Dương Uyên trèo lên người Vương Khiêm, hai chân ôm hông, tay vòng qua cổ, bắt anh rể bế cô về phòng.
Họ chỉ mới xong một hiệp thôi đấy.
Còn mớ lộn xộn trong phòng khách sẽ có người giúp việc dọn dẹp, tất nhiên họ sẽ không hé lời nào ra ngoài, cho dù đó có là bà chủ của ngôi nhà này.
Vương Khiêm ôm cô lên lầu, vừa bước đi vừa cúi đầu hôn người con gái trong lòng, nụ hôn kéo dài từ cổ, gáy, tai, chuyển dần lên cằm, môi, mắt. Dương Uyên cũng nhiệt tình đáp lại anh. Lưỡi vờn lưỡi, nước bọt giao nhau, hơi thở nóng hổi đan xen, kéo dài gần mười phút.
"Còn ba hiệp nữa, muốn làm ở đâu?" Vương Khiêm hỏi ngay khi rời khỏi môi cô, bàn tay đặt trên mông cố ý dùng sức nhào nặn thịt mềm bên dưới.
Dương Uyên tựa đầu lên vai anh, sau một hồi suy nghĩ cô trực tiếp đề nghị: "Đến phòng anh đi, em muốn làʍ t̠ìиɦ ở đó."
Nói chính xác hơn là phòng của hai vợ chồng Dương Thanh.
Cô muốn anh rể ȶᏂασ chết cô ngay trên chiếc giường ngủ vợ chồng họ vẫn hay nằm.
Vương Khiêm ngậm chặt môi cô, ánh mắt lạnh lùng: "Em vợ đúng là con đĩ da^ʍ tham lam."
Khoảnh khắc cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Dương Uyên lập tức bị ném lên giường, cô hưng phấn dang rộng hai chân, ngón tay dọc theo mép cửa âʍ ɦộ vuốt ve.
"Anh rể mau đến đây ȶᏂασ lỗ nhỏ của em đi."
Người đàn ông tức tốc nhào tới như con thú dữ, vùi mặt vào giữa bầu vυ' mềm mại căng tròn, dùng sức xoa nắn, ngậm và mυ'ŧ hăng say. Dương Uyên thoải mái đến mức ngón chân cũng cong lại, cô vò mạnh đầu anh, ưỡn ngực để núʍ ѵú sưng cứng càng được yêu thương trong khoang miệng ấm áp.
Vương Khiêm lần tay xuống người em vợ, đầu tiên là sờ vào những điểm nhạy cảm trên cơ thể cô, mơn trớn một cách thích thú.
Ngọn lửa hừng hực trong Dương Uyên lần nữa bị anh khơi dậy, nó đang lan tỏa và muốn thiêu rụi mọi thứ. Cô khó chịu cong người, phía dưới ngứa ngáy dữ dội, khát thèm cảm giác được lấp đầy đến căng trướng.
Cô không nhịn được vòng hai chân qua hông anh, mười ngón chân múp míp móc vào nhau, âʍ ɦộ ướŧ áŧ cọ lên qυყ đầυ to cương cứng.
"Anh rể… em muốn… cho em đi…"
Nghe em vợ nũng nịu van xin bên tai, xúc động muốn được điên cuồng chà đạp thân thể cô đang càng rục rịch thêm trong lòng Vương Khiêm, tưởng tượng đến cảnh Dương Uyên bị anh ȶᏂασ đến thừa sống thừa chết trên giường, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn đầy lên người, bộ dạng dâʍ đãиɠ quỳ xuống bên chân anh rể, không ngừng van xin anh ȶᏂασ chết lỗ nhỏ, ȶᏂασ nát lỗ nhỏ.
Thấy anh không đáp lại lời cô, Dương Uyên không khỏi nóng nảy, đôi chân vòng trên hông bỗng siết chặt, mông chủ động đưa đẩy, cọ xát lên đầu dươиɠ ѵậŧ liên tục.
Kìm nén du͙© vọиɠ trong thân thể, Vương Khiêm cố ý tra tấn cô: "Em muốn anh rể cho cái gì?"
Dương Uyên vẫn đang say mê cảm giác sung sướиɠ khi lỗ nhỏ nứиɠ tình được chà xát lên thân gậy thịt cứng như sắt, sướиɠ đến nỗi chảy cả nước bọt, nước da^ʍ bên dưới thì cứ rỉ ra mãi.
"Em muốn chim lớn của anh rể, chim lớn dập nát lỗ nhỏ, xuyên qua bụng chọc đến ngoài tử ©υиɠ…"
"Con bướm da^ʍ chỉ giỏi nứиɠ, không biết xấu hổ quyến rũ chồng chị gái, còn mặt dày bò lên giường anh rể đòi liếʍ dươиɠ ѵậŧ!"
"Ưa… em là con bướm da^ʍ của anh rể, bướm da^ʍ chảy đầy nước, không biết xấu hổ ngủ với chồng chị gái, đêm nào cũng bị anh rể giã nát bướm…"
Những lời này như liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơn nứиɠ tình trong hai người, càng khiến họ không thể kìm chế hành động dâʍ ɖu͙©.
