Bữa Tiệc Sắc Dục

Chương 1: Phần 1: Tà thần 1 (H)

Tờ mờ sáng, trên con đường nhỏ phủ đầy cành cây rậm rạp, một bóng dáng mảnh khảnh lẻn vào ngôi miếu thần bỏ hoang nằm sâu trong rừng.

Trên bàn thờ đổ nát có một pho tượng kỳ lạ trần trụi nửa thân trên. Thân hình pho tượng như người đàn ông trưởng thành thật thụ, khuôn mặt giống hệt con người. Trên đầu là một chiếc sừng xoắn ốc, sau lưng là đôi cánh dơi thật lớn, nửa thân dưới được quấn chặt bởi tấm vải đen dài chấm đất.

Cô gái mặc váy hoa trắng quỳ trên mặt đất, cung kính cúi đầu.

“Ngài Lyle.”

Cô ngẩng đầu, lấy hết dũng khí nhìn thẳng vào khuôn mặt đẹp đẽ của bức tượng ngày càng trở nên rõ nét hơn: “Mấy ngày trước uống… nước thánh mà ngài ban cho, tôi đã thấy cơ thể đỡ hơn rất nhiều, hy vọng hôm nay ngài Lyle cũng có thể…”

“Martha đừng khách sáo như vậy.”

Đôi mắt bức tượng như xẹt qua tia sáng, một giọng nam trầm vang bên tai cô gái như thể đang dùng đầu ngón tay mơn trớn đôi má cô.

“Em là tín đồ duy nhất của ta, sao ta có thể để em chết được chứ.”

Một cơn gió bất chợt thổi vào ô cửa sổ cũ nát, nhẹ nhàng vén tấm vải đen kia lên, để lộ đôi chân dài rắn chắc của tượng thần và cả con quái vật to lớn bên dưới.

“Hãy đến đây, cô gái yêu dấu của ta.”

Thứ hiện ra kia trơn bóng như sáp vô cùng bắt mắt, dươиɠ ѵậŧ to như cánh tay trẻ em hơi dựng đứng lên, trên đỉnh qυყ đầυ là những hạt thịt bao quanh mã mắt mang đầy tính công kích, bao quanh côn ŧᏂịŧ to lớn là những đường gân dày đặc uốn lượn như rễ cây cổ thụ, hình dạng rất đáng sợ.

“Nó sẽ cho thứ em muốn.”

“Vâng… vâng! Cảm ơn ngài nhiều lắm, ngài Lyle.”

Martha đỏ mặt đi đến bàn thờ, quỳ xuống giữa hai chân tượng thần. Cô run rẩy há miệng, từ từ ngậm lấy bộ phận thô to kia, cẩn thận mυ'ŧ vào.

Dươиɠ ѵậŧ quá thô to nhét vào khiến miệng cô gái căng cứng, cô cố gắng hết sức mυ'ŧ vào, lặp đi lặp lại động tác mυ'ŧ vào nhả ra, phần thịt nhô trên qυყ đầυ không ngừng chà sát bên trong khoang miệng, rất nhanh đã phủ đầy nước bọt trong suốt bên ngoài tà vật.

Đồ vật lạnh lẽo cứng rắn được môi lưỡi ấm nóng vây quanh dần dần nóng lên, thậm chí cô có thể cảm nhận mạch đập nảy lên bên dưới hai gò má, một mùi hương nam tính nhàn nhạt phả vào mũi, tựa như thứ cô đang ngậm trong miệng là cơ quan sinh dục nam tính thật sự.

Chính vào lúc cô đang suy nghĩ vẩn vơ, đầu lưỡi nhỏ nhắn liếʍ quanh mã mắt tham lam nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh ngọt phun ra.

Hơi nóng từ cổ họng lan đến điểm bên dưới, tức thì Martha cảm giác cơ thể nặng nề của mình trở nên nhẹ nhàng hơn, kèm theo đó là cảm giác ngứa ngáy trống rỗng không ngừng bên dưới.

“A…”

~Các bạn thấy truyện hay thì giúp mình đánh giá và đề cử nhé~