít cũng không nhất định không thấy điểm đi, Lương lão sư. Anh một hai phải một nhóm nói nhiều một nhóm nói ít, vậy thì có khác gì tấu nói, không bằng đi công ty văn hóa hữu hạn Đức Vân tìm CP.”
Nói có chút sặc người, Lương Tĩnh nhất thời cũng bị oán giận đến không nói lời nào nữa, dù sao thì không có ai muốn ồn ào ầm ĩ. Tào Thế Ni bên cạnh không nắm được trọng điểm, dùng cánh tay ra sức chọc Khúc Ninh: “Gì mà công ty văn hóa hữu hạn, đó chính là công ty văn hóa hữu hạn Đức Vân! Cậu không biết thêm chữ thì không thể thêm loạn vào, Quách Đức Cương có thể sẽ bị cậu làm cho tức giận đến mức ấn huyệt nhân trung.”
Khúc Ninh sờ mũi, âm thanh chậm rãi: “Cảm thấy như vậy càng thuận miệng...”
Đạo diễn Phùng vui tươi hớn hở nhìn một vòng, rồi sau đó nhìn về phía Kha Tình: “Tiểu Kha, cô có muốn đổi hay không?”
Thuận theo lời nói của đạo diễn Phùng, tầm mắt mọi người tập trung trên người cô. Cô gái được nhắc đến thoạt nhìn vẫn còn trẻ với nhan sắc xinh đẹp không trang điểm, ăn mặc đơn giản áo thun quần dài ngồi ở chỗ kia, rõ ràng vừa mới ngoài hai mươi tuổi, lại có khí chất hơn hẳn tuổi tác. Cô cong mắt nhìn Khúc Ninh, âm sắc thanh thanh đạm đạm: “Vậy thì không cần đổi. Có thể trở thành cộng sự với Khúc Ninh, tôi vô cùng mong đợi.”
Không biết xuất phát từ tâm thái gì, Khúc Ninh nhận được ủng hộ mà đắc ý liếc Lương Tĩnh một cái.