Phương mím môi cười, ngại ngùng tìm cớ rời đi. Dù sao cô cũng chưa đến mức muốn xen vào cuộc đi chơi của thầy trò nhà người ta. Giang Vũ thở dài, âm thầm cảm thấy may mắn khi có sẵn cớ từ chối. Nếu đã cảm thấy không hợp thì anh cũng không muốn cho người khác cơ hội để hy vọng nào.
Dù có đi chơi thì Thành Quân vẫn về nhà ngay sau khi tan học. Một là để thay quần áo, hai là đón anh. Hai người không hẹn mà mặc đồ cùng tông màu, áo khoác cùng kiểu trông khá giống đồ đôi. Khi gặp nhau, cả hai không khỏi ngẩn ra. Trước đây Thành Quân chưa từng nghĩ bản thân sẽ vì chuyện nhỏ bé như thế này mà vui vẻ.
Giang Vũ nhìn đồng hồ. Không đi sẽ muộn mất. Anh thúc giục hắn:
"Hình như chúng ta sắp trễ giờ rồi đấy."
"Thầy yên tâm, bọn nó không dám có ý kiến đâu." Hắn thờ ơ nói.
Không, ý anh là không nên để bọn họ chờ lâu.
Thành Quân bật cười khanh khách, vỗ vai anh nói:
"Được rồi, chúng ta đi ngay bậy giờ."
Giang Vũ nhìn chiếc xe motor ngoài cửa, sau đó lại nhìn hắn. Tuy anh không nói gì nhưng hắn lại hiểu ý anh muốn biểu đạt, đỏ mặt nói:
"Thầy nhìn cái gì? Em sinh tháng 1, đủ tuổi rồi đấy." Giống như nghĩ đến cái gì, hắn híp mắt nhìn. "Mà này, thầy thế mà không nhớ ngày sinh của em à? Quá đáng!"
Giang Vũ khẽ nói xin lỗi, sau đó nhận lấy mũ bảo hiểm của hắn. Anh ngồi sau, tay tự nhiên đặt lên eo hắn. Lát nữa có phóng đi thì ít nhất anh cũng không bị văng ra khỏi xe. Tay vừa đặt lên liền thấy người ngồi trước cứng đờ cả người, anh lúng túng nói:
"Ồ xin lỗi, em nhột à?"
"Không... Thầy... Thầy ôm chặt vào! Lát nữa có vắng ra khỏi xe thì em cũng không quay lại đón đâu nhá!"
Giang Vũ nghe lời mà vòng tay ôm lấy eo hắn. Dù sao đều là đàn ông con trai, ôm chút cũng chẳng sao.
"Tôi ngồi vững rồi. Đi thôi."
Có trời mới biết, tim Thành Quân muốn vọt ra khỏi l*иg ngực. Anh ôm hắn từ khóa sau đó nha! Dù có là vì gì thì đây đúng là hành động khiến người ta xốn xang. Độ ấm từ anh giống như xuyên qua lớp vải, chạm vào người hắn. Nơi bàn tay kia đυ.ng đến giống như trở nên nóng bỏng, Thành Quân nghi ngờ không biết da của mình có đỏ lên không. Nếu xuống xe cũng như vậy thì tốt rồi.
Giang Vũ không hề biết nội tâm điên cuồng reo hò nhảy nhót của Thành Quân. Bọn họ dừng xe trước một KTV lớn, người ra vào tấp nập. Quả nhiên Thế Hoàng đã mang nhóm bạn đến trước, đang trong phòng riêng chờ hai người.
Thành Quân quen cửa quen nẻo kéo tay anh đi vào một căn phòng VIP, trong phòng có năm người, cả nam cả nữ. Tất cả đều đồng loạt quay đầu nhìn khi họ mở cửa. Thế Hoàng đang mở một chai Strongbow, thấy vậy cười nói:
"Chờ mãi nhân vật chính mới tới. Nào nào, tới đây ngồi đi."
Thành Quân không hiểu sao các cô gái thấy họ liền sáng mắt lên, dáng vẻ phấn khích. Hắn cau mày, đứng chắn trước Giang Vũ, ngăn cản tầm mắt của bọn họ. Ai ngờ không có làm họ sợ mà còn kích động hơn.
"Ái chà, chiếm hữu quá nha."
"Bảo vệ chồng kìa hehe. Bot này nhìn chiến quá bà ơi."
"Nhìn đẹp đôi quá. Tui sẵn sàng ăn cẩu lương rồi hehe."
Các cô gái nhỏ giọng thầm thì. Thế Hoàng mới biết có một nhóm nữ sinh gọi là "hủ nữ", rất thích đẩy thuyền cho hai người đồng giới nên đã đặc biệt mời tới đây tham gia. Ý đồ không vì gì khác, phối hợp với cậu tạo cơ hội cho Thành Quân.
