Tiêu Minh Phong đã nói rất dài một phen, hy vọng con gái có thể hiểu được ý tứ, sự khổ tâm của ông muốn tốt cho cô, nhưng khi cô thật sự hiểu ra, nhướng mày hỏi lại, nhưng ông lại nghẹn, bởi vì ông nhìn ra con gái mất hứng,
Ông đối với con gái đã yêu chiều thời gian dài dẫn đến tình cảnh phản xạ có điều kiện, khi thấy cô không vui, lập tức khí thế mềm nhũn đi một nửa, kéo tay của cô qua, ngữ khí thả nhẹ: "Tinh Tinh hiểu là được rồi, cũng không nên tức giận, ba ba cũng vì tốt cho con ... "
Tiêu Tinh Tinh tức giận giật tay lại: "Con phải làm sao, con không rõ ràng sao? Con cần cha chỉ ra cho cho như thế này sao? Con chỉ là tùy ý chút, nhưng mà con không phải là kẻ ngu, cha cho rằng con sẽ ở nhà chồng ngay trước mặt bố chồng mẹ chồng khoả thân, không mặc quần áo? Tiêu lão đầu, cha quá coi thường người ta thôi! Con ngốc con dâʍ đãиɠ, liệu con có làm những việc để cha lo lắng không? Theo ý của cha, con còn có thể dụ dỗ cha chồng mình, muốn cùng hắn ngủ... "
Tiêu Minh Phong thấy con gái càng nói càng không tưởng nổi, vội vàng đưa tay che môi cô lại: "Ngoan, đừng nóng giận, là ba ba không biết nói chuyện, đừng tức giận với ba ba. "
Tiêu Tinh Tinh đã bị ông chọc một bụng tức, lại bị ông che miệng lại, lửa giận trong lòng không có chỗ phát, liền cắn lòng bàn tay của cha già.
Tiêu Minh Phong bị cắn rất nặng vào lòng bàn tay, rất đau, theo bản năng ông muốn rút tay về, nhưng con gái ông tức giận nắm chặt lấy không chịu buông ra.
“Buông ra, buông ra, Tinh Tinh ngoan, xả giận rồi, buông tay được không?” Tiêu Minh Phong không khỏi cầu xin cô con gái quý giá của mình tha thứ.
Tiêu Tinh Tinh vốn định cắn một cái coi như xong, nhưng nhìn bộ dạng lão đầu nhà cô bị đau chắp tay lấy lòng, phối hợp với gương mặt dù có dấu vết năm tháng nhưng vẫn tuấn lãng như mai vàng trời đông giá rét, quả là vô cùng không hợp, nhưng sự tương phản này, cô không nhịn được muốn thưởng thức nhiều hơn một lúc.
Vì vậy, cuối cùng thay vì buông tay lão cha ra, cô nghịch ngợm vươn đầu lưỡi đinh hương liếʍ lòng bàn tay của ông, thấy mày kiếm của ông run run, lúc này coi mới vui vẻ hơn một chút, bĩu môi nói, "Con gái của cha chỉ không thích bị gò bó. Con không phải là một đại tỷ ngu ngốc. Con biết không có nhiều người giống như con ở nhà. Tuy nhiên, gia đình chúng ta chỉ có hai cha con, không có người ngoài Thường ở công ty đi catwalk đủ kiểu, ăn mặc đủ loại cũng đủ mệt rồi, bây giờ ở nhà con không thể thoải mái chút sao? Cha là Tiêu lão đầu, là cha ruột của con, chẳng lẽ cha còn có ý kiến gì về đứa con gái ruột của mình sao? Đừng, đừng xấu hổ, con biết, một số phản ứng sinh lý của đàn ông, không liên quan gì đến tình cảm, nó bình thường, như con, nếu bị lão đầu vuốt ve thân thể khó nói là không nổi lên phản ứng, cái này có là gì a, sinh lý không phải tâm lý, cha nếu khó xử thì mới không bình thường. "
Khi Tiêu Minh Phong bị con gái chỉ ra mình có phản ứng với thân thể với cô, ông rất thẹn thùng, nhưng nhìn bộ dạng bình tĩnh tự nhiên của cô, cô nói đạo lý rõ ràng, bất kể ông đang nghĩ gì, trong tình huống hiện tại, anh không thể tranh luận, không thể phủ nhận cô, nói: Ta sợ không khống chế nổi chính ta.
"Là ba đã quá lo lắng, ba ba không nghĩ nhiều cho con. Thứ lỗi cho ba, được không?" Tiêu Minh Phong cuối cùng lựa chọn thành tâm thành ý xin lỗi con gái, con gái cái gì cũng hiểu, biết ranh giới cuối cùng ở nơi nào, ông cũng không cần phải nói nhiều, huống chi con gái nói ở công ty rất mệt mỏi, thực sự đâm trúng ngực của ông, nếu không phải con gái kiên trì phải đi làm thể hiện giá trị của bản thân, ông thực sự không nỡ lòng để cô đi làm chịu khổ, tiền lương của ông thừa sức nuôi hai người.
Ông biết con gái đi làm không dễ, nghề người mẫu nhìn thì hào hoa nhưng thực chất cường độ lao động rất cao nhưng ông chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này, thay vào đó, ông cho rằng con gái bị mình làm hư. Không hề chú ý nam nữ khác biệt. Thực ra, thông minh như cô cô cái gì cũng biết cái gì cũng hiểu nhưng giống như cô nói trong nhà mình trong nhà chỉ có cha cùng cô sống nương tựa lẫn nhau không có bí mật gì. Cô muốn thư giãn, mặc đủ quần áo ở công ty rồi, về nhà muốn bản thân thoải mái, thậm chí không mặc quần áo, cớ gì ông lại ngăn cô, cho rằng cô chưa trưởng thành?
Để bù đắp cho sự thiếu sót của mình, trái tim cha hiền của ông lại phát tác, nóng lòng muốn bù đắp lỗi lầm của mình nên đã nói: "Ba ba sẽ không tiếp tục nói con nữa, không phản đối con nữa, Tinh Tinh ở nhà , con có thể làm bất cứ điều gì co muốn, miễn là con vui vẻ. "
Tiêu Tinh Tinh nghe vậy, cô có chút không tin tưởng, dù sao thì lão đầu của cô nhìn cái gì cũng cưng chiều cô, theo cô, thật ra là cố chấp nhất, nhìn xem không có nguyên tắc không có mấu chốt, thật ra trong lòng ông cong cong vẹo vẹo nhiều lắm, ông không ít lần khuyên nhủ cô, nhưng chỉ lần này là mãnh liệt và thẳng thắn hơn thôi, cho nên ông đột nhiên nhịn không cố chấp nữa? Thực sự cho cô hoàn toàn tự do sao?
Cô quyết định thử cho ông một lần, nhìn thẳng vào ông nói: "Vậy thì con muốn cha giúp con cởϊ qυầи áo. Con đã uống rượu, trên người nồng nặc mùi rượu. Con muốn đi tắm, không phải cha nói con có thể làm gì mình muốn sao? Vậy con muốn cha cởϊ qυầи áo cho con, con muốn cởi đồ ở đây trước khi vào phòng tắm. "