Những Cuộc Gặp Gỡ Dăm Dụk

Quyển 1 - Chương 2: Em gái nông thôn ướt đẫm

Lưu Minh đang mải mê ngắm nhìn, đoàn tàu đột nhiên rung chuyển khiến anh chúi người về phía trước, tay phải không hiểu sao chạm vào bộ ngực lộ ra một nửa của cô.

So với trong tưởng tượng của anh, hai bầu ngực này mềm mại hơn nhiều, nhìn Trương Hà nằm ở đó cũng không có cảm giác gì nhiều, hơn nữa còn ngủ rất say. Sau đó ma xui quỷ khiến anh luồn tay vào bên trong.

Bộ ngực to đến mức một tay anh không thể nắm được, nhưng chúng mềm như kem vậy. Núʍ ѵú đỏ sẫm cũng căng cứng dưới sự trêu chọc qua lại của anh, Lưu Minh dùng sức nhéo nó thật mạnh.

Trương Hà dường như đã cảm nhận được điều gì đó, khẽ "ưm a ~" một tiếng, Lưu Minh sợ đến mức vội vàng rút tay về, ngoan ngoãn nằm xuống giường.

Nhưng cặp đôi ở bến dưới không hề có chút ý tứ gì, những lời da^ʍ ngữ khiến người ta phải nứиɠ lên lọt vào tai Lưu Minh trong đêm tối.

"Con đĩ này, em nói không cần, vậy mà ướt như này rồi. Ban ngày, người đàn ông vạm vỡ đặt hành lý ngủ trên đó nên em đang mơ mộng tới côn ŧᏂịŧ lớn của anh ta mà ướt không?”

"Ừ ~ côn ŧᏂịŧ đó mà cᏂị©Ꮒ vào âʍ đa͙σ của em chắc sướиɠ lắm, chơi nát cái âʍ ɦộ của em cũng được ~ Muốn được côn ŧᏂịŧ lớn cᏂị©Ꮒ!"

"Được rồi ~ Để daddy kiểm tra trước xem âʍ đa͙σ của cưng có chịu được côn ŧᏂịŧ lớn của daddy hay không nhé~"

Những lời dâʍ đãиɠ này rơi vào tai Lưu Minh từng chữ một, anh không ngờ mình lại trở thành đối tượng để hứng tình của cặp đôi kia, nhưng bọn họ nói cũng đúng, côn ŧᏂịŧ của anh thật sự rất to và cứng. Chắc chắn anh có thể làm cho con điếm đang rêи ɾỉ kia khóc lên.

Không thể chịu đựng được, Lưu Minh lặng lẽ đưa tay sờ lên giường tầng trên.

Không ngờ đυ.ng phải qυầи ɭóŧ ren lại dễ dàng như vậy, men theo qυầи ɭóŧ thăm dò bên trong một chút đã nhanh chóng tìm được vị trí âʍ ɦộ của Trương Hà. Trương Hà người đang ngủ say, thân thể cô đột nhiên căng thẳng.

Lưu Minh cũng cảm thấy bất thường, thấy Trương Hà hồi lâu không có phản ứng, càng bạo dạn kéo qυầи ɭóŧ sang một bên, lộ ra khe âʍ ɦộ tối đen.

Chưa kịp vuốt, âʍ ɦộ đã nóng lòng chảy ra nước, Lưu Minh đã lâu không được nếm mùi vị đàn bà nên dùng ngón tay móc vào, cho vào miệng nếm thử, quả nhiên ngọt thanh, thật sự rất cuốn.

Côn ŧᏂịŧ càng ngày càng cứng hơn, Lưu Minh rốt cuộc không đợi được nữa liền lật người đi lên giường tầng trên. Thân thể Trương Hà bị ép chặt vào thành xe, bộ ngực lớn của cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi sự đυ.ng chạm lạnh lẽo, hạ thể của cô càng trở nên ẩm ướt.

Lưu Minh bóp cặp mông to tròn của cô hai lần, nóng lòng cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào khe âʍ ɦộ tối đen, Trương Hà xấu hổ che mặt, cắn chặt môi ngọc không dám phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Nhưng cảm giác thoải mái khiến cô không nỡ từ chối, đã lâu rồi cô chưa được nếm trải mùi vị đàn ông, côn ŧᏂịŧ to lớn của Lưu Minh khiến cô không ngừng vặn vẹo.

Cảm giác ẩm ướt như trời mùa lũ, tàu vốn đã đông rồi. Lưu Minh hoàn toàn không thể cᏂị©Ꮒ thoải mái được, côn ŧᏂịŧ chỉ có thể đút vào trong âʍ ɦộ chật chội, dưới sự trơn ướt của nước da^ʍ, Lưu Minh đẩy nhẹ vài cái, sau đó bắn một chút dịch trắng nóng vào khe âʍ ɦộ tối đen của cô.

Trương Hà rất sợ tràn ra sẽ làm bẩn ga giường nên kẹp chặt không dám nhúc nhích.

Lưu Minh rất không hài lòng với trận giải hứng vừa rồi, trong lòng tức giận chửi thề: “Mẹ kiếp ~ lúc về quê phải tìm một cô gái để trút bầu tâm sự mới được.”

Không ngờ anh lại xuống xe cùng chỗ với Trương Hà, không nói một lời giúp Trương Hà xách hành lý.

"Anh trai này, trả hành lý cho tôi đi~ tôi phải về nhà."

"Muốn hành lý cũng được, cái huyệt của cô làm tôi còn hứng chết mất. Đi theo tôi đến một nơi, một lúc nữa tôi sẽ trả hành lý cho cô.”

Trương Hà vô cùng xấu hổ, nhưng cô không dám hét lên trước đám đông nên đành phải đi theo anh.

"Cho một phòng.”

Hai người đến một nhà nghỉ, cửa vừa khóa lại, Trương Hà đã bị Lưu Minh đè xuống giường, định cởϊ qυầи áo cô ra.