Tốc độ đẩy mông của Dương Uyên ngày càng nhanh, điên cuồng cọ xát đến rát da, nước da^ʍ từ khe nhỏ tràn ra ngoài thấm vào ga giường trắng tinh.
Vương Khiêm kéo chân cô nghiêng về một bên, nắm đầu gậy nhớp nháp thọc vào lỗ nhỏ. Dươиɠ ѵậŧ thô to được miệng nhỏ nuốt trọn cả thân rễ xù xì, lông thưa bên ngoài của hai người dính đầy bọt mép trắng bị vẩy ra khi đang đâm rút. Anh thở dốc liên tục, sống lưng căng cứng vì quá thoải mái, bờ hông săn chắc như được gắn động cơ, dập sâu vào âʍ ɦộ cả chục lần.
Dương Uyên bị ȶᏂασ đến trợn mắt, ngửa đầu rêи ɾỉ đầy sung sướиɠ, cô siết chặt gối đầu, chủ động nhấp mông theo từng cú nắc sâu bên trong. Chim anh rể thật sự quá to và dài, đút vào lỗ nhỏ mà bụng dưới như sắp rách làm hai. Anh dập cô rất sâu, rất mạnh, qυყ đầυ ra sức nghiền nát xung quanh.
"Anh rể nện em sướиɠ quá! Mau dùng sức ȶᏂασ em đi anh! Làm ơn nện sâu vào, giã nát lỗ da^ʍ của em!"
"La lên nữa đi, la to lên! Nói cho anh rể biết có sướиɠ không hả? Nước da^ʍ chảy nhiều vậy là nứиɠ lắm chứ gì?"
"Sướиɠ… anh ȶᏂασ em sướиɠ lắm ạ…" Dương Uyên hoàn toàn sa vào du͙© vọиɠ tăm tối, chỉ biết khóc thét đòi gậy thịt nóng hổi: "Em nứиɠ… phía dưới nứиɠ quá… chim anh rể chơi em phê lắm… người ta muốn bị ȶᏂασ nát bướm…"
"TᏂασ chết cưng, ȶᏂασ chết cưng! Đồ đĩ thèm ȶᏂασ!"
Người đàn ông nâng mông cô lên, thân dưới va chạm liên tục với tần suất cực nhanh, dươиɠ ѵậŧ không ngừng ra ra vào vào, dập thật sâu thật mạnh, kéo theo vô số bọt trắng sền sệt.
"Á… anh rể em muốn cưỡi ngựa… Hừ... em muốn ở trên cơ…" Cô ôm cổ anh nũng nịu.
Vương Khiêm chiều theo ý cô, lập tức đổi vị trí cho cả hai, đồng thời cũng không ngừng động tác đâm rút bên dưới. Dương Uyên thỏa mãn thở ra một hơi, tay vịn lên l*иg ngực anh rể, mông tròn nhấp nhô lên xuống, cơ thể nhớp nhúa mồ hôi của cô đung đưa theo từng nhịp đâm chọc. Lỗ nhỏ tham ăn nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ, dùng thứ nước da^ʍ nhầy nhụa sự dâʍ đãиɠ sưởi ấm thân gậy nóng như sắt.
Cô vừa nhún mông vừa nhìn lên ảnh cưới treo trên đầu giường, ánh mắt toát lên ngọn lửa hừng hực.
Cảm giác vụиɠ ŧяộʍ thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường chị gái, bị anh rể ȶᏂασ thảm thiết, ȶᏂασ đến âʍ ɦộ phun đầy nước da^ʍ.
"Chị ơi mau đến xem đi, anh rể ȶᏂασ em ghê quá! Chim anh rể sao mà to quá chị ạ, nện em phê lắm. Lỗ da^ʍ của em sướиɠ quá, bị anh rể đâm đến chảy nước. Anh rể hư lắm, ngày nào cũng đè em ra ȶᏂασ. Chồng chị thích ȶᏂασ em lắm đó! Ai bảo em dâʍ đãиɠ, hay lên cơn nứиɠ như thế!"
Hai mắt Vương Khiêm đỏ au, dươиɠ ѵậŧ cương cứng bên trong âʍ ɦộ nhầy nhụa nước. Anh giữ chặt cặp mông căng mọng, điên cuồng thúc hông, không biết xấu hổ hùa theo mấy lời dâʍ đãиɠ của em vợ.
"Vợ à, em gái của em quá dâʍ đãиɠ, đêm nào cũng dạng chân mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của chồng em! Em gái của em là đồ đĩ thèm ȶᏂασ, đồ đĩ thèm chim anh rể!"
"Á á… phê quá… em là đồ đĩ thèm ȶᏂασ… là đồ đĩ cɧó ©áϊ thèm mυ'ŧ chim to của anh rể…"
Vương Khiêm ôm cô ngồi bật dậy, kịch liệt đẩy hông, dùng gậy sắt nện nát âʍ ɦộ run rẩy cả chục lần.
"Để anh rể bắn cho em, đút lỗ da^ʍ ăn no!"
"Bắn cho em đi, bắn hết vào đi! Lỗ da^ʍ muốn được ăn no tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh rể!"
Tay chân Dương Uyên run lẩy bẩy, kiệt sức ngả vào lòng anh, bụng dưới nhói lên cảm giác hơi trướng, âʍ ɦộ non nớt được rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.