Lễ Nhạc Tan Vỡ

Chương 28: Từ từ ngồi xuống, sau đó nuốt vào

Xương quai xanh của cô như cất giấu tiếng mái chèo gợn sóng, nước sông gợn sóng lăn tăn, mồ hôi nhỏ giọt tạo thành một vũng nước nhỏ.

Hướng Dã kìm nén du͙© vọиɠ đang trướng đến phát đau, một tay xoa nắn hai cái eo xinh xắn trên xương cụt của Khương Hoài, chịu đựng cảm giác muốn cắm mạnh vào trong, một tay cầm lấy gậy thịt cọ xát nhẹ nhàng tiểu huyệt, lúc không chịu nổi thì keo kiệt cắm qυყ đầυ vào.

Cô giống như kẻ lữ hành lâu ngày chỉ được cho uống một hớp nước một cách keo kiệt, vẫn còn khát, mong được người đàn ông đang nắm giữ mạng sống của mình rộng lượng nuôi nấng. Khương Hoài ngước cổ thật cao kêu một tiếng, mật dịch run rẩy nhỏ xuống, côn ŧᏂịŧ trơn bóng ẩm ướt phản chiếu ánh nước, Hướng Dã phải bóp lấy cây gậy của mình mới có thể ngăn cản ham muốn cắm vào trong.

Huyệt thịt đuổi theo cắи ʍút̼, muốn hút gậy thịt đi vào, Khương Hoài hổ thẹn mà cúi đầu, mông nhỏ vô ý thức lung lay chủ động cọ xát, dán lên một mảnh lông rậm rạp dưới rốn ba tấc của người đàn ông, khi bị quấn lại thì co rúm người né tránh.

Cảnh tượng vô cùng dâʍ đãиɠ, Hướng Dã thuần thục cũng chưa từng nhìn thấy chuyện này.

Mấy lần trước, làm vừa nhanh vừa sâu, nhiều lần, đều phải vừa dỗ dành vừa hành động, có lúc nào anh hầu hạ mà cô không thỏa mãn đâu. Cô rêи ɾỉ kẹp chặt tiểu huyệt cố ý hút anh, hiểu được phải làm gì để cho mình sung sướиɠ nhất, làm gì có lúc nào mà hoa huyệt chảy nước, chủ động cọ xát muốn hút côn ŧᏂịŧ vào trong như này?

Trong lòng Hướng Dã cảm thấy thoải mái, sướиɠ đến mức đỉnh đầu "phựt" một tiếng lập tức thả lỏng ra, nắm lấy eo thon đã mềm như nước của Khương Hoài lăn đến trên giường, còn bản thân thì ở phía dưới đâm lên lên, hai tay bóp lấy eo khương Hoài, đè xuống từng chút một.

Khương Hoài chưa bao giờ trải nghiệm tư thế sâu như vậy, hai tay cô gái bảo vệ xung quanh cửa huyệt, rõ ràng biết không thể chống đỡ được gì, nhưng vẫn không kìm được có chút sợ hãi.

Nếp uốn trong hoa huyệt bị đâm đến giãn ra, phần bụng sâu thẳm khẽ co giật, phần cỏ dại thưa thớt ở thân dưới áp sát vào hung khí của người đàn ông tạo thành một nhúm rậm rạp, cô thở gấp “hư, hưm” mà nuốt vào cây gậy như cột trời, điều duy nhất có thể làm là khống chế hai tay chống trên giường —— Thật là căng, căng đến mức không thốt ra lời, chỉ có thể nương theo ý muốn của bàn tay to đang ấn chặt vào mông nhỏ mà hơi lùi về phía sau.

Nhả ra một đoạn gậy thịt, khẽ thở dốc một hơi, sau đó lại bị Hướng Dã cắm sâu trở lại, tiếng thét chói tai và tiếng nức nở vang lên, vò đã mẻ không sợ sứt nằm ở trên thân người đàn ông, sướиɠ đến mức nước mắt và nước mũi đều bôi trét trên cơ ngực rắn chắc của đối phương.

Khi Hướng Dã thấy dáng vẻ mềm mại này của cô thì bật cười, thân dưới ưỡn lên cắm vào thúc giục: "Di chuyển nào."

Thật sự không được, cô cứ ngồi co rúm ở trên như thế, sợ di chuyển thì thứ đó sẽ gãy mất, Khương Hoài lén lút liếc mắt nhìn nơi giao hợp, nơm nớp lo sợ trong lòng: "... Di chuyển như thế nào?"

"Nâng mông lên."

Hai tay Khương Hoài chống lên cơ bụng rõ ràng của đối phương, nhấc mông lên từng chút một, trong tiềm thức luôn cảm thấy tư thế này không đủ lịch sự nên vẻ mặt có chút khó xử.

Nhưng mới phun ra nửa cây, trái lại bụng không còn căng như trước, nhẹ nhàng chiếu cố cửa huyệt, dễ chịu còn chưa tới nửa phút, người dưới thân đã đen mặt lên tiếng đánh gãy một cách tàn nhẫn: "Dễ chịu không?"

Sao có thể không dễ chịu cơ chứ?

Hoàn toàn coi thứ đó của anh là gậy mát-xa, nuốt bao nhiêu hay di chuyển như thế nào, tất cả đều theo ý muốn của Khương Hoài.

Cô gái bừng tỉnh trong chốc lát, phán đoán tình hình hiện tại, khôn ngoan lắc đầu, dừng động tác, chống tay xuống, bối rối nhìn Hướng Dã.

Bởi vì cô đang ở tư thế cúi người, hai bầu ngực sữa trĩu nặng buông thõng, hình dáng hoàn mỹ, Hướng Dã nắn bóp chơi đùa, ép hai bầu ngực vào nhau, vừa dỗ dành vừa dạy cô: "Từ từ ngồi xuống, sau đó nuốt vào."