Giang Vũ vỗ vai Thành Quân đang trừng mắt, đối ngay lập tức ỉu xìu, giống như mộ con chó to xác bị chủ nhân trách mắng. Anh kéo tay hắn ngồi xuống, cười nói:
"Để mọi người chờ lâu rồi. Các em cứ chơi đi, đừng cố kỵ tôi làm gì."
"Bọn em biết thầy thoải mái mà." Thế Hoàng cười ha hả nói. "Thầy uống gì không ạ để em gọi thêm?"
"Không cần đâu, tôi cũng uống Strongbow."
Đã đến KTV thì phải hát. Thế Hoàng xung phong mở đầu, tiếng hát quỷ khóc sói gào làm các cô gái cười ngặt nghẽo. Cậu cũng cười lớn, bởi vì cố ý hát như vậy để khuấy động không khí. Mọi người cũng dần cởi mở hơn, cùng nhau ca hát. Thành Quân cùng Giang Vũ ngồi một bên không tham gia. Anh nhìn hắn nói:
"Em cũng tham gia đi, không cần ở đây ngồi cùng với tôi đâu. Nhàm chán lắm."
Thành Quân đang định từ chối, tuy nhiên lại giống như nghĩ ra cái gì, cười nói:
"Được, vậy em hát đây. Cái này là hát cho thầy nghe cho nên thầy không được không tập trung!"
Giang Vũ kinh ngạc. Hát tặng anh à? Chẳng lẽ cậu định hát mấy bài như Bụi phấn? Tưởng tượng đến đó là anh lại cảm thấy buồn cười, gật đầu nói:
"Được, tôi nghe đây."
Thành Quân đứng lên, sau khi nói vài câu thì mic đã vào trong tay hắn. Nền nhạc quen thuộc vang lên, không phải là Bụi phấn như anh tưởng tượng, đó là bài Dark Horse.
Anh ngồi thẳng người lắng nghe. Mọi người xung quanh cũng như vậy, giống như nhường sân khấu cho hắn. Nếu anh để ý sẽ thấy các cô gái thường xuyên lén nhìn, quan sát biểu cảm của anh.
Ánh sáng hắt lên người của Thành Quân, làm hắn giống như sáng bừng lên. Anh chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cùng tiếng hát trong trẻo lại đầy sức sống của thanh niên.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Giang Vũ, hắn quay đầu lại. Thành Quân cười, đôi mắt cong cong:
"...Baby do you dare to do this
Cause I'm comin' at you like a dark horse
Are you ready for
Ready for
A perfect storm
Perfect storm
Cause once you're mine
Once you're mine
There's no goin' back..."
(... Cưng à, anh có dám thử không?
Vì em sắp điên cuồng lao đến về phía anh như một con hắc mã rồi đấy
Anh đã chuẩn bị sẵn sàng đón nhận chưa?
Một cơn bão tố hoàn mỹ
Bởi một khi anh đã là của em rồi
Thì không còn đường lui nào nữa đâu cưng...)
Giang Vũ chỉ thấy ánh mắt của Thành Quân quét lên cơ thể anh, sau đó cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ, giống như lời này cũng là điều hắn muốn nói cho anh nghe vậy. Anh hoảng loạn vội vàng uống một ngụm nước trấn tĩnh cảm xúc. Đến khi ngẩng đầu lên lại chạm vào ánh mắt rực rỡ kia. Hắn vẫn nhìn anh, giống như thú dữ tỏa định con mồi. Tiếng nhạc vẫn vang lên, Thành Quân hé miệng, khẩu hình chính là:
"Anh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
======================
Lần trước có bạn nói tớ bạo chương đi, và tớ đã nói khi 2 truyện của tớ đạt 4k lượt đọc thì sẽ làm. Và tớ không ngờ lại nhanh như vậy! Cảm ơn vì đã ủng hộ tớ nhé, yêu các cậu rất nhiều!
Nói là bạo chương nhưng cũng không nhiều lắm. Nhưng tớ đã cố gắng rồi... (/▽\*) Mong mọi người tiếp tục đồng hành cùng tớ. Moa moa~
Lại nói, tình yêu của Thành Quân chính là như bài hát Dark Horse thể hiện đó, tựa một hắc mã phi nước đại mà lao về phía Giang Vũ, mang theo kình phong không thể né tránh.
Trước chưa nhận ra thì thôi, giờ thì Thành Quân sẽ kiểu tấn công dồn dập, trắng trợn, không che giấu gì cả.
Giang Vũ đã sẵn sàng chưa con yêu :))))