Bữa Tiệc Sắc Dục

Chương 18: Phần 1: Tà thần 18 (H)

Đường hầm trống rỗng đột nhiên bị lấp đầy, cô gái run người, tiểu huyệt phản xạ có điều kiện co rút lại, muốn ngăn không cho vật lạ đi vào nhưng bị hạt thịt bên trên qυყ đầυ mạnh mẽ ủi thẳng, mở ra một con đường lớn thẳng vào sâu bên trong.

Không cho cô cơ hội thở gấp, côn ŧᏂịŧ đã bắt đầu mở rộng bên trong tiểu huyệt rồi trừu sáp qua lại.

Qυყ đầυ to lớn phụ trách việc tách các thịt non cứng đầu, ra sức đâm mạnh vào trong, gân xanh bao quanh côn ŧᏂịŧ mở từng nếp gấp bên trong huyệt động, khuếch đại tối đa đường hầm, khiến cho côn ŧᏂịŧ có thể tùy tiện ra vào hoa huyệt chặt chẽ.

Martha bị ra vào khiến cho đôi mắt phủ một tầng sương mờ, cảm nhận da^ʍ huyệt mềm mại của mình đang bị căng ra do cự vật đỏ tía liên tục mở rộng, gân xanh bên trên cự vật lên xuống y như mạch đập, chúng như nhịp trống đánh vào vách thịt mẫn cảm, như thể nó đang bơi lội bên trong hoa huyệt, an ủi du͙© vọиɠ đang dâng trào của cô.

“Hmm… chỗ đó nóng quá… tiểu huyệt sắp tan chảy rồi…”

Cô gái cảm nhận sâu sắc sức sống mãnh liệt của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bên trong cơ thể mình, đó là thứ mà pho tượng đêm qua không thể thỏa mãn.

Hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cọ xát vào nhau khiến cho cơ thể Martha trở nên khô nóng, cô xé toạc quần áo của mình, cởi nút áo, để lộ đồi núi trập trùng. Hạ thể va chạm mãnh liệt khiến cho cơ thể cô gái run lên bần bật, hai khỏa anh đào đỏ tươi nhảy múa qua lại trong tầm mắt thần minh.

Lyle nhìn chăm chú cảnh đẹp thiếu nữ trước mặt, không khỏi tiếc nuối khi nhớ đến tối hôm qua, yết hầu trở nên khô khốc.

Đang lúc hắn tự hỏi nên ăn thế nào cho phải thì đôi tay nhỏ bé của người kia đã ôm lấy đôi thỏ tuyết trắng, hơi ưỡn người về phía trước, chủ động dâng hai khỏa anh đào lên môi hắn.

“Ngài Lyle… xin hãy nếm nó, hãy nếm anh đào của Martha với…”

Thấy ánh mắt quyến rũ của cô gái, vị thần hơi hơi hé miệng, ngậm lấy hạt đỏ thắm bên phải, giọng nói khàn khàn: “Ngoan.”

Khoang miệng ấm áp của vị thần ngậm hết đôi gò bồng mềm mại của cô vào miệng, răng nanh cắn nhẹ lên ngực cô, lưỡi lớn quấn lấy nhũ hoa mẫn cảm rồi liếʍ, đè, khẩy, đầu lưỡi hung ác liên tiếp mυ'ŧ mạnh nhũ hoa, như thể muốn mυ'ŧ ra sữa từ cô gái chưa bao giờ mang thai.

Vị thần dùng tay xoa nắn hai bên cao thấp, Martha khó chịu ngước đầu, rất muốn nắm lấy thứ gì đó để cố định cơ thể, hai tay quơ qua quơ lại, cuối cùng cũng tóm được thứ gì đó cứng rắn.

Lyle phát ra tiếng hừ nhẹ, cô gái nghiêng đầu nhìn lại mới nhận ra trong tay mình là chiếc sừng mọc trên đỉnh đầu của thần minh.

Đối với hành vi to gan của cô, vị thần cũng không nói gì, chuyên tâm để lại dấu răng trên đôi gò bồng tuyết trắng của cô, Martha thấy vậy thì yên tâm tiếp tục nắm lấy sừng hắn, đổi sang nghề nuôi cừu, vị thần dùng lực dây nhẹ nhũ hoa khiến nó nhói lên thì cô kéo sừng của hắn, lôi thần minh sang ăn bên ngực khác của mình.

Lyle vừa chăm sóc đôi gò bồng ở trên nhưng vẫn giữ tốc độ ra vào bên dưới, đâm vào âʍ ɦộ một cách mạnh bạo, không chỉ với tần suất nhanh mà còn với một lực đáng sợ. Cặp mông bị kéo căng ra đến khi côn ŧᏂịŧ rút ra hoàn toàn chỉ còn để lại qυყ đầυ, phần eo bị uốn cong thành hình vòng cung, rồi sau đó nó đâm vào bất ngờ, xuyên qua thịt huyệt thẳng đến cổ tử ©υиɠ, âm thanh ra vào vang lên “phốc phốc”.

Đường hầm của cô gái đã đến tận cùng nhưng vẫn còn một phần côn ŧᏂịŧ chưa được thịt mềm của cô bao bọc, vì vậy thần minh bắt đầu thường xuyên thúc vào nơi đào nguyên ấy, mỗi một lần ra vào, qυყ đầυ luôn có thể chạm vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô gái với độ chính xác cao, xoay tròn xoáy mạnh thay đổi đa dạng, cố gắng phá vỡ tuyến phòng thủ kia.

“Martha, ngoan nào, mở nó ra.”

Lyle điên cuồng đâm vào, vừa cắn nhũ hoa vừa dụ dỗ: “Để ta vào chỗ đó nào, không phải bên dưới của em muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ hay sao?”

Martha bị làm đến mềm nhũn, nghe lời vị thần nói xong, cô gắng sức thả lỏng cơ thể, vì hắn mở hang động mí bật bên trong.

Giờ đây, Lyle đã có thể chọc thủng cái miệng nhỏ nhắn kia, ra vào bên trong một cách thuận lợi, tử ©υиɠ nhỏ xinh cất chứa cả qυყ đầυ, cánh hoa non mềm của âʍ ɦộ gắn chặt với hai quả trứng dưới gốc côn ŧᏂịŧ. Lúc này, hạ thể hai người dính chặt vào nhau, tựa như sự tương khớp giữa ổ khóa và chìa khóa.