Bạn Gái Mất Trí Nhớ Của Lão Đại Xã Hội Đen

Chương 14.2: Bị chơi

Còn cô, lòng bàn tay mảnh khảnh, yếu ớt gần như bị nhiệt độ làm tan chảy, đôi mắt xinh đẹp thất thần, nhưng không thể kháng cự lại cảm nhận chân thật của cơ thể. Anh đã quen đứng ở vị trí chủ đạo, ôm cô ngã xuống giường. Bàn tay to lớn lần mò lên xuống khắp cơ thể cô, dọc xuống dưới chân, gần như đã tìm được trúng vị trí ngay lần đầu tiên. Ngón tay áp xuống, miết nặng, lại gãi nhẹ. Cơ thể cô gần như lập tức run rẩy dữ dội. Hoa hộ hồng mềm, e ấp phía trong là viên ngọc vừa mềm yếu vừa mẫn cảm bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sao có thể không khiến cô mềm nhũn, mất sức được chứ.

Anh rút tay ra, để ánh đèn soi rõ màu sắc da^ʍ mỹ giữa các ngón tay của anh. Chảy khắp bàn tay là vệt nước dính dấp trong suốt.

“Mạnh quá… giường số 23, anh nhẹ một chút…”

Cô run rẩy ngâm nga, khuôn mặt trắng bệch liền phủ lên một lớp ửng hồng.

Giường số 23.

Bùi Xu không hề thích cái biệt danh xa lạ lại nhàm chán này một chút nào. Vì thế nên đương nhiên, anh cũng từ chối lời cầu khẩn của cô.

“Ngoan, chúng ta thân mật một chút.”

Hai cánh môi mỏng dỗ dành, cự thú hung hãn trực chờ. Đột nhiên, lực chen vào mật đạo vừa nặng nề nhưng lại chậm chạp, dường như đem cô hoàn toàn mở ra. Cô lập tức rùng mình mà cong người về đằng sau, khó nhịn mà nắm chặt lấy ga giường rêи ɾỉ ra tiếng. Hai bầu ngực vểnh lớn, dựng lên trào ra sữa, âʍ ɦộ nhạy cảm, khít khao lại càng thêm lầy lội, ướŧ áŧ. Cảm giác căng đầy quen thuộc mà xa lạ, sự ngứa ngáy khi thịt mềm trong lối đi bị đẩy ra là sự giao hợp thân mật nhất.

“Đổi cái tên khác gọi tôi.”

“Gọi tôi là Bùi Xu”

Chìm đắm trong cơn du͙© vọиɠ, cô chỉ nghe thấy tiếng nói thì thầm đầy mê hoặc của người đàn ông. Những ham muốn cố chấp, chiếm hữu mà anh đã kìm nén lâu nay, hiện giờ anh đều muốn cô phải đáp lại và gánh chịu tất cả. Ngay lúc này, người đang ra vào trong cô là Bùi Xu, không phải tên Bùi Thuật giả mạo kia. Trong huyệt đạo ẩm ướt mềm mại, cự thú kia cũng ra uy mà lớn thêm một vòng.

“Mau gọi.”, là mệnh lệnh đầy thân mật cùng quyến rũ.

Cự thú đầy này giống như một cái đuôi đầy tà ác của người đàn ông, chỉ muốn nhét tất cả vào trong cơ thể của cô. Thân trụ vừa cứng vừa nóng đến đáng sợ, cô chỉ bị nhét vào một phần rất nông thôi, cảm giác căng trướng muốn hỏng mất điên cuồng mà ăn mòn xuống tới gót chân cô…Như thể, nếu cô không đồng ý gắn bó với anh, thì cô sẽ ngay lập tức bị cắm rút vào mị thịt kia một cách không thương tiếc, nặng nề mà dập vào miếng thịt mềm mại kia càng sâu hơn, càng nhạy cảm hơn.

Dục tiên dục tử.

Thần kinh đắm chìm trong du͙© vọиɠ trở nên yếu ớt, thế nhưng cô căn bản không hề sợ anh. Thậm chí, cô nhân lúc ý loạn tình mê mà hôn lên hầu kết của người đàn ông, xoắn giọng mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh. Người đàn ông mơ mộng hão huyền này thật sự rất chua nha, cô còn tưởng anh muốn xưng hô thân mật thế nào chứ. Không chỉ đưa cô lên giường, mà còn muốn diễn vai bạn trai của cô nữa. (Bùi Xu và Bùi Thuật đều có phiên âm là PeiShu)

“Sao anh lại như thế chứ…”

“Có phải…uống nhầm thuốc rồi không?”

“Đã cái gì cũng nghe anh rồi, sao anh lại tự muốn đội nón xanh thế chứ?”

Âm cuối như đang cố trốn khỏi du͙© vọиɠ, mơ hồ lại nhẹ nhàng lay động.